Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 2)

Chương 56

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Nghe Diệp Bạch lớn lối như thế, các cổ đông nghị luận ầm ĩ, ai không nghi ngờ thì cũng giễu cợt.

Chử Hồng Quang cười một tiếng: "Quả nhiên người trẻ tuổi rất tự tin! Được rồi, nói điều kiện của cậu đi."

Diệp Bạch lướt qua mọi người trong phòng một lần: "Điều kiện của Diệp mỗ..."

Diệp Bạch không nói tiếp, nhưng Chử Hồng Quang hiểu ngay ý của anh, phất tay cho mọi người trong phòng rời đi.

Trước khi đi, Chu Văn Bân hơi dừng lại bên người Diệp Bạch một chút, trừng mắt nhìn anh.

Đáng chết! Vốn dĩ chuyện này đã là ván đã đóng thuyền, lại bị tiểu tử này cứ vậy mà phá hỏng. Ông ta muốn xem một chút, một tên oắt con thì có thể làm ra chuyện gì!

Một lát sau, trong phòng họp chỉ còn lại Chử Hồng Quang và Diệp Bạch.

"Cậu có thể nói." Chử Hồng Quang gạt điếu xì gà.

Diệp Bạch ngồi ở ghế da đối diện, trực tiếp mở miệng: "Đầu tiên, tôi muốn vào Hoàn Cầu làm việc."

Chử Hồng Quang sảng khoái trả lời: "Cái này đơn giản! Nếu cậu có thể giúp Thiên Vũ giải trừ nguy cơ lần này, Hoàn Cầu đương nhiên hoan nghênh nhân tài như cậu. Vậy còn gì nữa không?"

Diệp Bạch hơi trầm ngâm trong chốc lát, sau đó tiếp tục mở miệng: "Thứ hai, tôi muốn một bất động sản do Chử tổng đứng tên."

Chử Hồng Quang hít một hơi xì gà, hơi nhướng mày: "Bất động sản tôi đứng tên rất nhiều, không biết cậu muốn chỗ nào?"

Diệp Bạch giấu một tia u ám trong đáy mắt, bình tĩnh mở miệng: "Kim Đô Bích Hải."

Nghe thanh niên nói, ngón tay của Chử Hồng Quang dừng lại trong chốc lát: "Cậu thật biết chọn."

Năm đó, sau khi gia đình của Diệp Thiệu Đình bị phá sản, nhà cửa đều bị tòa án đem ra đấu giá. Ông ta bởi vì ghét đối thủ một mất một còn này, liền mua căn nhà đó, coi như là chiến lợi phẩm.

Sắc mặt của Diệp Bạch không thay đổi, anh cười cười lên tiếng: "Khu vực này là khu vô giá của Đế Đô, tôi chẳng qua chỉ là một tục nhân."

Chử Hồng Quang tỏ vẻ đã hiểu: "Có thể, không có vấn đề."

Nghe đối phương khẳng định, sắc mặt của Diệp Bạch không dễ phát giác mà buông lỏng mấy phần, anh đứng lên nói: "Vậy thì Chử tổng, hợp tác vui vẻ!"

"Hợp tác vui vẻ! Chử mỗ chờ tin tốt của cậu!"

Sau khi bàn điều kiện xong, Chử Hồng Quang khách khí tiễn Diệp Bạch ra khỏi công ty.

Đến khi ra khỏi Hoàn Cầu, thần kinh của Diệp Oản Oản mới thả lỏng, cô đưa ngón tay ra tùy ý chỉnh lại cổ áo, nhè nhẹ thở ra một hơi.

Mặc dù có chút khó khăn, nhưng cuối cùng cũng xong rồi.

Dù sao đây cũng là lần tiên cô giả nam. Trước khi đi cô quả thật rất căng thẳng, nhưng khi tới nơi, cô lại phát hiện mình có thể diễn vai một người đàn ông một cách vô cùng tự nhiên.

Kiếp trước cô đã phát hiện mình có khả năng lí giải và bắt chước đủ loại nhân vật. Đời này sau khi đọc vô số sách chuyên nghiệp, dường như hiệu quả lại càng tốt hơn rồi. Loại thiên phú này quả thật vô cùng có lợi với cô.

Diệp Oản Oản đang chuẩn bị về nhà thì đột nhiên bị một giọng nam khàn khàn kéo lại.

"Diệp tiên sinh, xin dừng bước."

Diệp Oản Oản dừng chân lại, quay đầu lễ phép gật đầu chào hỏi với người kia: "Hàn tiên sinh."

Người luôn luôn tự tin xuất hiện chói mắt trước mặt công chúng như Hàn Thiên Vũ lúc này lại hơi mệt mỏi, quầng đen ở dưới mí mắt anh như thể mây đen xâm chiếm mặt trời, tạo cảm giác vô cùng tiều tụy.

Đôi mắt của Hàn Thiên Vũ rơi trên đôi môi của Diệp Oản Oản, anh hơi ngẩn người.

Thiếu niên trước mắt có một làn da trắng mịn như tuyết, xương quai xanh tinh xảo như ẩn như hiện lộ ra dưới cổ áo sơ mi, hai con ngươi phảng phất như phản chiếu cả dải ngân hà, đôi mắt của thiếu niên chuyển động dưới ánh nắng, cơ hồ khiến người khác không rời mắt nổi.

Rõ ràng vẻ xinh đẹp này rất giống vẻ đẹp của một cô gái, nhưng giọng của người này lại không có chút nữ tính nào cả. Gò má của "cậu ấy" mang theo sự ác liệt, đáy mắt lại thờ ơ như không đếm xỉa tới việc gì, những việc này đã chứng tỏ "cậu ấy" chí hà một một người đàn ông vô cùng có mị lực.

Ngón tay của Hàn Thiên Vũ siết chặt lại: "Bất luận mục đích của cậu là gì, tôi vẫn phải cảm ơn vì cậu đã tin tưởng tôi."

Diệp Oản Oản khẽ mỉm cười, vẻ ác liệt trên quầng trán trong nháy mắt hòa tan, giống như có thể xua hết những bụi bẩn của nhân gian: "Không cần khách khí, bạn của tôi là fan của cậu, cô ấy rất thích cậu, tôi cũng thế."

Hàn Thiên Vũ đã nghe rất nhiều lời khen như vậy, nhưng bây giờ lại đột nhiên nhớ đến thời điểm khi mới xuất đạo, lần đầu gặp fan ở trên đường.

Sự lạnh giá trong tim như thể được một dòng nước ấm rót qua, ấm áp đến tận tâm can.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 299:  Tôn nghiêm của đàn ông
Chương 300:  Xuống bơi đi

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 56
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...