Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Phu nhân của Tổng giám đốc tập đoàn Cố thị hẹn hò bí mật với tình cũ, bằng chứng rõ ràng!

Chương 75

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Chú Từ thấy Ôn Niệm Nam thất thần liền vội vàng đổi đề tài: “Vậy phu nhân thích hoa gì nhất thì chúng ta trồng loại hoa đó được không?”

“Cháu thích hoa gì ư…”

Ôn Niệm Nam ngây ra, ngẩng lên nhìn về phía mặt trời, khẽ nói: “Cháu rất thích hướng dương, đôi khi còn cảm thấy thật ghen tị với chúng, vừa có thể đuổi theo ánh mặt trời vừa nở rộ rực rỡ, từ lúc bắt đầu tới khi héo úa, hướng dương luôn kiên trì mà chạy theo ánh sáng.”

Chú Từ cũng như Cố Ngôn Sinh đang đứng trêи lầu đều sững sờ, một loại cảm xúc phức tạp loé lên trong mắt hắn, khiến hắn bất giác cũng ngước lên trời.

Luôn hướng về phía mặt trời mà nở rực rỡ… kiên trì bướng bỉnh đuổi theo ánh sáng… đây là đang nói chính mình sao…

Chú Từ tỏ vẻ không hiểu, mở miệng hỏi: “Phu nhân, tôi không hiểu rõ lắm về cách trồng cây cỏ hoa lá, cậu có thể chỉ tôi một chút không?”

Ôn Niệm Nam khẽ gật đầu, lại quay sang nói về mấy kỹ thuật và kinh nghiệm trồng cây mà trước đây mẹ cậu đã dạy cho cậu.

Cố Ngôn Sinh thấy ánh mắt người dưới kia sáng rực khi nói về cây cối, không biết hắn nghĩ gì lại lập tức xoay người rời khỏi ban công.

Giọng dì Lam trong nhà vọng ra gọi chú Từ vào phụ bê đồ, chú Từ nói với Ôn Niệm Nam một câu rồi chạy tới giúp đỡ, ngoài vườn lúc này chỉ còn một mình cậu. Đất trong chậu hoa đã được bới tơi xốp, Ôn Niệm Nam phủi phủi đất trêи người ngắm nhìn thành quả trước mặt, để lộ ra ý cười trong đôi mắt.

Cậu đi tới giữa luống hoa định cất mấy dụng cụ làm vườn vào thùng để bê vô nhà, bất chợt một cơn gió thổi qua hất tung bụi đất trong chậu cây, Ôn Niệm Nam cảm thấy mắt đau nhói, theo phản xạ nhắm chặt lại.

Bị bụi bay vào mắt, cậu giơ tay dụi nhẹ, cố mở mắt nhưng không thể, hai mắt đều bị dụi tới đau nhức. Gió bên ngoài càng lúc càng lớn, Ôn Niệm Nam quay người muốn vào nhà, nhưng vì mắt vẫn nhắm không nhìn thấy đường nên cậu phải lần mò, cẩn thận bước từng bước một, ai ngờ lại không để ý đã tới rìa ngoài luống đất, hụt một chân ngã chúi về phía trước.

“A…”

Bất chợt có bàn tay ai đó vòng qua eo Ôn Niệm Nam kéo cậu lại, đỡ cậu không bị ngã xuống đất.

Ôn Niệm Nam đứng thẳng dậy thở phào một hơi, vừa rồi không thấy đường đạp vào khoảng không khiến cậu sợ hết hồn, giây lát bình tĩnh lại mới nhớ ra có người đang giữ mình. Ôn Niệm Nam ngẩng đầu cố gắng mở mắt nhìn cho rõ người trước mặt là ai, nhưng trong mắt vẫn còn hơi đau nên tầm nhìn còn mơ hồ.

Ôn Niệm Nam tưởng là chú Từ, tiếp tục dụi mắt, nhỏ giọng thì thầm: “Chú Từ, cháu tự đi được, không cần đỡ cháu đâu.”

Nhưng ‘chú Từ’ vẫn không buông lỏng tay ra, cũng không mở miệng đáp lại. Cậu quay đầu lại, vẻ mặt nghi hoặc: “Chú Từ?”

Đột nhiên Ôn Niệm Nam cảm nhận được bàn tay đặt trêи eo mình siết chặt, trong lòng hoảng sợ, ngay lập tức nhận ra là ai liền giãy giụa muốn tránh thoát.

