Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Lão Công Là Tiểu Chim Cánh Cụt

Chương 49

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

2:06 PM - 25/02/2022

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ

Có lẽ tinh lực của động vật nhỏ chỉ để trưng đi, Cố Thượng Nghiêu rõ ràng là ngồi ở mép giường ngắm Triều Lộc. Nhìn thế nào mà hắn lại ngủ rồi.

Lại mở mắt lần nữa, Triều Lộc đã tỉnh. Cô đang dựa đầu vào giường, trong tay vân vê đóa hoa nhỏ, vẻ mặt suy tư gì đó.

"Pi~" Tiểu cánh cụt giơ cánh nhỏ lên.

"Tỉnh" Lực chú ý của Triều Lộc lập tức chuyển tới chỗ hắn. Tùy tay đặt đóa hoa ở bên gối, cô bế tiểu cánh cụt lên "Đi ăn cơm"

"Pi~"

Đồ ăn lúc trước Kỳ Ngạch để lại đủ để bọn họ ăn no. Một người một cánh cụt ở trong phòng vui sướng ăn cơm.

Thời điểm ăn no bảy tám phần, cửa phòng bỗng nhiên có người gõ cửa.

Triều Lộc đứng đậy đi mở cửa, người ngoài là Chân Tiểu Manh.

Chân Tiểu Manh đôi mắt sáng lấp lánh, bên trong đều là sùng bái đối với Triều Lộc "Mọi người đều ở đại sảnh thương lượng kế sách nên làm gì tiếp theo, cậu muốn tới không?"

Triều Lộc nghĩ nghĩ, nói "Được"

Trên đường cô thuận tiện xem giá trị gà gáy của chính mình một chút, trời, nửa con gà đều là màu xanh lục.

"Sao lại tăng nhiều như vậy?" Cô không khỏi hỏi hệ thống ở trong đầu.

Hệ thống cứ như vậy nói hết phát sinh trong thế giới thực cho cô. Vừa nói xong thì cũng đã tới đại sảnh.

Chính giữa đại sảnh đặt một cái bàn đen dài, hộp gỗ đỏ vẫn như cũ lẳng lặng đặt ở đó. Phía trên tấm thẻ vẫn còn trống, không ai dám đi điền nó.

Hôm nay là ngày thứ năm mọi người lên thuyền, vừa lúc là một nửa kì hạn của mười ngày.

Không có người nào quét tước dọn dẹp, không khí trong đại sảnh cũng đã bắt đầu lơ lửng lớp bụi nhàn nhạt.

Tiểu cánh cụt liền không thoải mái hắt xì một cái. Thói ở sạch như một khối u lại bắt đầu tái phát.

Triều Lộc chú ý tới, sờ sờ mông nhỏ của nó "Ngoan"

Ý thức được vị trí tay cô sờ tới, cả người tiểu cánh cụt........đều cứng đờ.

Triều Lộc đương nhiên sẽ không biết trong lòng vật nhỏ suy nghĩ cái gì, cô chỉ ngẩng đầu, thấy những người còn lại trên thuyền ngồi vây quanh một cái bàn tròn ăn cơm, thoạt nhìn thần sắc khác nhau.

Ba Thẩm, mẹ Thẩm, Thẩm Lâm Bắc ngồi cùng nhau.

ba Lý tang thương ngồi ở đầu.

Một đầu khác thì là mẹ Chân luôn cúi đầu không nói.

Triều Lộc kéo đại một cái ghế ngồi xuống, cô mặt đối mặt với bức tường, cũng không ngồi cùng bàn với bọn họ.

Chân Tiểu Manh cũng lấy một băng ghế nhỏ tới ngồi cùng Triều Lộc.

"Mọi người tối qua ngủ thế nào?" Ba Thẩm dẫn đầu mở miệng. Diện mạo ông nho nhã, thanh âm ôn hòa, rất có lực lượng an ổn nhân tâm.

