Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

[Giới Showbiz Hệ Liệt – Quyển 3] - Đại Hồ Tiểu Muội

Chương 51

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Dịch: Phong Bụi

Kỹ thuật diễn, kỹ thuật diễn, không kịp nữa rồi.

“Có kiến nghị gì sao?”

“Khụ khụ, tôi chỉ có kinh nghiệm từ phim truyền hình thôi.”

“Hử?”

“Tôi cảm thấy mặc đồ dạ hành đột nhập vào Mục gia quá nguy hiểm.”

“… Cảm ơn cậu đã lo lắng cho tôi.”

“Cho nên…” Thẩm Thận Nguyên đè thấp giọng nói, tiến lại gần.

La Thiếu Thần phối hợp ngồi xuống.

“Có thể sử dụng nằm vùng.”

La Thiếu Thần hỏi: “Nằm vùng thế nào?”

Thẩm Thận Nguyên nói: “Anh tìm một lý do nào đó gây sự với nhà họ La, định trả thù La gia một cách độc ác, như thế liền cùng mục đích với Mục gia rồi. Mục gia nhất định sẽ tới lôi kéo anh!”

La Thiếu Thần hỏi: “Tại sao?”

Thẩm Thận Nguyên trừng anh một cái đầy vẻ “Anh sao lại không hiểu được”: “Bởi vì anh là cháu của La Định Âu, nhất định sẽ biết rất nhiều bí mật mà La gia không muốn cho người ngoài biết. Hơ, không biết cũng không vấn đề gì, anh là cháu của La Định Âu, nếu như giúp Mục gia đối đầu với La gia thì La gia sẽ rất mất mặt. Nếu như Mục gia thông minh, nhất định sẽ lôi kéo anh.”

“Rơi vào bẫy mà cậu đặt ra gọi là thông minh sao?”

“Bởi vì tôi thông minh hơn.”

La Thiếu Thần không nói không rằng đứng thẳng dậy.

Thẩm Thận Nguyên hỏi: “Anh cảm thấy kế hoạch này thế nào?”

“Chẳng thế nào cả.”

“Rất nhiều phim truyền hình đều sử dụng thủ đoạn này! Thương trường hay chiến trường đều có, vừa nhìn là biết là kinh điển! Sao có thể chẳng thế nào cả?”

“Mục gia cũng là một gia tộc mua nổi ti vi.”

“Hơ, bọn họ chắc cũng chẳng rảnh rỗi mà ngày nào cũng xem chứ?”

“Thương trường chiến trường đều có, không cần ngày nào cũng xem, xem một hai ngày là biết thừa rồi.”

“Hơ, sao bọn họ lại rảnh rỗi đến thế chứ!” Thẩm Thận Nguyên lẩm bẩm, cúi đầu tiếp tục nhai cánh gà.

La Thiếu Thần nói: “Không cần suy nghĩ quá nhiều, lúc trước thế nào thì sau này cứ như vậy đi.”

“Vẫn gọi anh là tiểu tiểu thúc thúc sao?” Thẩm Thận Nguyên cố ý chớp chớp mắt.

La Thiếu Thần nói: “Tất nhiên, phải tạo thành thói quen.”

Thẩm Thận Nguyên hỏi: “Tạo thành thói quen? Chẳng may sau này quay trở về không sửa được thì làm thế nào?”

La Thiếu Thần nhún vai: “Cậu không sửa được tôi cũng không ngại.”

“… Như vậy không phải vô duyên vô cớ mà anh hơn tôi hẳn một thế hệ sao?”

“Hình như là vậy.” Thái độ của anh ta rất qua loa có lệ.

“Cái gì mà hình như vậy, căn bản chính là vậy.”

La Thiếu Thần nói: “Vậy thì là thế đi. Cậu không hy vọng trở thành vãn bối của tôi sao?”

“Anh là tiền bối đáng kính của tôi, nhưng mà làm vãn bối… kỳ quặc quá.” Thẩm Thận Nguyên nghĩ đến cái gì, lập tức nghiêm túc nói, “Tôi không phải loại người dựa vào cha nuôi mà leo lên.”

La Thiếu Thần gõ nhẹ vào đầu cậu, “Cậu đang nghĩ cái gì thế?”

Thẩm Thận Nguyên trấn định nói: “Chẳng nghĩ gì cả.”

Hai người lặng lẽ ăn một hồi.

La Thiếu Thần đột nhiên hỏi: “Cậu thực sự chưa từng gặp qua loại chuyện này chứ?”

“Chuyện gì?”

“Cha nuôi.” (Bụi: Rõ ràng là rất để ý người ta =.=)

“Không có.”

Lại ăn một hồi.

