Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nông Gia Tiểu Phúc Bảo, Mang Theo Không Gian Thịnh Vượng Cho Cả Nhà

Chương 82

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Khi Vương Noãn Noãn đang trải chăn đệm cho tổ phụ mẫu, bên ngoài có một tiểu nha hoàn vội vã chạy tới.

Vương Noãn Noãn nghe thấy động tĩnh, vừa đứng dậy định ra ngoài thì nghe thấy Tiểu Vũ có chút tức giận nói: “Tiểu thư, lão phu nhân bị người ta đánh một bạt tai!”

Vương Noãn Noãn lập tức bước nhanh đến trước mặt Hứa Tiểu Vũ, lạnh giọng hỏi: “Tổ mẫu ta đâu rồi?”

Hứa Tiểu Vũ để tiểu nha hoàn đi trước dẫn đường, còn nàng vừa đi vừa giải thích cho Vương Noãn Noãn.

“Lão phu nhân dẫn theo Tiền bà tử, vốn là đi mua đồ ăn. Trên đường ngang qua một tiệm trang sức, lão phu nhân nhìn trúng một cây trâm định mua tặng tiểu thư. Vừa trả bạc xong, lúc chuẩn bị quay về thì bị chặn lại.”

“Bên ngoài tiệm có một cô nương ngông cuồng vô lý bước vào, nhất định nói đã nhìn trúng cây trâm trong tay lão phu nhân nên muốn mua lại. Nàng ta ném bạc xuống đất rồi sai hạ nhân cướp lấy cây trâm. Tiền bà tử tự nhiên không chịu, ban đầu còn giảng đạo lý, nhưng thấy cô nương kia quả thực vô lý, đành dìu lão phu nhân quay về.”

“Nào ngờ cô nương đó lập tức sai bà tử bên cạnh đè Tiền bà tử xuống tát hai bạt tai. Lão phu nhân nóng giận, chất vấn cô nương kia vì cớ gì đánh người. Ai ngờ nàng ta không nói lời nào, lại bảo người tát lão phu nhân một cái.”

“Sự tình đại khái là như vậy. Sau đó, bọn họ còn theo lão phu nhân trở về, nói muốn chúng ta bồi thường, bảo rằng chúng ta làm bẩn tay cô nương nhà họ.”

Vương Noãn Noãn nghe đến đây, tức giận đến mức toàn thân run rẩy. Tuổi tác tổ mẫu đã cao, vậy mà bọn họ dám làm như thế?

Khi nàng bước ra ngoài, trước cửa đã tụ tập rất nhiều người: có kẻ đứng xem náo nhiệt, có hạ nhân trong nhà, còn có cả vị cô nương kia cùng hạ nhân của nàng ta.

Vương Noãn Noãn đi tới bên tổ mẫu, thấy trên mặt bà còn in rõ dấu bàn tay, đôi mắt nàng đỏ lên vì phẫn nộ. Thấy tổ mẫu có chút bất an, nàng nhẹ nhàng vỗ tay an ủi, rồi giao tổ mẫu cho tổ phụ chăm sóc.

Sau đó, nàng bước lên phía trước, lạnh lùng cất tiếng: “Xin hỏi, ai đánh tổ mẫu ta? Vì cớ gì mà đánh người?”

Cô nương kia cười khẩy, nhàn nhạt đáp: “Đánh rồi thì sao? Có gì đáng hỏi lý do à?”

Vương Noãn Noãn xoay người nhìn thẳng nàng ta. Dung mạo của vị cô nương kia quả thực không tệ: da dẻ trắng mịn, đôi mắt đào hoa, sống mũi cao thẳng, khóe môi thoáng ý cười.

Nhưng đáng tiếc, lại là một xà mỹ nhân!

“Xin hỏi cô nương, luật pháp là do nhà ngươi định ra sao? Thích thì động tay, muốn thì động thủ, đánh người không cần lý do ư?”

Câu hỏi cuối của nàng đã mang theo ý chất vấn, giọng nói đanh thép vang lên. Những người vây quanh cũng bắt đầu xì xào bàn tán:

“Phải đó, đánh người mà chẳng nói lý, thật không hiểu cớ gì.”