Ba Lý cúi đầu "Còn được"

Mẹ Chân nói "Khá tốt"

Mẹ Thẩm "Tôi cũng vậy"

Ba Thẩm "Vậy xem ra mọi người đều ngủ khá tốt, ha hả"

Không khí nhất thời có chút yên lặng ngắn ngủi.

Thẩm Lâm Bắc bỗng nhiên đập bàn một cái đừng dấy "Các người còn muốn tạo cái cảnh thái bình giả tạo đến khi nào?!"

Mẹ Thẩm sắc mặt biến đổi "Lâm Bắc, con ngồi xuống cho mẹ!"

Thẩm Lâm Bắc vẻ mặt tức giận, cậu giật giật mội, nhưng cũng thật sự không nói nữa.

Triều Lộc không khỏi quay đầu liếc mắt nhìn mẹ Thẩm một cái, không phải bởi vì bà nói gì đó, mà là cô đột nhiên cảm thấy......người này có chút quen mặt, một màn trước mắt này cũng có gì đó quen quen.

"Kỳ một diễn viên này diễn mẹ Sở Lâm Bắc đúng không?" Cô hỏi hệ thống.

"Đúng rồi"

"À, khó trách" Xem ra người này bản tính khó rời nha.

Không có thói quen cãi mẹ, Thẩm Lâm Bắc quay đầu đi chỗ khác, sau đó, cậu liền chú ý đến sắc mặt Triều Lộc.

Ánh mắt người này là ý gì?!

Thẩm Lâm Bắc càng tức. Cậu bỗng nhiên giận quá mất khôn, giơ tay liền ném ra một tấm thẻ.

Không biết vô tình hay cố ý, tấm thẻ vừa hay lại dừng ngay bên Triều Lộc.

Đó là một tấm thẻ đen nạm vàng, trên đó viết một hàng chữ đỏ tươi như máu: Gϊếŧ một người trên thuyền, ngươi sẽ an toàn.

Triều Lộc ".........."

"Sao, sao cháu cũng có cái này?" ba Lý lắp bắp hỏi.

Mẹ Thẩm nhíu mày "Lời của anh nói có ý gì? Chẳng lẽ anh cũng có?"

Ba Lý do dự một chút, từ túi áo lấy ra một tấm thẻ: Gϊếŧ một người trên thuyền, ngươi sẽ an toàn.

Giống y đúc tấm thẻ của Thẩm Lâm Bắc!

"Nay, buổi sáng hôm nay tôi phát hiện dưới gối" ba Lý nói.

Chân Tiểu Manh bên người Triều Lộc đột nhiên nhấc tay "Cháu cũng có", cũng lấy ra một tấm thẻ đen: Gϊếŧ một người trên thuyền, ngươi sẽ an toàn.

Ba Thẩm dựa lưng vào ghế, vứt ra tấm thẻ của ông: Gϊếŧ một người trên thuyền, ngươi sẽ an toàn.

Tiếp theo là mẹ Thẩm, lấy ra tấm thẻ đen của bà.

Mẹ Chân xem người này, lại nhìn người kia, cuối cùng cũng do do dự dự lấy ra một tấm thẻ.

Nhìn trên bàn một đống thẻ đen, tất cả mọi người đều trầm mặc.

"Của cậu đâu?" Thẩm Lâm Bắc đột nhiên nói.

Theo tầm mắt của cậu ta, động tác mọi người nhất trí nhìn về phía Triều Lộc.

Triều Lộc thản nhiên nhìn lại "Tôi không có"

Ngạch.......Mọi người lại lần nữa trầm mặc.

"Pi~" tiểu cánh cụt cuối cùng cũng từ trạng thái bị sờ mông hoàn hồn, hắn ghé vào trên vai Triều Lộc, chán đến chết nhìn mọi người.

"Đây chắc chắn là quỷ kế đối phương dùng để ly gián chúng ta, ngàn vạn không thể mắc mưu" Thẩm Lâm Bắc lên tiếng đánh vỡ trầm mặc.

"Đúng vậy đúng vậy"

"Đó là đương nhiên"

"Chúng ta chắc chắn sẽ không bị mặc mưu"

Mọi người sôi nổi phụ họa.

