Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thú Nhân Chi Lưu Manh Công

Chương 28

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Tầm nhìn trước phòng rất trống trải, cũng không có gì che đậy, theo ngọn gió rất lớn thổi trên thảo nguyên, ánh mặt trời lại rất tốt, quần áo Minh Nhã giặt trước lúc tắm rất nhanh sẽ khô

Lôi Tấn tính đem quần áo của Hi Nhã thay ra, quần áo da thú trước nặng không nói, mấu chốt là vào thời tiết nóng bức thế này, nó lại kín gió, buổi tối trời lạnh thì hoàn hảo, ban ngày đúng là muốn hâm nóng chết người, may mà quần áo La Kiệt đưa hắn khoan khoái thông khí, tuy rằng lúc mới mặc thì cảm thấy thô ráp, mài trên người sinh đau, nhưng mà dần quen sẽ không sao, hắn trước kia, lúc còn ở trong đống rác cũng từng mặc qua loại áo như vậy

Minh Nhã hiện tại lại biến thành một con báo màu trắng tuyết, ghé vào dưới chân Lôi Tấn, có thể là do vừa rồi giặt quần áo mệt nhọc, hiện tại lại làm biếng, nhưng Lôi Tấn đi tới đâu, y lại dán bụng xuống, bốn cái vuốt hoa hoa, chậm dì dì bám theo

Mới vừa rồi hỏi qua hắn mới biết, Minh Nhã hiện tại còn không tính là hoàn toàn trưởng thành, nghe nói còn có một nghi thức, bản thân Minh Nhã lại không có kinh nghiệm, nghe các thú nhân khác nói, lại không hiểu rõ hết, nói cho Lôi Tấn nghe, Lôi Tấn nghe xong lại thấy bối rối, đơn giản cũng không nghe y thượng vàng hạ cám đông một câu tây một câu giải thích, hắn chỉ nghĩ nếu tới ngày Minh Nhã trưởng thành, mình mà chưa đi, thì sẽ tới xem, lại nói kể từ ngày hắn tiến vào thế giới này, tiểu tử kia vẫn luôn ở cùng y, tuy hắn tức vì bị y lừa gạt, nhưng nhìn bộ dáng vô tâm vô phổi kia, thật sự hắn cũng không tức được lâu, hơn nữa vừa nghĩ tói chuyện về sau, nhất định sẽ rất nhớ tiểu tử này

Bất quá muốn hắn giống như trước kia không hề cảnh giác, là chuyện tuyệt đối không có khả năng, dù sao hiện tại hắn cũng đã biết tiểu tử kia cũng không phải đơn thuần chỉ là một con báo con, mà còn là một danh phù kỳ thực là giống đực thú nhân, hơn nữa lại còn là một thú nhân có mơ ước chi tâm áp đảo hắn

Vì tránh cho tình huống ngoài ý muốn xuất hiện, lần này Lôi Tấn thay quần áo, trực tiếp đem một cái áo ném lên mặt Minh Nhã

nna nâng móng vuốt kéo nó xuống. Nói “ Minh Nhã cái gì cũng nhìn không thấy.”

“ Ngươi kéo xuống thì ra khỏi phòng đi.”Lôi Tấn uy hiếp nói, nghĩ thầm chính là muốn cho người không nhìn thấy, cho người xem thì sẽ không ném áo lên mặt ngươi rồi

“Nga.” Minh Nhã vừa nghe, nhận mệnh gục đầu xuống, lại chưa từ bỏ ý định hỏi “Khi nào Minh Nhã được kéo xuống.”

“Lúc nào ta nói được thì có thể.”

“Minh Nhã đã biết.” nghe đại ca nói, là Minh Nhã làm sai, cho nên Minh Nhã phải ngoan ngoãn nghe lời, hiện tại giống cái của họ không thích làm chuyện như vậy. Đợi cho giống cái của họ tự mình cời quần áo nằm lên giường thì mới có thể (Vĩnh viễn ko có ngày đó đâu, anh Lôi này là phải cần người hầu hạ cơ.)

Đại ca còn nói, một thú nhân giống đực tốt sẽ học được cách chờ đợi, Minh Nhã liếm liếm móng vuốt tỏ vẻ hiểu, y cảm thấy đại ca, thời điểm nói ra những lời này, như thế nào lại nghiến răng mà nói ra đâu, câu nói kia chính là từ trong kẽ răng mà phát ra đó

Lúc La Kiệt tiến vào, Lôi Tấn cũng vừa lúc đem cái nút cuối cùng trên áo buộc lại

Minh Nhã còn không ngừng hỏi “Minh Nhã có thể kéo xuống chưa?”

La Kiệt kỳ quái liếc hai người một cái, không biết bọn họ đang làm cái trò gì, nhưng là chuyện của bọn họ, y cũng không muốn xen vào quá nhiều, chỉ cần mấy… đứa nhỏ kia không làm gì quá phận

“ La Kiệt, ngươi tới đây làm gì? Chuẩn bị ăn cơm chiều sao?” La Kiệt rất ít khi tới bên này, y cùng An Sâm An Lạc ngụ ở nhà bên cạnh

“ba ba.” Lần này Minh Nhã khó có được một lần thông minh. Biết cùng a sao cầu cứu, phải gọi xưng hô a sao thích

La Kiệt quả nhiên cười cười, đối với sự thông minh của tiểu nhi tử nhà mình, biểu hiện sự tán thưởng rất cao, theo lời Minh Nhã hỏi “Các ngươi đang làm gì vậy? khuê phòng thú vị à?”

