Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Lão Công Là Tiểu Chim Cánh Cụt

Chương 77

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Bên trong cánh cửa là một không gian còn lớn hơn cả nơi Triều Lộc tỉnh lại, trong đó cũng có rất nhiều bóng đèn, còn cả vô số trai lẫn gái ngồi chỉnh tề ở đó.

Nhìn kỹ thì có thể phát hiện, toàn bộ nam nhân ngồi ở bên trái còn các nữ nhân ngồi ở bên phải.

Ai ai cũng thẳng lưng, đôi tay đặt trên đầu gối, duy trì tư thế giống nhau ngồi trên ghế.

Tất cả mọi người đều không nhúc nhích.

Sàn nhà sáng đến mức có thể soi gương có mấy dấu chân đỏ, chứng minh Tiểu Nhất đúng là đã đi vào trong này.

Cố Thượng Nghiêu cầm tay Triều Lộc, hai người cùng nhau đi vào.

"Còn sống, hình như là lâm vào trạng thái vô ý thức" Cố Thượng Nghiêu xem xét dấy hiệu sinh mệnh của vài người.

Triều Lộc nhìn bốn phía, tổng cảm tháy không gian này cho cô một loại cảm giác vặn vẹo quái dị.

Đúng lúc này, chỉ nghe "tích" một tiếng, mặt tường phía trước đột nhiên sáng lên, kia thế mà lại là một cái màn hình lớn!

Cố Thượng Nghiêu vội đưa Triều Lộc ra sau mình, mà lúc này, trên màn hình xuất hiện một người, là mặt của một người đàn ông trẻ tuổi.

"Lâm Bắc" Triều Lộc bật thốt lên.

Cô theo bản năng nói lên làm Cố Thượng Nghiêu nhíu mày, hắn rất không vui liếc Lâm Bắc trên màn hình một cái.

Ngay sa đó, một giọng nữ điện tử vang lên khắp căn phòng "Thực nghiệm thể chuẩn bị ổn thỏa, bắt đầu truyền đạt mệnh lệnh"

Cố Thượng Nghiêu và Triều Lộc liếc nhau, hai người đều thấy được nghi hoặc trong mắt đối phương.

Giọng nữ điện tử vẫn tiếp tục "Bước đầu tiên, tẩy đi ký ức thực nghiệm thể"

"Bước hai, cấy vào ký ức mới"

"Bước ba, thực nghiệm thể hoàn thành"

Theo giọng nói kết thức, một người đàn ông đứng lên.

"Lâm Bắc!" Triều Lộc kinh ngạc nói.

Cô bước nhanh đến chỗ Lâm Bắc.

Lâm Bắc mặt vô biểu tình, ánh mắt dại ra dường như đã không còn là chính mình.

"Anh ta không phải đã biến thành tang thi rồi sao? Sao lại......." Triều Lộc tự nhiên nhìn Cố Thượng Nghiêu.

Cố Thượng Nghiêu ngữ khí có chút chua "Em thế mà rất quan tâm anh ta"

Triều Lộc "?"

Ngay sau đó, Lâm Bắc trước mặt hai người đột nhiên như bị điện giật nhảy lên một chút, mở miệng nói "Nữ nhân phải phục tùng nam nhân.

Nam nhân là trời của nữ nhân, không nghe lời là phải đánh"

Triều Lộc & Cố Thượng Nghiêu: "......"

"Tích một tiếng", màn hình trên tường lại lần nữa khởi động, lại một gương mặt người đàn ông xuất hiện trên màn hình, bắt đầu rơi vào vòng tẩy não:

"Na nhân sinh ra đã cao quý hơn nữ nhân"

"Nữ nhân phải vì nam nhân làm trâu làm ngựa"

"Nữ nhân chính là tóc dài não ngắn"

Mỗi một nam nhân đều sẽ sảy ra việc giống Lâm Bắc, bọn họ bị cấy vào phan niệm rất vặn vẹo về quan hệ nam nhân và nữ nhân.

Các nam nhân kết thúc thì lại đến phiên nữ nhân bên này.