Thẩm Lâm Bắc nhẹ nhõm thở dài một hơi "Như vậy chúng ta có chung quan điểm, ai cũng đừng quan tâm nội dung trên tấm thẻ đó"

An tĩnh ngắn ngủi.

Ngay sau đó, mọi người:

"Đúng vậy đúng vậy"

"Đó là đương nhiên"

"Chúng tôi chắc chắn sẽ không bị....."

Ứng hòa còn chưa nói xong, trên thuyền đột nhiên vang liên một tiếng hét sợ hãi "A——"

Triều Lộc đột nhiên đứng lên, thanh âm này....

"Là Tiền Lả Lướt!" Chân Tiểu Manh kinh sợ nói.

Tiền Lả Lướt, người mặc một cái váy bồng bẩn thỉu, từng bị Triều Lộc cùng Cố Thượng Nghiêu bắt được, cô gái nhỏ vì nuôi sống chình mình và ba mà phải đi trộm đồ ăn.

"Giọng, giọng nói này hình như là từ phòng bếp truyền đến" Ba Lý nói.

Phòng bếp ở phía sau đại sảnh, mọi người đi qua mấy cánh cửa liền đến.

Trong phòng bếp đèn tường mờ nhạt, không gian chật chội, chất đầy bồn đầy vại cùng với đồ làm bếp làm cho cái nhìn đầu tiên của mọi người vẫn chưa thấy cái gì.

Nhưng mà, ai nấy đều có thể ngửi được mùi máu tươi nồng đậm trong không khí.

"Ọe——" Mẹ Chân đứng đằng sau đám người là người đầu tiên nôn ra.

"A! Có người!" Không biết ai kêu lên.

Mọi người lúc này mới nhìn rõ, ở phía sau thùng gỗ lớn, có một người đàn ông trung niên cường tráng chậm rãi đứng lên.

Hai mắt ông ta trợn ngược, gương mặt tím tái, cổ và cánh tay lõα ɭồ bên ngoài có đầy thi đốm, là ba Chân.

Trong tay ông ta cầm một con dao phay, mũi dao còn có máu tí tách tí tách nhỏ xuống.

Mà mặt đất dưới chân ông, có một cô gái nhỏ mặc một cái váy bồng bẩn thỉu ngã trong vũng máu, đã chết.

"A——" Mẹ Thẩm không ức chế được mà la hoảng lên, nhào vào lồng ngực con trai.

Động tĩnh nảy hiển nhiên đã quấy nhiễu đến ba Chân, ông ta chậm chạp xoay người lại.

Mọi người liền thấy những thi đốm trên người ông ta theo mắt thường thấy được dần dần tan biến! Tím tái trên mặt cũng rất nhanh vỡ ra, trong khoảnh khắc, ông ta đã trở thành người bình thường một cách kì dị.

"Tốt! Tốt!" Ba Chân vui sướng sờ sờ mặt mình "Hắc hắc hắc, quả nhiên gϊếŧ một người là có thẻ thỏa mãn nguyện vọng!"

Mọi người "!!!"

Thế giới hiện thực, các phòng phát sóng trực tiếp.

【Mẹ ơi sợ thật đấy! ba Chân này rốt cuộc là người hay quỷ?! 】

【 Ông ta chắc là chưa chết đâu. Tôi xem ở phòng phát sóng trực tiếp Lâm Bắc có đoạn này: Lý Vi Nhi sau khi chết, mẹ Chân cũng cứu ba Chân lên, còn chiếu cố ông ta. Ba Chân thần chí không rõ ràng vẫn luôn hôn mê trên giường, cho nên chắc là không chết】

【Cho nên ba Chân chưa chết nên cũng nhận được thẻ đen, vì để mình khôi phục, ông ta liền gϊếŧ người! 】

【 Logic này buồn cười nhở】

【 ô ô ô đột nhiên quỷ phiến!】

.....

Thủ Đô TInh, sân golf xa hoa.

Dung thiếu gia đang đứng ở thảm cảo xanh biếc trong sân, nhấc tay đánh golf.

