Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Trò Chơi Tận Thế

Chương 10

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lâm Việt sặc một ngụm nước, mùi tanh hôi xông lên tận óc khiến anh có ảo giác như vừa nuốt nguyên con cá sống, ghê tởm đến buồn nôn.

Anh giãy giụa trồi lên mặt nước, há miệng hớp một hớp không khí, thế nhưng không đợi anh kịp hít hơi thứ hai, một sức mạnh nào đó lại thình lình nắm mắt cá chân lôi anh về lòng nước. Anh vùng vẫy đá đạp điên cuồng, thật vất vả mới gạt được cái tay kia ra.

Lúc này, anh đột nhiên mở mắt.

Bể bơi ban đầu vốn chỉ sâu hơn hai mét giờ đã không nhìn thấy đáy, lòng bể tối tăm tựa biển đêm thăm thẳm, dường như cánh cửa thông tới địa ngục đã mở ra ngay tại nơi này. Lâm Việt nhìn xuyên qua làn nước đục ngầu, nhìn từng thi thể thối rữa bập bềnh chìm nổi.

Có thi thể đã bị cá rỉa gần như sạch sẽ, chẳng khác nào cái đùi gà gặm dở bị ném sang một bên. Có thi thể trương phềnh như quả bóng, tròng mắt lồi lên, răng lợi nhe ra, khuôn mặt biến dạng như nhân vật phim hoạt hình. Có thi thể phụ nữ mang thai chết không nhắm mắt, bào thai đã đủ tháng trồi ra ngoài, hai cặp mắt một lớn một nhỏ trợn trừng y hệt nhau, lạnh lùng nhìn anh trân trối.

Những thi thể này thoạt trông vô cùng đáng sợ nhưng kỳ thực chúng đều bất động, thứ thật sự công kích Lâm Việt là một sinh vật không giống đám xác chết kia.

Đó là một bầy trai gái vóc dáng xinh đẹp. Họ toàn thân trần trụi không mảnh vải, linh hoạt như người cá lội trong hồ sâu, da trắng đến quái dị, bất kể nam nữ đều có một bộ tóc dài uốn lượn như chùm rong. Những sợi tóc theo luồng nước đong đưa che khuất ngũ quan  của họ, khiến người ta chỉ có thể chú mục vào thân thể hoàn toàn phô bày.

Một luồng sóng ngầm âm thầm dâng lên, gợn nước vén mái tóc dài dày đặc, thoáng để lộ khuôn mặt lấp ló phía sau.

Đó là những bộ mặt vô cùng dữ tợn, cái lưỡi thè ra dài ngoằng, đôi mắt to thô lố, miệng rất nhọn, những vết mang cá rạch đầy hai má không ngừng phập phồng, chậm chạp hút lấy từng chút không khí lẫn trong tầng nước. Con thủy quái vừa bắt lấy chân Lâm Việt đã bị anh đánh gãy mũi, một con mắt cũng bị đâm mù, thế nhưng nó không những chẳng chảy một giọt máu mà vẫn còn rất hung tợn, con mắt còn sót lại âm độc nhìn anh căm thù.

Lâm Việt biết tình hình hiện tại không ổn, anh bắt đầu ra sức đạp nước bơi lên. Ngay khi sắp lao ra khỏi mặt nước, đập vào mắt anh là hai thủy quái từ trên bờ nhảy xuống, chúng đang ra sức dìm Phong Mặc xuống đáy nước sâu.

Lâm Việt trồi lên, anh chỉ kịp hít sâu một hơi rồi lại lập tức lặn xuống, vội vàng tới giúp Phong Mặc.

Phong Mặc chìm trong nước vẫn có thể phát huy xuất sắc công phu của bản thân, khi Lâm Việt bơi tới thì hắn đã kịp đánh lui một trong hai con thủy quái, còn rất tỉnh táo thuận tay nhét kính vào túi quần. Có điều con thủy quái còn lại tương đối khôn ngoan, không giao chiến trực tiếp với hắn mà chỉ quanh quẩn rình rập bên cạnh, hễ thấy hắn bơi đi sẽ lao tới kéo lại, không cho hắn có cơ hội trồi lên hô hấp, thủ đoạn này quả thực khiến Phong Mặc cũng nhất thời không tài nào đối phó nổi.

Lâm Việt xuất hiện vô cùng đúng lúc, giúp Phong Mặc thu hút sự chú ý của thủy quái kia. Anh dùng kế nghi binh cố ý quấy rầy con quái, Phong Mặc liền nhân cơ hội lao thẳng lên mặt nước, há miệng nuốt khí không ngừng.

Vài giây sau, Lâm Việt cũng quay trở lại. Hai người không dám nán lại trong hồ, nhanh chóng bơi về phía thành bể. Trên bờ, cô gái tóc ngắn không ngừng huơ tay ra hiệu, dùng ánh mắt và hai tay cảnh báo cho họ quái vật đang ở đâu. Lâm Việt và Phong Mặc không rảnh quay đầu kiểm tra, chỉ có thể ra sức bơi một mạch về phía trước.