“Buông tôi ra!” Cậu dùng sức muốn gỡ bàn tay trêи người mình xuống.

Bàn tay kia bất chợt rời đi, Ôn Niệm Nam hoảng hốt lùi lại vài bước, chưa đứng vững liền ngã ngồi lên mặt đất. Cậu ra sức dụi mạnh hai mắt, chịu đựng vừa đau vừa xót cố gắng mở ra liền thấy Cố Ngôn Sinh đang đứng cách đó không xa nhìn mình.

Ôn Niệm Nam đứng dậy phủi bụi đất trêи người, quay đầu thấy Cố Ngôn Sinh vẫn còn đang nhìn chằm chằm đùi mình nên cậu cũng cúi xem một chút.

Trêи ống quần đầy bùn cùng vết nước, liếc mắt nhìn khoảng đất mình vừa ngã xuống lại vừa hay là chỗ lúc nãy cậu và chú Từ đứng tưới cây.

Cố Ngôn Sinh chợt bước nhanh tới gần, sắc mặt có chút lạnh lùng, dừng lại khoảng một bước trước mặt cậu.

“Trêи người toàn bùn cảm thấy thế nào?”

“Gì cơ?”

Ôn Niệm Nam sững sờ, bỗng nhớ lại cái lần Cố Ngôn Sinh bị chậu cây rơi xuống người.

“Anh cố ý sao?”

“Cố ý cái gỉ?” Sắc mặt cùng giọng điệu vẫn lạnh nhạt như cũ, hắn xoay người đi vào nhà.

Ôn Niệm Nam vẫn đứng tại chỗ, nhìn tay chân bám đầy bùn đất chỗ này một ít chỗ kia một tẹo, cười khổ, cũng quay trở vào nhà lên tầng thay quần áo.

Lúc đi ngang qua phòng đàn, bước chân ngừng lại chốc lát, trong mắt hơi buồn bã. Tới khi cậu thay xong quần áo xuống dưới lầu liền thấy Cố Ngôn Sinh đang dựa vào cửa thất thần không biết nghĩ cái gì, nghe tiếng bước chân trêи cầu thang mới quay lại nhìn một cái.

Trong tay Cố Ngôn Sinh cầm chìa khoá xe lại gần, liếc mắt qua quần áo của Ôn Niệm Nam rồi hơi nhíu mày, lạnh giọng: “Đội mũ vào theo tôi ra ngoài.”

Ôn Niệm Nam nghe hắn nói muốn đưa cậu ra ngoài thì hơi ngạc nhiên, nghi hoặc hỏi lại: “Đi đâu?”

Cố Ngôn Sinh dừng bước, quay đầu, lạnh như băng mà nói: “Nghe nhạc.”

“Chẳng phải không đi sao…”

“Tôi đưa cậu đi thì cậu cứ đi, lấy mũ đội vào.”

Ôn Niệm Nam đứng im tại chỗ không nhúc nhích, thản nhiên đáp: “Tôi không muốn đi.”

Cố Ngôn Sinh nghe thấy cậu vẫn từ chối như trước, sắc mặt trong giây lát đen lại, kéo cánh tay Ôn Niệm Nam, vừa định mở miệng thì một giọng nói từ sau lưng vang lên.

“A Sinh.”

Cố Ngôn Sinh thấy Chu Nguyên Phong tới mới buông tay Ôn Niệm Nam ra, mặt lạnh đi đến ghế sofa bên cạnh ngồi phịch xuống. Chu Nguyên Phong bước đến, cau mày nhìn hắn, lại xoay đầu nói với Ôn Niệm Nam: “Niệm Nam, cậu thật sự không muốn đi sao? Để lấy hai tấm vé này mà tôi đã phải nhờ vả mấy người bạn, tốn bao công sức mới cầm đến tay, hơn nữa vé này còn có thể vào thẳng hậu trường giao lưu trực tiếp với nghệ sĩ dương cầm kia đó.”

“Nhưng mà tôi…”

Sự do dự hiện lên trong mắt Ôn Niệm Nam, vì cậu không muốn ở riêng một chỗ với Cố Ngôn Sinh nên mới từ chối tới xem buổi biểu diễn của nghệ sĩ dương cầm cậu hâm mộ nhiều năm, nhưng giờ nghe Chu Nguyên Phong nói anh phí nhiều tâm tư để lấy được hai tấm vé này, trong lòng liền cảm thấy có chút áy náy.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 75
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...