Đột nhiên, bí thư của anh ta tới "Dung thiếu gia, Mã Tường điện báo"

"Nghe"

Cuộc gọi vừa được tiếp, hình ảnh thực tế ảo của Mã Tường lập tức xuất hiện ở sân golf.

"Ba thẩm, ba Chân và mấy diễn viên kia đều dựa theo cột truyện ngài an bài" Mã Tường nịnh nót nói. Diễn viên đóng vai ba Thẩm, ba Chân đều là diễn viên gạo cội, bọn họ đều đến từ công ty giải trí Dung Tường, dưới trướng của Dung gia. Chẳng qua, Dung thiếu gia chính là người phụ trách công ty này, chỉ là ít người biết mà thôi.

Dung thiếu gia tản mạn mà "ừ" một tiếng, cẩu thả đánh quả bóng dưới chân "Tôi đây liền chờ xem kịch vui"

Cốt truyện ngày càng khó bề phân biệt, ratings "Diễn viên hãy nhắm mắt" càng ngày càng tăng, nhân vật nổi tiếng trong các giới xã hội đều theo dõi kịch. Trong đó cũng bao gồm Mộc Mộc.

Mộc Mộc ở kỳ đầu tiên trong tiết mục đóng vai Sầm Tiểu Mộc, sau khi Sầm Tiểu Mộc tử vong thì bị loại, Mộc Mộc cũng không có động thái gì thêm. Cô ấy sinh ra trong gia đình quý tộc, công tác cũng chỉ là hứng thú ngẫu nhiên mà thôi, trong khoảng thời gian này cô ấy đều ở nhà nghỉ ngơi.

Mộc gia ở Thủ Đô Tinh có một tòa lâu đài cổ, trên đỉnh lâu đài có một khu vườn hoa pha lê. Giờ phút này, Mộc Mộc dang ở trong phòng pha lên này xem kịch.

Nhưng cô ấy xem không phải là phòng phát sóng trực tiếp, mà là đoạn clip ngắn có nhiều lượt xem đã được phát trước đó: Người nọ thân thủ linh hoạt trên mặt thuyền, lấy thủ đoạn lôi đình để răn đe mọi người trên thuyền, lại không chút nào che giấu để ý đối với Triều Lộc.....Nhìn nhìn, mày Mộc Mộc càng nhăn càng sâu.

Thế giới kịch bản.

Triều Lộc choàng mở mắt.

Thời gian đã là buổi tối, cô ngủ ở trong phòng của mình. Tiểu cánh cụt bị cô ôm ở trong ngực, cái bụng nhỏ lúc lên lúc xuống, phát ra những tiếng thở thanh thiển.

Triều Lộc đang muốn nhắm mắt lại, bên ngoài hành lang lại đột nhiên nghe tiếng bước chân bước loạn.

"Thịch thịch thịch thịch thịch  ——"

"Tiểu, Tiểu, Tiểu Khê——" Chân Tiểu Manh đập cửa phòng Triều Lộc muốn rung trời.

Cửa mở.

Chân Tiểu Manh "Mau! tớ, mẹ tớ muốn gϊếŧ ba tớ!"

Triều Lộc "!"

Tới khi hai người cùng nhau chạy tới phòng ba mẹ Chân, ba Chân đã ngã trong vũng máu, trên người có mấy vết cắt!

Mẹ Chân đứng trước mặt ông ta, trong tay cầm dao, máu tươi phun tung tóe trên mặt.

Thấy Chân Tiểu Manh mẹ Chân ngẩng đầu lên, bà còn cười "Tiểu Manh tới đây, gϊếŧ ông ta, con có thể đạt được nguyện vọng"

Chân Tiểu Manh "!"

Nghe thấy hai chữ "nguyện vọng", mí mắt Triều Lộc giật giật.

Mẹ Chân bỗng nhiên che mặt khóc lên "Là mẹ vô dụng, là mẹ yếu đuối, là mẹ không dám phản kháng ông ta, là mẹ không có biện pháp bảo vệ con! Mẹ, mẹ không nên tái giá... Nhưng hiện tại không giống, chúng ta có thể cùng nhau gϊếŧ ông ta!"