Bể bơi nhìn qua không quá lớn, ấy vậy mà nhảy vào mới biết rộng đến thế nào. Mắt thấy chỉ còn bốn năm mét nữa, vẻ mặt cô gái trên bờ đột ngột thay đổi.

Thiếu nữ hoảng sợ trợn trừng hai mắt, vô thức muốn há miệng hét lên, thế nhưng đôi môi vừa động đã bị chỉ khâu bên ngoài cứa vào đau nhức khiến cô chẳng thể làm gì khác hơn là im lặng quơ tay ra hiệu hai người kia bơi nhanh hơn nữa.

Lâm Việt và Phong Mặc chẳng cần nhìn phía sau cũng biết có chuyện, hai người dùng tốc độ nhanh nhất mạnh mẽ bơi về. Phong Mặc chạm bờ trước Lâm Việt, chân dài vươn ra lập tức leo được lên thành, nhanh nhẹn lộn một vòng tránh xa bể bơi. Lâm Việt chậm hơn hắn một chút, ngay khi anh vừa tới được bờ, thiếu nữ tóc ngắn đã sốt ruột phát khóc, luống cuống tay chân toan kéo anh lên.

Thế nhưng Lâm Việt còn chưa kịp lấy đà, cơ thể anh đã đột nhiên hẫng một cái, toàn thân lần nữa chìm vào trong nước.

Sức kéo lần này mạnh hơn trước rất nhiều, hẳn là có ít nhất hai thủy quái đang kéo anh… Không, dựa vào cảm giác trên chân, anh đoán lần này phải có bốn năm con đang hợp sức!

Cánh tay gầy gò của cô gái trên bờ bị kéo sắp đứt, thế nhưng cô sống chết cũng không chịu buông Lâm Việt ra. Có điều thân thể mảnh mai của cô dù cố gắng thế nào cũng không thắng được đám quái dưới hồ, cuối cùng chính cô cũng sắp rơi xuống nước.

Đúng lúc cô gái sắp ngã xuống bể bơi, Phong Mặc kịp thời lao tới vươn đôi tay mạnh mẽ giữ lấy hai chân cô, giúp Lâm Việt không bị nhấn chìm hoàn toàn vào lòng nước. Động tác lôi kéo thô bạo khiến vết thương trên tứ chi cô gái rách toạc, đau đến trào nước mắt.

Đám thủy quái bám lấy chân Lâm Việt càng lúc càng hung mãnh, bắt đầu há miệng cắn người. Anh có thể cảm nhận rõ ràng mấy hàm răng sắc nhọn lún vào da thịt, tuy không cắn xé cũng không quá đau, thế nhưng hai chân anh bỗng dần dần mềm nhũn, động tác đạp nước cũng không còn linh hoạt nữa.

Lũ quái này có độc.

Lý trí Lâm Việt biết mình cứ giằng co như vậy sẽ chỉ liên lụy đến hai người còn lại, chẳng bằng cứ giật khỏi bàn tay thiếu nữ, thế nhưng bản năng khát khao được sống lại khiến anh nắm ngược lại tay cô gái không cách nào buông ra.

Cô gái thật sự không chịu đựng được nữa, cánh tay tê dại, bắp thịt bị thương gần như rách toạc đau đớn khôn kể. Khi bầy thủy quái hợp sức đột ngột kéo một cái, bàn tay cô rốt cuộc tuột ra, Lâm Việt nháy mắt chìm vào hồ nước.

Lâm Việt không nắm được cô gái nữa, chỉ còn hai mảnh vảy cá bằng nhựa sót lại trong tay, một mảnh bị nước cuốn đi, một mảnh còn lại vương theo sợi chỉ mắc vào ngón tay anh như chiếc nhẫn kỳ dị.

Lâm Việt dần dần chìm xuống, hai chân tê cứng đã không còn vùng vẫy cứu anh được nữa, anh chỉ có thể trơ mắt nhìn mặt nước ngày càng xa…

Xung quanh anh lơ lửng vô số thi thể, ánh sáng màu lục bích trên cao càng lúc càng mờ nhạt…

Cứ chấp nhận số phận như vậy sao?

Lâm Việt không cam lòng! Dù chỉ còn hai tay có thể cử động anh cũng sẽ không khuất phục, dù cho trốn không thoát cái chết anh cũng nhất định phải kéo hai kẻ chết cùng!

Ý nghĩ này vừa nảy ra trong đầu, Lâm Việt lập tức tóm lấy cánh tay một con thủy quái. Thế nhưng ngay khi tay anh chạm tới làn da con quái, một chuyện kỳ lạ lại xảy ra…

Thủy quái hoảng sợ buông tay, không chút ngần ngừ chạy trốn.

Mục tiêu ban đầu của Lâm Việt vốn là một con thủy quái nữ, có điều bắt hụt nó cũng không sao, anh nhẹ nhàng dời tay đi một chút, bắt được cổ tay một con thủy quái nam.