Trong số nữ nhân, Triều Lộc lại thấy A Thanh! Không ngoại lệ, A Thanh cũng bị cấy vào quan niệm:

"Nam nhân nói gì nữ nhân phải nghe nấy"

"Trượng phu đánh cô mắng cô cũng phải cười chập nhận, tuyệt đối không được tức giận"

"Trượng phu đánh má trái cô, cô phải đưa má phải ra đòi anh ta đánh"

Nữ nhân nơi này đều cũng gặp phải đối đãi giống A Thanh.

Triều Lộc trên mặt tràn đầy khiếp sợ "Đây đều là........"

"Giá trị quan thế giới này" Cố Thượng Nghiêu từ đầu đều bảo hộ Triều Lộc phía sau mình, ánh mắt thâm trầm.

Triều Lộc "Cho nên, trong thế giới này nam nhân và nữ nhân có xung đột lớn, đều là vì?"

"Trước mặt xem như là thế" Tầm mắt Cố Thượng Nghiêu nhìn toàn bộ không gian băn khoăn "Người và người quan niệm bất đồng không phải vấn đề, đối lập mới là vấn đề"

Triều Lộc nắm chặt tay "Ai làm?"

Cố Thượng Nghiêu đang muốn nói chuyện, bất chợt mắt dừng lại một góc, hắn thấy góc tường màn hình lộ ra một cái giày thêu của bé gái.

Cố Thượng Nghiêu lập tức chạy đến.

Cái giày kia nhanh chóng rụt về, chỉ còn lại nửa đuôi tóc của bé gái ở giữa không trung.

"Là Tiểu Nhất!" Triều Lộc theo sát Cố Thượng Nghiêu, cũng đuổi tới ven tường.

"Hì hì" Sau tường bỗng truyền đến tiếng cô bé cười.

Ngay sau đó, Triều Lộc chỉ cảm thấy dưới chân trống không, toàn bộ thế mà bắt đầu xập xuống! Không gian quanh mình cũng trở nên quay cuồng.

Trời đất xoay vòng!

Mắt thấy Triều Lộc sắp rơi xuống, trên eo bỗng niên có một bàn tay to ôm lấy, cô được Cố Thượng Nghiêu kéo về.

"Oanh ——"

"Phanh ——"

Không gian quay cuồng một lúc lâu, Triều Lộc và Cố Thượng Nghiêu đã ở một nơi khác.

"Có bị thương không?" Cố Thượng Nghiêu vội buông Triều Lộc ra xem từ trên xuống dưới.

Triều Lộc lắc đầu, tầm mắt lướt qua bả vai hắn, cô thấy Tiểu Nhất đang đứng đó.

Nơi này là một không gian thuần trắng và hoàn toàn trống không, tất cả gia cụ bài trí đều không có.

Nhưng giữa không gian, một cô gái nhỏ đứng nghiêm ở đó.

Cô bé mặc một bộ váy tuyết trắng giống búp bê Tây Dương, khuôn mặt nhỏ đáng yêu như thiên sứ.

Nhưng cặp mắt đen của thiên sứ lại bắt đầu đỏ lên, ngây sau đó, miệng nhỏ của cô bé nói một câu "Chào mừng vào thế giới của ta"

"Chào mừng vào thế giới của ta"

"Chào mừng vào thế giới của ta"

Khi cô bé mở miệng, vô số tiếng vang trên tường, trên trần nhà, sàn nhà vang lại về hướng hai người.

Thật giống như........như giọng nói này từ toàn bộ không gian truyền ra!

Cảm giác này hình như quen quen.......

Triều Lộc ngẩng đầu "Giọng nói này......."

"Em không nhớ sao?" Cố Thượng Nghiêu nhướng mày, hắn nói ra ba chữ "U linh thuyền"

Đúng vậy 《 u linh thuyền 》 vào cuối tiết mục kia, giọng nói của quỷ cũng từ toàn bộ con thuyền phát ra! Mà giờ phút này, giọng nói trong không gian này giống y đúc với giọng nói của con quỷ kia!

