Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tình Ngang Trái

Chương 78

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Hình Tuế Kiến và Que Củi vào nhà

hàng.

“Đại ca, anh có hài lòng với điều

kiện nhà hàng này không?” Que Củi hỏi gã.

“Phong cách được nhưng thử thức ăn

trước rồi hẵng tính.” Gã vẫn giữ thái độ bảo thủ.

“Đại ca, anh cầu kỳ quá!” Đã gấp

rút mà gã còn đòi nhà hàng phải phong cách, thức ăn phải ngon, đâu cần chặt chẽ

như thế chứ?

“Cả đời chỉ cưới một lần thôi.” Vẽ

mặt gã vẫn điềm nhiên.

Chuyện này rất quan trọng, cẩn thận

một chút cũng tốt hơn.

Que Củi nghiêng đầu qua nhìn gã,

nhìn đến độ gã mất tự nhiên, “Đại ca, nể tình anh em bấy lâu, anh có thể giải

thích giúp em một mối ngờ vực được không?”

“Cậu nói đi.” Gã lật thực đơn.

“Có phải anh ‘kết’ Kiều Duy Đóa từ

rất lâu rồi?” Que Củi hỏi thật nhanh.

“Vớ vẩn.” Gã chẳng thèm nhếch chân

mày.

“Nói một đằng nghĩ một nẻo.” Que

Củi bình luận.

Gã nhăn mày, định phân bua mình

không cần nói dối.

“Đại ca!” Que Củi đột nhiên ghìm

giọng gọi gã.

Gã ngước lên thì phát hiện ánh mắt

của Que Củi hơi lạ. Qua ánh mắt của anh ta, gã khẽ nghiêng người nhìn theo.

Tiếp đó, gã thấy Kiều Duy Đóa.

Kiều Duy Đóa cúi đầu như một cô học

trò ngoan ngồi trước mặt một ông lão. Kiều Duy Đóa im lặng và kính cẩn hệt như

đã làm chuyện trái với lương tâm. Do ông lão quay lưng về phía gã, nên gã không

nhìn rõ mặt của ông ta lắm.

“Lục Thượng Lễ.” Chỗ Que Củi ngồi

lại vừa vặn thấy rõ diện mạo của ông lão, anh ta khẽ nói chính xác danh tính

đối phương.

Họ Lục, dòng họ này khiến gã nhăn

mày. Lát sau, gã mới sực nhớ cái tên đó có chút quen thuộc. Hình như trên báo

cáo điều tra mục cha mẹ của Lục Tư Nguyên, gã đã từng thấy cái tên đó.

Lưu lượng máu của gã bắt đầu tăng

tốc.

“Đại ca, bọn họ sắp đi rồi, anh

không qua đó hả?” Que Củi hỏi.

Gã lắc đầu, mắt vẫn dán chặt vào

mỗi biểu hiện trên gương mặt cô, “Cứ quan sát kỹ rồi hẵng tính.”

Lòng gã chợt tức giận, bất cứ việc

gì hay người nào có liên quan đến Lục Tư Nguyên cũng khiến gã khó chịu. Đồng

thời gã rất muốn biết, phải chăng cô hại con trai người ta hủy hôn nên bây giờ

họ tới tìm cô tính sổ?

Gã dõi ánh mắt ra ngoài, nơi Kiều

Duy Đóa đứng trước cửa nhà hàng nhìn ông lão lên xe, mãi đến khi chiếc xe khuất

bóng mà cô vẫn đứng im bất động, chẳng biết đang nghĩ gì.

“Chị dâu lịch sự ghê.” Bầu không

khí quá trầm lắng nên Que Củi phải gượng cười tìm đề tài.

Sắc mặt Hình Tuế Kiến càng lúc càng

nặng nề. Vì cảnh cô đẩy mẹ gã và dáng vẻ vô cùng kính cẩn của cô lúc này hoàn

toàn tương phản.

Gã căm thù sự so sánh này, tâm

trạng gã bỗng chùn xuống nặng trĩu.

Kiều Duy Đóa đứng ngây ra hồi lâu,

vì cô đã bị một sự thật phũ phàng đánh sâu vào cõi lòng. Cô ngồi một mình ở

trạm xe buýt, rõ ràng chiếc xe cô đậu gần đó nhưng cô đã sớm quên sự tồn tại

của nó.

Từng chuyến xe buýt đến rồi đi.

Mọi người đều nói tình yêu như

chiếc xe buýt, khi muốn đi lại không thể chờ. Đợi đến lúc bạn vội vàng lên một

chiếc xe khác thì mới phát hiện nó đang lững thững theo sau.

Mục đích tìm cô nói chuyện vừa rồi

của Lục thẩm phán khiến cô rất kinh ngạc. Ông quả thật là một người tốt bụng,

mới có thể sẵn sàng bao dung cho một kẻ đầy khuyết điểm như cô.

Hốc mắt cô rướm lệ, trên môi nở nụ

cười vì cảm thấy ông trời thật thích đùa bỡn con người. Thực ra, nếu hồi đó Tư

Nguyên chịu nói ba chữ ‘anh yêu em’ thì anh đã có thể giữ chặt lấy cô. Nhưng

buồn thay, giờ đây cô đang ở dưới vực sâu muôn trượng.

