Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Phu nhân của Tổng giám đốc tập đoàn Cố thị hẹn hò bí mật với tình cũ, bằng chứng rõ ràng!

Chương 67

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Chú Từ từ trêи tầng đi xuống, hơi khom người nói với Chu Nguyên Phong: “Cậu Nguyên Phong, phòng ngủ đã chuẩn bị xong, ngài có thể đi nghỉ ngơi rồi.”

“Được, chú Từ vất vả rồi.”

Chu Nguyên Phong tắt máy tính, đứng dậy bước qua, lúc đi ngang người Cố Ngôn Sinh thì dừng chân, vỗ vỗ vai hắn, chân thành nói: “Tôi đã nói rồi, thử tìm hiểu cậu ta, cậu ta không phải loại người như cậu nghĩ đâu.”

Cố Ngôn Sinh quay đầu, mắt nhìn theo bóng lưng Chu Nguyên Phong vừa rời đi, thần sắc trong mắt hắn khiến không ai hiểu rõ. Trong phòng khách chỉ còn lại một mình Cố Ngôn Sinh, lúc lâu sau người ngồi trêи sofa mới từ từ đứng dậy bước lên tầng.

Đèn trong hành lang tự động sáng lên, bước chân Cố Ngôn Sinh nhẹ nhàng chậm rãi tới trước cửa phòng thì đứng lại, bàn tay đặt trêи tay nắm cửa do dự.

‘Lách cách’ một tiếng, cửa được mở ra từ bên trong, Ôn Niệm Nam vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy Cố Ngôn Sinh.

“Anh… anh làm gì ở đây?

Cố Ngôn Sinh giương mắt nhìn người trước mặt, không mở miệng trả lời, mặt lạnh đi thẳng vào. Ôn Niệm Nam vịn tường chậm rãi lết về giường ngồi xuống, hơi khó hiểu, rồi lập tức như nghĩ ra cái gì, trong mắt cậu tràn ngập sự kinh ngạc hỏi hắn: “Hôm nay anh… muốn ngủ ở đây à?”

Mẹ bắt anh ấy tới trông nom mình sao…

“Im mồm!”

Như thể điều gì đó vừa bị vạch trần, sắc mặt Cố Ngôn Sinh đột nhiên thay đổi, đẩy cửa ban công bước ra ngoài, cánh cửa thủy tinh đóng lại ‘cạch’ một tiếng. Ôn Niệm Nam ngắm nhìn người trêи ban công, tự giễu cười thành tiếng.

Mày còn đang hy vọng điều gì xa vời… Làm sao anh ấy có thể chủ động tới phòng ngủ của mày… Ôn Niệm Nam mày còn không rõ vị trí của mình ở đâu sao…

Sự buồn bã khó chịu trong mắt bị kìm nén, Ôn Niệm Nam vén chăn lên nằm xuống, bật đèn ngủ nhỏ ở đầu giường. Có lẽ là vì đau đầu, lại có lẽ vì hôm nay vừa tỉnh lại, vừa nằm xuống Ôn Niệm Nam đã mê man, chốc lát sau liền ngủ mất.

Trời đã gần sáng, nhiệt độ bên ngoài rất lạnh, Cố Ngôn Sinh bị gió thổi lạnh run cầm cập, cuối cùng không chịu được mở cửa trở vào phòng.

Thấy Ôn Niệm Nam đã ngủ say, trong lòng càng thêm tức giận, hắn đi tới bên giường, suýt nữa thì đánh thức Ôn Niệm Nam, bỗng nhiên người đang ngủ lẩm bẩm gì đó, bàn tay nắm chặt lấy chăn.

Cố Ngôn Sinh sững sờ, vừa rồi Ôn Niệm Nam gọi tên hắn.

Trong mắt hắn hiện lên thần sắc khá phức tạp, trân trân nhìn người trêи giường, sau đó xoay người đi vào phòng tắm rửa mặt. Qua một lúc lâu tiếng nước cũng ngừng, Cố Ngôn Sinh bước ra, đi đến bên đầu kia chiếc giường ngồi xuống. Tất cả chuyện phát sinh hôm nay khiến hắn đau cả đầu, vừa nghĩ tới đoạn thời gian tới đây mình phải chăm sóc cho Ôn Niệm Nam, trong lòng hắn càng bực tức, khẽ xoa nhẹ hai bên huyệt thái dương rồi đứng dậy ra ghế sofa.

