Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thu Tư

Chương 81

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Đi ra ngoài công ty, Thu Tư nhàn nhã bước thong thả dọc ven đường, lâu lắm rồi cậu không đi tản bộ như thế này nên trong lòng thấy thoải mái vô cùng.

“Đô đô…”

Trên làn đường bên cạnh vang lên tiếng còi xe làm Thu Tư quay lại nhìn theo phản xạ. “Học trưởng?”

“Sao lại kinh ngạc như vậy?” Dừng xe lại, Đỗ Triết Hiên tao nhã xuống xe, anh mỉm cười hỏi: “Không muốn gặp anh à?”

“Đương nhiên không phải.” Khóe môi cậu hơi cong lên. “Đã lâu không gặp anh, học trưởng.”

Anh cười cười, vươn tay ra định vuốt lại mái tóc bị gió thổi loạn của Thu Tư thì cậu lại đột ngột lùi về phía sau vài bước. Bàn tay của Đỗ Triết Hiên dừng lại ở giữa không trung, anh cười nhạt và thu tay về coi như không có chuyện gì xảy ra.

“Xin, xin lỗi anh, học trưởng, em…” Không nghĩ là một hành động theo phản xạ của cậu lại rước đến tình cảnh xấu hổ này, Thu Tư vội vàng cúi đầu giải thích.

“Không sao.” Nhìn thấy bộ dạng căng thẳng lại hối hận của Thu Tư, Đỗ Triết Hiên không nén nổi mà lộ ra một nụ cười cưng chiều. “Đây là phản ứng bình thường thôi mà, dù sao thì cũng đã một thời gian không gặp, vậy thì Thu Tư, em có đồng ý cho anh niềm vinh dự cùng em ăn bữa cơm không?”

“Học trưởng…” Thu Tư hơi khó xử nhìn Đỗ Triết Hiên. “Em…”

Anh nở nụ cười đầy quan tâm. “Xem ra đáp án đã rất rõ ràng.”

“Học trưởng, thật xin lỗi anh!” Trong lòng càng lúc càng bối rối làm Thu Tư cúi đầu ngày một thấp.

“Không sao.” Anh nghĩ muốn vỗ vai Thu Tư thì lại bị một bàn tay khác ngăn cản lại. Nhìn lên theo bàn tay đang giữ chặt cổ tay mình, trong ánh mắt Đỗ Triết Hiên hiện lên một tia lạnh lùng khó mà phát hiện, bên môi vẫn là nụ cười tao nhã như trước. “Nhược Phong, đã lâu không gặp.”

Buông cổ tay Đỗ Triết Hiên ra, vẻ mặt Minh Nhược Phong lạnh lùng vô cùng, trong giọng nói mang theo lời cảnh cáo mãnh liệt. “Tránh Thu Tư ra xa một chút.”

“Tôi với Thu Tư gần hay xa hình như không liên quan gì đến cậu nhỉ?” Giọng điệu vẫn hiền hòa ấm áp như trước làm cho người ta không nghe ra cảm xúc gì.

Không nhận ra giữa hai người có bất kỳ điều gì khó chịu, Thu Tư nở nụ cười bước lên trước. “Hóa ra hai người quen nhau à?”

Cùng liếc nhìn nhau, trong ánh mắt Đỗ Triết Hiên và Minh Nhược Phong đều lóe lên địch ý mãnh liệt lạnh như băng làm Thu Tư có thể cảm nhận được rõ ràng.

Nhìn hai người họ, Thu Tư không biết phải làm sao, cậu thở dài một hơi, đang định mở miệng nói gì thì có một thanh âm trấn an cậu chậm rãi vang lên. “Sao lại náo nhiệt thế nhỉ.” Thanh âm quen thuộc tuy rằng không có giọng điệu lên xuống lại làm Thu Tư thở phào nhẹ nhõm, cậu nhìn thấy cánh tay đang ôm qua thắt lưng mình thì khẽ gọi một tiếng. “Mặc Ngôn.”

Không coi ai ra gì mà hôn nhẹ lên mái tóc mang mùi hương thoang thoảng của Thu Tư, Tang Mặc Ngôn cười dịu dàng. “Thu Tư, công việc đã giải quyết xong hết rồi, giờ mình có thể về nhà!”

“Ah, ừ.” Nóng lòng muốn thoát khỏi không khí xấu hổ này nên Thu Tư vội vàng gật đầu, bởi vậy cũng không chú ý đến hành động của Tang Mặc Ngôn đã khiến nhiều người đi đường nhìn chằm chằm vào họ, cậu cười nhẹ với hai người vẫn đang căm thù nhau kia. “Vậy thì học trường, Minh tiên sinh, chúng tôi đi trước. Hẹn gặp lại.”

Che giấu cảm xúc bộc lộ ra ngoài, Đỗ Triết Hiên gật đầu mỉm cười. “Thu Tư, ngày khác anh sẽ gọi điện cho em.”

Cảm giác được cánh tay ở lưng siết chặt rồi lại thả lỏng ra, nhẹ nhàng xoa xoa chỗ eo cậu, Tang Mặc Ngôn săn sóc như thế làm Thu Tư thấy vô cùng ấm áp, nhưng quay sang phía học trưởng đang dịu dàng nhìn cậu thì Thu Tư đành phải cười gượng vài tiếng. “A a, tạm biệt học trưởng.”

Cảm nhận được tầm mắt của Minh Nhược Phong, Thu Tư quay đầu nhìn lại. Không biết vì sao mà học trường ôn hòa tao nhã cùng với lãnh đạm làm cậu thấy mất tự nhiên, ngược lại vẻ mặt lạnh lùng của Minh Nhược Phong lại tạo cho cậu một cảm giác khác với Tang Mặc Ngôn nhưng đều rất ấm áp và an tâm. “Tạm biệt Minh tiên sinh.”

Thấy Thu Tư mỉm cười, Minh Nhược Phong cũng gật đầu. “Tạm biệt.”

Khác với trước đây, nhìn thái độ Thu Tư đối với Minh Nhược Phong, Tang Mặc Ngôn cũng không hờn giận gì cả. Hắn ôm eo Thu Tư, khi đi qua bên người Minh Nhược Phong thì tạm dừng một chút, giơ tay vỗ nhẹ bờ vai anh sau đó không nói thêm câu gì và bước đi cùng Thu Tư…

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 81
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...