Thủy quái trong nước vốn dĩ vô cùng mạnh mẽ, ấy vậy mà chỉ vừa bị anh tóm lấy lập tức nhũn ra như đứa trẻ yếu đuối, nhẹ kéo một cái đã đâm đầu vào lồng ngực anh.

Con quái mặt mày hung dữ đột nhiên dính sát vào lòng khiến Lâm Việt vừa sửng sốt vừa ghê tởm. Gương mặt dị dạng nhăn nhó mang theo vài phần sợ hãi, đôi mắt chằm chằm nhìn vào tay anh.

Nói cho chính xác, là nhìn vào miếng vảy mắc trên tay anh.

Lâm Việt bỗng hiểu ra chuyện gì. Anh không kịp cân nhắc nghĩ ngợi, ngón tay mang mảnh vảy nhựa nhỏ lập tức đè lên mặt thủy quái.

Khoảnh khắc chạm tới miếng vảy, thủy quái đau đớn thét lên chói tai, nửa cái đầu to bè thoáng chốc như tờ giấy bị thiêu trụi, vỡ ra thành muôn mảnh tro tàn tan vào sóng nước.

Con quái bất lực giãy giụa một hồi, cuối cùng cả người đều hóa thành cát bụi không còn tăm tích, miếng vảy trong tay Lâm Việt cũng nát thành bột phấn trôi đi. Những thủy quái khác thấy vậy hoảng hốt tản ra, không ngừng bơi vòng quanh anh nhưng cũng không dám áp sát.

Lâm Việt đã hiểu. Cái gọi là siêu độ linh hồn đúng là nói đến những miếng vảy trên người cô gái, chẳng trách chúng chỉ bắt anh và Phong Mặc chứ không bắt cô, chính bởi vì vảy đính trên người cô khiến chúng không dám tới gần. Chỉ tiếc hiện tại anh lại không thể nói cho hai người trên bờ cách qua cửa ải này, hai chân tê liệt, thân thể nặng nề chìm xuống, một hơi anh cố hít trước khi bị kéo vào nước cũng sắp cạn rồi.

Ngay khi Lâm Việt đã sẵn sàng đón chờ cái chết, hai bóng người một cao một thấp đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt anh.

Hai người kia tới cứu anh!

Phong Mặc nhanh nhẹn tới bên Lâm Việt trước, khóe miệng hắn vẫn in nụ cười nhàn nhạt đâm vào lòng anh khó chịu vô cùng. Dường như bất kỳ tình cảnh nguy hiểm nào đối với hắn cũng chỉ là chuyến đi thăm ông bà nội, một chút nghiêm túc cũng không nhìn ra.

Tuy không dễ chịu cho lắm nhưng trước mắt vẫn là người đến cứu mình, Lâm Việt không chút do dự vươn tay về phía hắn. Người đuối nước thường không kiểm soát được bản thân, điên cuồng vùng vẫy khiến người cứu cũng vất vả, bởi vậy Phong Mặc đề phòng bơi tới phía sau Lâm Việt, nâng hông anh bơi lên mặt nước.

Khả năng bơi lội của thiếu nữ tóc ngắn có vẻ không tốt lắm, trong lúc Phong Mặc kéo theo Lâm Việt bơi tới mặt nước, cô không ngừng lặn xuống rồi lại nổi lên, lặn xuống lại nổi lên lặp đi lặp lại nhiều lần, lặn chưa được mấy mét đã phải quay lại lấy hơi. Có điều vì cô đang cố gắng đến gần Lâm Việt, lũ thủy quái kiêng dè vảy cá đính trên người cô cũng không dám tấn công bừa bãi.

Nhờ Phong Mặc và cô gái ra sức cố gắng, cuối cùng Lâm Việt cũng được đưa về bờ. Hai chân anh vẫn bất động, chỉ có thể ngồi bệt xuống há miệng thở dốc. Một lát sau, anh ngay cả cảm ơn cũng chẳng kịp, câu đầu tiên đã chỉ vào thiếu nữ nói nhanh: “Vảy cá trên người cô có thể tiêu diệt chúng!”

Rõ ràng những thứ kia không thể gọi là thủy quái, chúng chính là thủy quỷ.

Vừa nghe nói những mảnh vảy trên người mình có thể đuổi quỷ, cô gái sửng sốt ngây ra, nhưng ngay sau đó cô lại cau mày. Hiện giờ nếu muốn gỡ đám vảy này, cách duy nhất chính là giật mạnh chúng ra, mỗi mảnh vảy rơi xuống chẳng những khiến cô chảy máu còn khiến cô đau đớn vô cùng. Trong hồ nước ít nhất cũng có mấy chục con thủy quỷ, diệt hết đám này cô cũng sẽ mình đầy thương tích.

Cô gái nhắm mắt lại, dứt khoát bóc ra một xấp vảy dày trên cánh tay nhét vào tay Phong Mặc.

Phong Mặc mỉm cười nhận lấy những miếng vảy rơm rớm máu tươi, tung mình lao vào làn nước.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 163: – Đại kết cục
Chương 164

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 10
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...