"Ông là ai?" Triều Lộc lạnh giọng quát hỏi.

"Ha hả, đã lâu không gặp, thật là nhớ nha" Giọng nam hư vô mờ mịt từ trong không gian quanh quẩn hai người, rất giống u linh.

Cố Thượng Nghiêu nhíu chặt mày "Giả thần giả quỷ"

"Ngươi câm miệng!" U linh" đột nhiên thét to.

Mà theo giọng nói của ông ta, dưới chân Cố Thượng Nghiêu vỡ ra một cái hố lớn, hắn không có dầu hiệu đã rơi xuống.

"Kỳ Ngạch!" Triều Lộc nhào qua muốn kéo hắn lại, cái hố trên mặt đất trong giây lát đã khép lại.

"Thả ra!" Chẳng sợ cái không gian không thể hiểu được này bỗng nhiên xuất hiện, cảm xúc Triều Lộc vẫn luôn bình tĩnh.

Nhưng giờ phút này, cô thật sự đã phẫn nộ tột đỉnh!

U linh hỏi một câu rất quý quái "Ngươi rất để ý hắn?"

"Đúng" Trả lời chắc như chém đinh chặt sát, tiểu cánh cụt giấu trong mũ choàng của Triều Lộc cũng vì điều này chấn động.

"Tốt, rất tốt, thật sự rất tốt" Giọng nói u linh như nghiến răng nghiến lợi nói "Ta vốn không muốn làm thế với ngươi, nhưng mà....."

Triều Lộc nháy mắt nhạy bén.

Nhưng hôm nay anh là dao thớt tôi là thịt cá, cô muốn phòng ngự lại không kịp.

Sàn nhà bỗng nhiên xuất hiện hai cái xiềng xích, "ca ca" hai tiếng đã khóa chân Triều Lộc!

Cùng lúc đó, ba cái cánh tay máy cũng xuất hiện từ phía sau Triều Lộc, khống chế đầu và tay cô làm cô không thể động đậy được!

"Mày muốn làm gì?!"

"Rất nhanh, ngươi sẽ ngoan ngoãn nghe lời"

Đồng tử Triều Lộc co rụt lại.

Không biết vì sao, cô nhìn Tiểu Nhất "Mày làm gì với cô bé?"

"Đương nhiên là việc sẽ làm với ngươi"

Theo giọng nói này, mắt Tiểu Nhất lại xuất hiện màu đỏ "Chủ nhân, cần tôi vì ngài làm gì?"

Triều Lộc "!"

Giãy giụa mạnh làm xiếng xích phát ra tiếng "Ca ca ca ca——", đôi mắt xinh đẹp của Triều Lộc phát ra lửa giận "Buông tôi ra!"

Đáp lại cô là một tiếng "Cùm cụp" rất nhỏ.

Chỉ thấy sàn nhà trước mắt cô tự động mở ra một lỗ nhỏ, lại một cánh tay robot từ trong đó thò ra.

Trong cái tay kia cầm một ống tiêm.

"Chỉ cần một tiêm, ngươi sẽ giống như cô bé ngoan ngoãn nghe lời, ngươi sẽ vĩnh viễn ở lại bên ta"

Nhìn kim tiêm bén nhọn kia chầm chậm đến gần mình, Triều Lộc cảm thấy mình một chút biện pháp cũng không có! Cổ chân bị khóa tạo ra ma sát rách da, trong lòng cô lại điên cuồng gọi hệ thống.

Lại không có bất luận hồi đáp gì.

Tại sao lại như vậy?!

Mà lúc này, cánh tay cầm kim tiêm kia đã bắt đầu đâm vào da cô!

Triều Lộc "!!!"

Đúng lúc này, chỉ nghe một tiếng "Pi!" phẫn nộ, một con tiểu cánh cụt từ mũ choàng Triều Lộc nhảy ra, mổ mạnh vào ống tiêm.

"Lạch cạch" ống tiêm rơi xuống, vỡ nát nằm trên mặt đất.

Tiểu cánh cụt gương cánh nhỏ bảo vệ trước mặt Triều Lộc, lông khắp thân đều xù lên.