Vừa dứt lời, bà liền ngã xuống.

Bị Triều Lộc một chưởng đánh hôn mê.

Chân Tiểu Manh nhìn mẹ mình, sắc mặt phức tạp cực kỳ. Cô đang muốn nói cái gì đó, lại bỗng nhiên giật giật mũi "Trên người mẹ tớ có mùi quỷ"

"Cậu nói cái gì?"

Đáp lại Triều Lộc chình là một tiếng hét thảm trên hành lang.

Đây là âm thanh.......là ba Lý!

Triều Lộc lao ra ngoài cửa, liếc mắt một cái liền có thể nhìn thấy ba Lý ngã ở chỗ ngoặt ở hành lang, cả người đều là máu! Mà trước mặt ông, ba Thẩm giơ cao kéo, đâm mạnh xuống người ông!

____________________________________

Haizzz, đâm đâm chém chém.

Mong Mộc Mộc không thích Cố Thượng Nghiêu chứ khá là thích hình mẫu của Mộc Mộc, ẻm mà là 'trà xanh' thì hơi tiếc

4:40 PM - 25/02/2022

Beta: 11:21 AM - 14/03/2022

Cảm ơn mọi người đã đọc

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 1: Tư vị dùng 300 triệu tinh tệ như đá ném trên sông.
Chương 2
Chương 2: Chú là fan của cháu.
Chương 3
Chương 3: Triều Lộc xoay xoay cổ tay "Các anh cùng lên hết đi"
Chương 4
Chương 4: Bị vận mệnh chèn ép...
Chương 5
Chương 5: "Kêu papa"
Chương 6
Chương 6: "moa" một cái hôn
Chương 7
Chương 7: Thật là lệnh người giận sôi! Lệnh ngỗng  tức giận!...
Chương 8
Chương 8:   Không thể chạm vào
Chương 9
Chương 9: Muốn sờ cái bụng thịt đó
Chương 10
Chương 10: a, phản ứng sinh lí mà thôi
Chương 11
Chương 11: "Được rồi, cùng nhau tắm đi..."
Chương 12
Chương 12: Ta muốn các ngươi đi an ủi phụ hoàng mẫu hậu ta ở trên trời...
Chương 13
Chương 13: Giá trị trứng thối??
Chương 14
Chương 14: Đừng động thủ động cước
Chương 15
Chương 15: Vươn móng vuốt nho nhỏ về phía cô
Chương 16
Chương 16: Thì ra là yêu đương
Chương 17
Chương 17: Ngươi rụt rẻ một chút
Chương 18
Chương 18: Bất ngờ bị hôn một cái
Chương 19
Chương 19: ...để một con cánh cụt con dọn dẹp hộ
Chương 20
Chương 20: Chị trâu
Chương 21
Chương 21: Con cánh cụt này, nhắm vào mình?.....
Chương 22
Chương 22: Lộc tỷ dạy ngươi làm người
Chương 23
Chương 23: Con cánh cụt này thành tinh rồi!!
Chương 24
Chương 24: Giống như hai con ngỗng
Chương 25
Chương 25: Vả mặt
Chương 26
Chương 26: Cát ngỗng đều có thiên tướng
Chương 27
Chương 27: Cậu muốn thoát khỏi cô đơn?!
Chương 28
Chương 28: Tiểu cánh cụt làm chuyện xấu
Chương 29
Chương 29: Tiểu cánh cụt: Đối với tình địch như hổ rình mồi...
Chương 30
Chương 30: Làm cánh cụt vui đến quên trời quên đất
Chương 31
Chương 31: Tình yêu tuyệt mĩ!
Chương 32
Chương 32: Cặp cp này ta chấp nhận!
Chương 33
Chương 33
Chương 34
Chương 34: Anh Cố lên tàu
Chương 35
Chương 35: Hương vị ngọt ngào ôn nhu
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 70: Hôn anh ta!!!
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 49
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...