Ánh mặt trời ngoài cửa sổ xuyên thấu từng vệt sáng qua cánh cửa sổ bằng thủy tinh mà rọi vào phòng ngủ, tia nắng ấm áp vừa vặn thả rơi lên cơ thể người đang say giấc trêи ghế sofa. Lông mi người nọ khẽ động, chớp chớp mấy cái rồi mở mắt ra, bên trong mắt đầy sự khó chịu.

Cố Ngôn Sinh xoa xoa cổ rồi đứng lên, sau khi nhớ ra mình đang ở đâu thì quay sang nhìn người nằm trêи giường. Ôn Niệm Nam vẫn còn đang an tĩnh chìm trong giấc ngủ say, tóc hơi cuộn trêи gối, vài lọn vểnh ra ngoài, thân thể co tròn trong chăn, nhìn qua vô cùng ngoan ngoãn. Cố Ngôn Sinh bước lại gần ngắm nhìn dáng vẻ khi ngủ khác hẳn lúc bình thường của Ôn Niệm Nam, chợt vô thức vươn tay sờ mấy lọn tóc xoăn xoăn mềm mại của cậu.

“Ưm…”

Ôn Niệm Nam đột nhiên mở mắt, bốn mắt nhìn nhau, Cố Ngôn Sinh không kịp phản ứng, nhất thời ngây người. Ôn Niệm Nam vừa thức giấc đã thấy một khuôn mặt ngay sát, đang còn hơi mơ màng lập tức tỉnh táo lại, trong mắt ngập tràn sợ hãi vội vàng đẩy mạnh người trước mặt ra.

“Đừng động vào tôi!”

‘Bịch’ một tiếng, người đang ngồi bên mép giường lăn đùng xuống đất.

“Aiz…”

Cố Ngôn Sinh vô cùng ngạc nhiên, sau khi định thần lại, sắc mặt hắn ngay tức khắc tối sầm, bật người dậy muốn động tay.

“Ôn Niệm Nam con mẹ nó cậu có bệnh đúng không? Vừa sáng sớm đã nổi điên cái gì!”

Ôn Niệm Nam túm chặt chiếc chăn đang đắp, hoảng hốt nhìn Cố Ngôn Sinh, sau đó cậu cúi gằm, giọng nói nhẹ nhàng: “Tôi… tôi tưởng anh muốn đánh tôi… quên mất là hôm qua anh ở trong phòng.”

“Cậu!”

Cốc cốc… Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

Cố Ngôn Sinh tức điên chằm chằm nhìn thẳng Ôn Niệm Nam, sau đó quay đầu lạnh lùng quát to: “Ai?”

“Cậu chủ và phu nhân đã tỉnh rồi sao? Bà chủ sai tôi tới mời hai người xuống ăn sáng.”

Bên trong phòng ngủ không có ai trả lời, chú Từ hơi nghi hoặc, rõ ràng vừa rồi còn nghe thấy tiếng nói, chắc hẳn là đã dậy rồi chứ.

Chú Từ lại giơ tay gõ thêm mấy cái, đột nhiên bên trong vọng ra tiếng quát ầm ĩ.

“Lăn ngay!”

Chú Từ đang định gõ nữa thì ngừng tay, chẳng hiểu gì quay người rời đi.

Trong phòng, Ôn Niệm Nam làm như không nhìn thấy ánh mắt đáng sợ của Cố Ngôn Sinh, lật chăn đứng dậy xuống giường chậm rãi đi vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân, để lại người đứng bên cạnh ban công đang ôm một bụng lửa giận.

Một lát sau Ôn Niệm Nam đi ra khỏi phòng tắm, tóc lại được vuốt vuốt các thứ trở lại dáng vẻ mọi ngày. Cố Ngôn Sinh cũng sửa sang lại quần áo rồi đi vào, Ôn Niệm Nam quay đầu ngẩn người người cánh cửa bị đóng chặt, sau đó rời mắt mở cửa đi xuống dưới nhà.

Vừa bước xuống lầu đã bị cặp mắt chim ưng của chú Từ bắt được, vội vàng chạy lại đỡ cậu: “Phu nhân, sao cậu lại tự mình xuống đây? Cậu chủ đâu rồi?”

“Anh ấy đang rửa mặt, lát nữa xuống sau, cháu hơi đói bụng nên xuống trước.”

Lục Vân thấy Ôn Niệm Nam đi tới, quay đầu nói với dì Lam: “Chị Lam, bưng canh hầm riêng cho Niệm Niệm lên đi.”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 67
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...