"Mao Mao!" Giọng nói Triều Lộc vừa lo lắng lại vừa kinh hỉ.

Đầu nhỏ tiểu cánh cụt quay lại, thân mật cọ cọ vào phần da bị trầy ở cổ chân Triều Lộc, tựa như đang đau lòng.

"Tìm chết!" U linh điên cuồng hét lên một tiếng, vô số cánh tay robot từ sàn nhà vươn ra, một cái đã bắt được tiểu cánh cụt!

Giơ tiểu cánh cụt ra giữa không trung, nó muốn tiểu cánh cụt chia năm xẻ bảy!

"Mao Mao—— dừng tay!" Triều Lộc hét vào không gian hư vô "Ông dám tổn thương nó, tôi nhất định sẽ giết ông!"

Không khí trầm mặc một lúc.

Ngay sau đó, giọng nói u linh cuồng nộ thổi quét khắp không gian "Lại là như vậy! Lại là như vậy! Ở trong lòng ngươi, một con cánh cụt cũng quan trọng hơn ta!"

Triều Lộc "?"

Không đợi cô phản ứng lại, cánh tay robot kia đã khởi động lại, mang theo lực đạo còn mạnh hơn vừa rồi muốn xé tiểu cánh cụt thành mảnh nhỏ!

"Mao Mao——".

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 1: Tư vị dùng 300 triệu tinh tệ như đá ném trên sông.
Chương 2
Chương 2: Chú là fan của cháu.
Chương 3
Chương 3: Triều Lộc xoay xoay cổ tay "Các anh cùng lên hết đi"
Chương 4
Chương 4: Bị vận mệnh chèn ép...
Chương 5
Chương 5: "Kêu papa"
Chương 6
Chương 6: "moa" một cái hôn
Chương 7
Chương 7: Thật là lệnh người giận sôi! Lệnh ngỗng  tức giận!...
Chương 8
Chương 8:   Không thể chạm vào
Chương 9
Chương 9: Muốn sờ cái bụng thịt đó
Chương 10
Chương 10: a, phản ứng sinh lí mà thôi
Chương 11
Chương 11: "Được rồi, cùng nhau tắm đi..."
Chương 12
Chương 12: Ta muốn các ngươi đi an ủi phụ hoàng mẫu hậu ta ở trên trời...
Chương 13
Chương 13: Giá trị trứng thối??
Chương 14
Chương 14: Đừng động thủ động cước
Chương 15
Chương 15: Vươn móng vuốt nho nhỏ về phía cô
Chương 16
Chương 16: Thì ra là yêu đương
Chương 17
Chương 17: Ngươi rụt rẻ một chút
Chương 18
Chương 18: Bất ngờ bị hôn một cái
Chương 19
Chương 19: ...để một con cánh cụt con dọn dẹp hộ
Chương 20
Chương 20: Chị trâu
Chương 21
Chương 21: Con cánh cụt này, nhắm vào mình?.....
Chương 22
Chương 22: Lộc tỷ dạy ngươi làm người
Chương 23
Chương 23: Con cánh cụt này thành tinh rồi!!
Chương 24
Chương 24: Giống như hai con ngỗng
Chương 25
Chương 25: Vả mặt
Chương 26
Chương 26: Cát ngỗng đều có thiên tướng
Chương 27
Chương 27: Cậu muốn thoát khỏi cô đơn?!
Chương 28
Chương 28: Tiểu cánh cụt làm chuyện xấu
Chương 29
Chương 29: Tiểu cánh cụt: Đối với tình địch như hổ rình mồi...
Chương 30
Chương 30: Làm cánh cụt vui đến quên trời quên đất
Chương 31
Chương 31: Tình yêu tuyệt mĩ!
Chương 32
Chương 32: Cặp cp này ta chấp nhận!
Chương 33
Chương 33
Chương 34
Chương 34: Anh Cố lên tàu
Chương 35
Chương 35: Hương vị ngọt ngào ôn nhu
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 70: Hôn anh ta!!!
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 77
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...