Thẩm Thận Nguyên đột nhiên nói: “Nhưng mẹ nuôi thì có.”

“……”

La Thiếu Thần ngửa cổ uống một ngụm coca lớn, làm như thản nhiên mà hỏi: “Mấy người?”

Thẩm Thận Nguyên ngây ra hỏi: “Mẹ nuôi á?”

“Còn có bà nuôi nữa sao?”

“Không có, một người cũng không.” Thẩm Thận Nguyên tự tin nói, “Tôi là một thanh niên đầy thực lực!”

La Thiếu Thần nhướn mày.

Thẩm Thận Nguyên gượng gạo bổ sung: “Ngoại trừ ca hát.”

Nếu như nói ngày cậu gặp được Kiều Dĩ Hàng và Cao Cần là ngày trọn vẹn nhất của cậu sau khi trở thành La Lâm Lâm, thì hôm nay chính là một ngày cậu vừa lên voi xuống chó vừa nhận được những chuyện vui mừng liên tiếp.

Ở trong đại trạch La gia được canh phòng chặt chẽ, Kiều Dĩ Hàng và Cao Cần có tài giỏi đến đâu cũng chỉ có thể làm cứu viện vòng ngoài, nhưng La Thiếu Thần thì khác, anh ta mới chân chính là cơn mưa kịp thời mà hiện giờ có thể giúp cậu chuyển nguy thành an.

Nghĩ tới đây, cậu nhớ lại, La Thiếu Thần trước khi phát hiện tuy không hề nói, nhưng vô hình trung cũng đã giúp đỡ cậu rất nhiều, chỉ là lúc đó cậu không hề cảm nhận thấy.

Rốt cuộc là phát hiện ra từ lúc nào?

Cậu suy đông nghĩ tây, cảm thấy ngày nào cũng giống ngày nào.

Không thể nào ngày đầu tiên gặp đã biết rồi chứ?

Thẩm Thận Nguyên bắt đầu nghi ngờ khả năng diễn  xuất của mình.

“Thực sự rất giả tạo sao?” Cậu ngồi trên giường, trong màn đêm tĩnh lặng, bắt đầu cuộc tự kiểm điểm mình một cách sâu sắc.

“Hôm nay cục cưng sao thế?”

Vú Triệu đã hỏi ra nghi vấn của tất cả mọi người trên bàn ăn.

Thẩm Thận Nguyên cúi đầu, trầm mặc ăn cháo.

La lão thái thái xoa đầu cậu nói: “Có phải tiểu tiểu thúc thúc của con lại bắt nạt con rồi không? Nói cho bà biết, bà sẽ bảo ông đánh chú í một trận.”

Đánh La Thiếu Thần sao?

Thẩm Thận Nguyên nghiêng đầu nhìn bà, sau đó chầm chậm lắc lắc đầu.

La Định Mỹ không kiên nhẫn, hỏi trực tiếp: “Vậy là tên khốn nào chọc giận Lâm Lâm? Ông út bất kể là ai, đều sẽ đánh cho hắn một trận!”

Thẩm Thận Nguyên tiếp tục ăn cháo.

La Định Âu nói: “Có phải dạo gần đây đi học mệt quá không? Hay là hôm nay nghỉ đi, để cha con dắt con đi chơi.”

La Khải Trạch cũng ý thức được khoảng cách giữa mình và con gái càng ngày càng xa, rất muốn mau bù đắp, vội nói: “Đúng vậy, Lâm Lâm muốn đi đâu? Khu vui chơi hay là công viên nước? Hay là vườn bách thú? Xem phim? Chơi game?”

Thẩm Thận Nguyên chỉ lắc đầu.

La Khải Trạch hết cách.

Vú Triệu nói: “Hay là, gọi La Thiếu gia đến hỏi xem?”

Bà vừa nói xong, La Định Mỹ đã lấy điện thoại ra gọi cho Hỗn tiểu tử (bác Mỹ đặt tên anh Thần trong danh bạ là Hỗn tiểu tử =))), bắt đầu quở trách La Thiếu Thần.

Thẩm Thận Nguyên: “……” Có phải cậu đã tạo nên hiệu quả ngược lại rồi không?

Lúc La Thiếu Thần đi đến, La lão thái thái, vú Triệu và Hồng Hồng đang chơi uống rượu với Thẩm Thận Nguyên.

La lão thái thái cầm một con rối hình voi nói: “Bà voi bây giờ đến thăm nhà của bé hươu dễ thường nè, bé hươu dễ thương có ở nhà không?”

Trong tay Thẩm Thận Nguyên ôm con hươu, trên khuôn mặt là vẻ tịch liêu, lặng lẽ lắc đầu.