La Kiệt không sợ chết trêu chọc, nhìn tiểu nhi tử vẫn nguyên vẹn đầy đủ, y cũng hiểu rõ không có gì đáng lo. Y nhìn ra được, Lôi Tấn cũng không phải là kẻ tính toán chi li, nếu chuyện này đã trôi qua, hắn về sau cũng sẽ không hơi một tí là lôi chuyện này ra nói

Lôi Tấn cười nói “La Kiệt, trò đùa của ngươi rất nhàm có biết không?”

La Kiệt nhướn nhướn lông mi, nghiêm trang nói “Cái này không có ai nói qua, không biết.”

“Người không tự biết chính mình là chuyện đáng buồn nhất.” Lôi Tấn nói

“kẻ không biết tình cảnh của bản thân đâng thay đổi càng đáng buồn hơn.” La Kiệt trả lời

“Ngươi nói cái gì?” Lôi Tấn xoay người cầm quần áo đem treo vào tủ, nên không nghe rõ lời của La Kiệt

“ Không có gì, ngươi sớm muộn cũng sẽ biết thôi.”

“Ra vẻ thần bí.”Lôi Tấn xì một tiếng

“Đúng như ngươi nói.”

“Đúng rồi, ta tới là nói với ngươi, cơm chiều hôm nay, chúng ta ra ngoài ăn” La Kiệt ngồi xổm xuống, sờ sờ tiểu nhi tử của mình, giống như thật không có bị đánh

“Nơi này còn có nhà hàng?”Lôi Tấn hỏi

“Không có, bất quá so với nhà hàng còn tốt hơn, bởi vì, là đồ miễn phí.” La Kiệt rất có hứng trí

“nghe không sai.” Lôi Tấn cũng bị khơi mà hứng thú

“Ăn ngon lại càng không sai.” Trước khi Lôi Tấn tới, La Kiệt chính là hy vọng vào ngày này của mỗi tháng, bởi vì cho dù bản thân có không khó ăn, nhưng có đôi khi cũng đã có chút ăn đủ tay nghề của An Sâm An Lạc

“A, hôm nay là cùng thú ngày a.” Minh Nhã kinh hô một tiếng

“cùng thú ngày? Là gì?” Lôi Tấn khó hiểu

“ Đi ngươi sẽ biết.” La Kiệt nhìn thoáng ra ngoài cửa sổ, còn nói thêm “Ta xem đã tới lúc, chúng ta đi đi.”

Minh Nhã hoan hô một tiếng, ở phía trước dẫn đường

Lôi Tấn thấy y như vậy, tỏ vẻ, thực là trẻ con, nhưng mà hắn hôm qua chính là thiếu chút nữa bị đứa bé kia đè ép

Quả nhiên người không thể coi tướng mạo.

An Sâm An Lạc cùng Hi Nhã đã chờ ở cửa, ngày còn chưa có tối, thế nhưng trong tay An Sâm đã cầm theo hai cây đuốc, có lẽ là lưu lại để nhìn đường về

Con đường đó không giống với đường mà Hi Nhã đã đưa hắn đi, sau khi đi ra cửa, không quẹo, Lôi Tấn tính toán đi khoảng hai mươi phút, xa xa đã nghe thấy rất nhiều thanh âm vui đùa chơi nháo của rất nhiều người, mơ hồ còn cả tiếng ca, thực sự thô kệch, nhưng thực sự mang theo vài phần hương vị nguyên thủy

Lại đi thêm vài phút, trước mắt rộng mở ánh sáng, giống với quảng trường thời hiện đại, nhưng so với quảng trường lại lớn hơn, ước chừng bằng năm sáu cái sân bóng lớn

Lôi Tấn nghĩ, quả nhiên thổ địa tiện nghi chính là hảo, cái kiến trúc gì cũng đều lớn lại rộng

Ở giữa có cái kiến trúc rất cao, sắc trời ám. Lôi Tấn thấy không rõ là cái lắm, chiếm diện tích rất lớn là được

Ở phía trước cái kiến trúc kia, là lửa trại bốc cháy thực lớn, các loại đồ ăn phát ra hương khí. Rất nhiều người vây quanh lửa trại ăn uống, có ít người lại tựa hồ như đang so đấu

Thấy bọn họ chạy tới, rất nhiều người đi qua chào hỏi

“ An Sâm thúc thúc, An Lạc thúc thúc, La Kiệt thúc thúc, Hi Nhã, Minh Nhã, các ngươi như thế nào giờ mới tới?” Một nam tử khuôn mặt thanh tú thực thân thiết chạy tới, mặc dù là nói chuyện cùng mọi người, nhưng ánh mắt nhìn Hi Nhã lại dịu dàng đến nhỏ ra nước

Nhưng thời điểm nhìn thấy Lôi Tấn bên người Hi Nhã, thì hận không thể hạ dao nhỏ.

Đây là tình huống gì vậy?

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120: Chạy trốn quá khứ
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 138: Bánh bao Minh Nhã
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 28
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...