“Trông thì xinh đẹp, nhưng sao lại ác độc như thế?”

“Ôi, các ngươi không biết sao? Đây là tiểu thư nhà Trương viên ngoại, nổi tiếng làm càn trong phủ thành này đó!”

Vương Noãn Noãn nghe những lời ấy, lòng đã rõ phần nào. Nàng quay đầu nhìn cô nương kia, chờ đối phương trả lời.

“Láo xược! Ngươi là cái thứ gì dám chất vấn tiểu thư nhà ta!” Một bà tử bên cạnh cô nương kia lớn tiếng quát.

Vương Noãn Noãn cười nhạt: “Sao vậy? Chẳng lẽ tiểu thư nhà ngươi không có miệng? Đến lời cũng cần người khác nói hộ?”

Bà tử kia nghe vậy, giận đến run người, bước lên định động thủ. Nhưng Hứa Tiểu Vũ nhanh chóng tiến tới, nắm lấy tay bà ta rồi hất mạnh khiến bà ta ngã sõng soài trước mặt tiểu thư nhà mình.

Cô nương kia lập tức đỏ mặt, quát lớn: “Đồ vô dụng! Đồ phế vật!”

Vừa nói, nàng ta vừa hung hăng giẫm lên tay bà tử. Thấy cảnh này, mọi người xung quanh càng thêm chán ghét. Ngay cả người đứng ra vì mình mà cô nương kia cũng đối xử tàn nhẫn như vậy, thử hỏi còn lương tâm gì?

Cô nương kia thấy ánh mắt không thiện cảm của mọi người, liền lớn tiếng: “Cha ta là Trương viên ngoại! Các ngươi dám cười nhạo ta hả? Còn ngươi, nha đầu kia, miệng lưỡi cũng lợi hại đấy. Nhưng rõ ràng là nhà ngươi giành cây trâm của ta, không kiện lên quan phủ đã là nương tay lắm rồi! Mau xin lỗi, bồi thường năm mươi lượng bạc cho ta, chuyện này coi như xong!”

Nghe vậy, Vương Noãn Noãn cười mỉa mai: “Tỷ tỷ, quả thực mặt mũi lớn quá rồi đó! Rõ ràng là các ngươi cướp cây trâm từ tay tổ mẫu ta, lại còn đánh người. Thế mà quay đầu lại, dám bắt chúng ta xin lỗi, bồi thường à? Ta xem ra tỷ tỷ vẫn còn chưa tỉnh mộng đâu!”

Cô nương kia bị lời nói của Vương Noãn Noãn làm cho tức đến mức ngực phập phồng, thế là nàng ta quay sang đánh một bạt tai vào nha hoàn bên cạnh, quát: “Ngươi điếc rồi sao? Không thấy ả sỉ nhục ta à? Còn không mau đánh ả?”

Vương Noãn Noãn thấy vậy càng cảm thấy cô nương này vô lý hết chỗ nói. Nghĩ đến hai ca ca đang chuẩn bị thi cử, nàng chỉ muốn nhanh chóng giải quyết mọi chuyện, tránh ảnh hưởng đến bọn họ.

“Ta không có thời gian dây dưa với các ngươi. Các ngươi đánh tổ mẫu ta, chuyện này để sau hãy nói. Hiện tại trong nhà còn có việc, mời đi cho!”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 1
Chương 2
Chương 2
Chương 3
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 5
Chương 6
Chương 6
Chương 7
Chương 7
Chương 8
Chương 8
Chương 9
Chương 9
Chương 10
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 12
Chương 13
Chương 13: Noãn Noãn Mất Tích?!
Chương 14
Chương 14: Sao tiểu muội muội không khóc?
Chương 15
Chương 16
Chương 16: Nhà họ Vương sắp phát tài rồi!
Chương 17
Chương 17: Thôn Bảo Phúc tràn ngập hơi thở đời thường
Chương 18
Chương 18: Tiểu Muội Muội Rất Đáng Yêu
Chương 19
Chương 19: Noãn Noãn đúng là một con khỉ nhỏ nghịch ngợm
Chương 20
Chương 20: Nhận Noãn Noãn làm nghĩa nữ
Chương 21
Chương 21: Một kiểu viên mãn khác
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 82
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...