Vú Triệu giơ con khỉ lên, cười nói: “Cục cưng, con xem ai đến nè? Là bà khỉ đó.”

Thẩm Thận Nguyên không có chút để ý.

Hồng Hồng dưới sự áp bức của hai “bà”, ôm một con heo, mỉm cười nói: “Thím… heo đến thăm bé hươu nè.”

“Khụ.” La Thiếu Thần ho khan một tiếng, chen vào giữa ba người đang hết sức mệt mỏi, nói: “Con đưa nó ra ngoài chơi.”

“Đi đâu? Chúng ta cùng đi.” Vú Triệu đứng dậy rất nhanh.

Thẩm Thận Nguyên nhảy bật lên, ôm lấy chân La Thiếu Thần, “Con và tiểu tiểu thúc thúc đi.”

……

Vú Triệu chịu đả kích lớn, “Cục cưng không thích vú nữa sao?”

Thẩm Thận Nguyên nói: “Vú lớn tuổi rồi, không thể chạy lung tung, dễ sinh bệnh, không tốt.”

Vú Triệu lập tức chuyển đả kích thành cảm động: “Cục cưng lớn rồi, biết thương vú rồi.”

La lão thái thái thấy cậu và La Thiếu Thần hợp ý nhau như vậy, không hề sinh ra ngăn cách, tâm tình rất tốt, giục bọn họ mau đi ra ngoài chơi.

Ngồi lên xe, La Thiếu Thần mới hỏi: “Chuyện gì thế?”

Thẩm Thận Nguyên nói: “Tôi cần tăng cường khả năng diễn xuất của mình.”

La Thiếu Thần nghi hoặc.

“Tôi cảm thấy La Lâm Lâm lúc trước tôi diễn đã thêm vào quá nhiều nguyên tố Thẩm Thận Nguyên, quá khác biệt với bản chính.” Đây là thành quả của Thẩm Thận Nguyên tối qua tự kiểm điểm bản thân, “La Lâm Lâm vốn là một người sống sờ sờ, không phải nhân vật trong kịch bản, cho nên tôi không nên thêm vào quá nhiều thói quen cá nhân và sự phát huy từ bên trong.”

La Thiếu Thần gật gật đầu.

“Anh nhìn thấu tôi là vì vậy phải không?” Thẩm Thận Nguyên hỏi.

La Thiếu Thần nói: “Phim chiếu được hai mươi tập rồi, tính cách của nhân vật đột nhiên thay đổi đúng là sẽ khiến người ta cảm thấy kỳ quái.”

Thẩm Thận Nguyên vỗ đùi nói: “Chính là ý đó.”

“Đợi đến lúc khán giả xem từ tập hai mươi mốt đến tập bốn mươi, khó khăn lắm mới quen được, tập bốn mươi mốt nhân vật lại trở về với hai mươi mốt tập đầu, chẳng lẽ không kỳ quái sao?”

Thẩm Thận Nguyên: “……”

La Thiếu Thần nói: “Giữ bộ dạng như trước kia của cậu là được rồi.”

“Chúng ta đi đâu đây?”

“Tôi phụng mệnh đưa cậu đi chơi.”

“Đi chơi thật sao?” Thẩm Thận Nguyên ngạc nhiên. Cậu còn tưởng đây là cái cớ để La Thiếu Thần đưa cậu ra ngoài, “Cái chúng ta cần nhất bây giờ không phải là hội nghị nghiên cứu chiến lược sao? Không phải đến Y Mã Đặc sao? Nếu như suốt ngày đến Y Mã Đặc không tiện, có thể tìm một chỗ có máy tính, mở hội nghị trực tuyến.” Cậu cứ nghĩ rồi lại nghĩ, cảm thấy nhiệt huyết trào dâng.

La Thiếu Thần dùng khóe mắt liếc cậu một cái, liền nhìn thấu suy nghĩ của cậu ta: “Cậu cho là đảng ngầm tham gia cách mạng hả?”

“Ít nhất là phong trào bài trừ ma túy.”

“Xe của tôi 24 giờ đều bị người ta giám sát, để không khiến mấy người họ phát hiện ra chúng ta bằng mặt không bằng lòng, tốt nhất là vẫn là đến khu vui chơi đi một vòng.”

“… Có thể lựa chọn không?”

“Có thể.”

“Tôi muốn đi xem phim.”

La Thiếu Thần hỏi: “Gần đây có phim điện ảnh nào hứng thú sao?”

“Tôi gần đây làm gì có thời gian mà xem phim nào được chiếu. Dù sao phim nào cũng được, chủ yếu là học kỹ thuật diễn!”

“Vậy thì xem Chú cừu vui vẻ và con sói xám vậy.”

“……”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 51
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...