Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 1)

Chương 147

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Edit: Vân Linh Nhược Vũ

"Không... Không cần cảm ơn! Thật ra là do tớ rảnh rỗi, không có việc gì làm nên mới mua thôi!" Sở Phong nói xong, vội nhìn về phía Diệp Oản Oản, nói tiếp: "Chị Oản Oản, chị cũng chọn đi."

Tiếng chị này gọi rất ngọt nha!

Diệp Oản Oản cong môi hưởng thụ: "Chị đây không khách khí đâu nhé!"

Ba người vui vẻ chia đồ ăn sáng, hoàn toàn quên Tống Tử Hàng ở bên cạnh.

Tống Tử Hàng bóp chặt túi nilon, cảm giác khó chịu nhục nhã trước nay chưa từng có, âm trầm lên tiếng: "Giang Yên Nhiên! Tôi đã nhìn lầm cô rồi, thật không ngờ cô lại là người như vậy! Ở trước mặt tôi bày vẻ yêu thương thắm thiết, sau lưng lại đi khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt!

Tôi nghe Mộng Kỳ nói, cô dọn đến sống chung cùng đồ xấu xí này. Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, Mộng Kỳ ưu tú lương thiện như vậy cô không muốn, lại chạy đi làm bạn cùng thứ người lêu lổng, khó trách bây giờ trở nên không biết xấu hổ như vậy!"

Diệp Oản Oản nhíu mày.

Cũng thật buồn cười, anh ta còn dám nói Yên Nhiên trêu hoa ghẹo nguyệt?

Sợ rằng rất nhanh anh ta sẽ biết, cái gì mới thật sự là trêu hoa ghẹo nguyệt!

Sắc mặt Giang Yên Nhiên trắng nhợt, cô ấy chưa bao giờ nghĩ người mình thích nhiều năm như vậy sau khi cạch mặt sẽ ác độc tới mức này. Càng để cô ấy khó chịu hơn nữa chính là anh ta không chỉ làm nhục mình, mà còn bêu xấu Oản Oản.

Giang Yên Nhiên giận đến phát run, đang muốn mở miệng, nam sinh bên cạnh đột nhiên tiến lên che chở cô ấy sau lưng, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tống Tử Hàng: "Loại người cặn bã vong ân phụ nghĩa như mày cũng có tư cách đánh giá người khác?

Chị Oản Oản có thành tích đứng đầu cả lớp, thứ hạng bỏ xa mày, so với bạch liên hoa ưu tú trong miệng mày tốt hơn rất nhiều, lấy trình độ rác rưởi của Trầm Mộng Kỳ cũng dám nói là người ưu tú? Rốt cuộc ai cho mày tự tin để nói câu đó vậy?

Lúc Yên Nhiên đối tốt với mày, mày lại không biết quý trọng. Đem những chuyện cô ấy làm trở thành việc đương nhiên, giẫm đạp lên tình cảm của cô ấy, thậm chí cấu kết với bạn thân của cô ấy, ngay trước mặt toàn trường phũ nhận hôn ước với Yên Nhiên, bây giờ vẫn xem đó là chuyện đương nhiên mà trách Yên Nhiên không tiếp tục ngoan ngoãn mặc cho mày làm nhục, rốt cuộc ai cho mày quyền đó?"

Nghe Sở Phong nói, Diệp Oản Oản hơi ngoài ý muốn.

Không nhìn ra nha! Tiểu tử này lúc đối diện Giang Yên Nhiên đều ấp úng ngại ngùng, không ngờ còn có một mặt ác miệng như thế!

Tống Tử Hàng bị mắng đến tím mặt: "Mày..."

"Mày cái gì mà mày! Mắt chó của mày bị mù không có nghĩa là tất cả mọi người đều mù! Người như mày ngay cả tư cách xách giày cho Yên Nhiên còn không xứng! Loại người như mày cũng xứng là đàn ông? Mày ngay cả làm người cũng không xứng! Không bằng một con súc sinh!"

"Phụt..." Diệp Oản Oản thật sự nhịn không được, rất muốn tặng cho Sở Phong một tràn pháo tay.

"Sở Phong! Mày muốn tìm đường chết sao?" Tống Tử Hàng thẹn quá hóa giận, ném đồ ăn sáng trong tay rồi nhào tới.

Sở Phong nhanh chóng buông đồ trên tay xuống, cũng lao lên. Nhưng bởi vì chậm một bước, bị Tống Tử Hàng đánh một quyền trên mắt, cơ thể lảo đảo lui về phía sau mấy bước.

Giang Yên Nhiên hoảng hốt kêu lên: "Sở Phong!"

Diệp Oản Oản ngược lại rất bình tĩnh, trận đánh nhau cô đã có dự kiến, hơn nữa bất luận thắng thua thế nào, Sở Phong cũng thắng.

Bởi vì người Giang Yên Nhiên lo lắng là Sở Phong chứ không phải Tống Tử Hàng.

"Oản Oản, làm sao bây giờ! Tống Tử Hàng từ nhỏ đã luyện võ, Sở Phong nhất định sẽ thua thiệt!" Giang Yên Nhiên lo lắng nói.

Tống Tử Hàng ra tay ác độc, hơn nữa tốc độ lại nhanh, xem tư thế thì chắc đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, trong khi nói chuyện Sở Phong đã trúng mấy chiêu.

Diệp Oản Oản nhíu mày, mặc dù để Yên Nhiên thương tiếc một chút rất tốt, nhưng bị tên rác rưởi Tống Tử Hàng kia đánh thành đầu heo quả thật hơi bực bội.

Nhưng loại việc này cô với Giang Yên Nhiên cũng không giúp được rồi.

Diệp Oản Oản đang nghĩ cách, đột nhiên phát hiện, không biết có phải là ảo giác của cô hay không, khi cô tập trung nhìn hai người họ đánh nhau, động tác nhanh nhẹn của Tống Tử Hàng đột nhiên biến thành động tác chậm, cô thậm chí có thể dựa vào bản năng phán đoán giây kế tiếp Tống Tử Hàng sẽ đánh ở vị trí nào, cùng với vị trí nhược điểm của Tống Tử Hàng.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 147
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...