Hình như vận số cuộc đời cô rất kém

cỏi, lúc khát vọng thì phép lạ mãi không xuất hiện, đợi đến khi không cần lại

thấy nó luôn ở kề bên. Từ nay về sau cô và Tư Nguyên chỉ có thể làm bạn, dẫu

nơi đó có rất nhiều ấm áp thì vẫn vô duyên với cô.

Bầu trời càng lúc càng u ám, điện

thoại của cô đổ chuông vô số lần. Cuối cùng, cô vẫn phải tiếp.

“Sao hả? Anh ta nói hay chưa?” Thật

bất ngờ, người gọi tới là Ôn Tâm.

Cô trầm mặc.

“Tôi không đi gặp anh ấy.” Cô nói

sự thật.

“Hai người… dửng dưng đến khủng

khiếp!” Làm hại cô muốn xem kịch vui.

Có lẽ, vì quý trọng tình bạn nên

mỗi bước chân đều dè dặt, đều đấu tranh và đều run sợ.

“Tôi sắp kết hôn rồi.” Cô chẳng

hiểu tại sao mình lại nói với Ôn Tâm những lời này.

Thế nhưng…

“Tôi biết, chị là kẻ thứ ba.” Ôn

Tâm thản nhiên nói.

Cô cứng người và dạ dày co thắt.

“Tôi có tới thăm chị họ, chị ấy rất

đau đớn.” Ôn Tâm tiếp tục nói, “Tôi cũng hiểu sơ qua tình hình.”

Kiều Duy Đóa nghẹn cứng, nhưng

giọng cô vẫn đanh chắc, “Lời chị ta chỉ đại diện cho cảm xúc riêng của chị ta.”

Cô không phải là kẻ thứ ba, tuyệt đối không!

“Trước đây có thể vì tôi mà chị mất

cơ hội bước tiếp, nhưng bây giờ chị đã có cơ hội tìm thấy tình yêu của mình,

tại sao chị còn cố chấp chạy theo bất hạnh?” Ôn Tâm khó hiểu.

“Làm sao cô biết tương lai của tôi

chính là bất hạnh?” Cô phản đối.

“Chị thật sự yêu Hình Tuế Kiến ư?

Hai người lấy thù hận của đối phương làm tiền đề à?” Ôn Tâm hỏi tiếp, “Anh ấy

yêu chị sao? Một mối tình chỉ có trả thù và không cam lòng, cứ co kéo mãi thì

có ý nghĩa gì?”

Kiều Duy Đóa khẽ nhếch môi và phát

hiện mình không thể phản đối được một câu.

“Ha ha, rốt cuộc tôi đang làm gì

đây? Sao tôi lại đi khuyên chị? Tôi cầu mong cho chị và kẻ làm tổn thương tôi

cả hai cứ tiếp tục dang dở!” Ôn Tâm cười ha hả.

“Cô yêu Tư Nguyên.” Duy Đóa nhắm

mắt nói ngắn gọn mà đầu óc đau nhức muốn nổ tung, nếu không yêu sẽ không có tổn

thương.

Ôn Tâm cười trào phúng, “Chắc thế,

nhưng có vài cảm giác sớm muộn gì cũng sẽ tiêu tan.” Đây chính là cuộc sống, vì

hạnh phúc, chúng ta nhất định phải yêu người mà số phận đã chọn sẵn cho bạn. Do

vậy cô đã từng nỗ lực đi yêu Tư Nguyên, thì bây giờ cũng sẽ cố gắng để yêu

chồng sắp cưới của mình.

“Còn chị? Tình yêu chị cần chắc

cũng từ Tư Nguyên nhỉ?” Ôn Tâm dùng giọng điệu khẳng định.

Thực ra, đây là vấn đề cô từng tự

hỏi bản thân. Cô từng thực sự cho rằng, tình yêu của cô chỉ có ba chữ – Lục Tư

Nguyên. Thế nhưng vào thời điểm này, cô lại mê man.

“Chị đừng hờn dỗi, đừng tiếp tục

sai lầm nữa, hãy bình tĩnh quay về với tình yêu của mình và đem Hình Tuế Kiến

trả lại cho chị họ của tôi.”

Trái tim Kiều Duy Đóa co thắt nhưng

vẫn cười khẽ, “Đây là mục đích của cô à?” Cô cứ ngỡ mình sẽ có thêm một người

bạn, nào ngờ đối phương lại tới làm thuyết khách.

“Đúng vậy.” Ôn Tâm thẳng thắn thừa

nhận.

“Thực ra tôi tới để nhắn hộ, chị họ

tôi đợi chị ở quán bar 777.”

“Tại sao chị ta lại gọi tôi đi?”

Kiều Duy Đóa gắng gượng.

“Chị họ tôi muốn cho chị thấy, sẽ

chẳng có đám cưới nào cả và chị mãi mãi chỉ rước lấy thất bại!”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 78
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...