Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 1)

Chương 5

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Edit: Vẫn Linh Nhược Vũ.

Ở góc tối, Hứa Dịch: "!!!"

Hoa... Hoa mẫu đơn!!!

Anh ta phi! Diệp tiểu thư hôm nay bị đụng đầu vào đâu rồi à?

Lại dám ví ông chủ với hoa mẫu đơn!

Mặc dù khuôn mặt đó của ông chủ đẹp đến không tưởng tượng nổi, anh ta là đàn ông nhìn cũng động tâm, nhưng người nào càng quen biết Tư Dạ Hàn càng rõ, bản tính của người đàn ông này có bao nhiêu tàn bạo.

Hứa Dịch dè dặt lén liếc ông chủ nhà mình, đáng tiếc không nhìn ra trong đôi mắt đen thâm thúy kia đang nghĩ gì.

Không biết ông chủ có tức giận không nhỉ?

Cố Việt Trạch nhìn khuôn mặt khó ưa trước mắt đã khó chịu, lúc này nghe cách nói chuyện của Diệp Oản Oản càng khó chịu hơn, tia nhẫn nại cuối cùng cũng mất sạch: "Được... Được! Nếu cô đã chấp mê bất ngộ như vậy, về sau đừng trách tôi không nhắc nhở cô! Diệp Oản Oản, tôi đã hết tình hết nghĩa với cô!"

Nhìn bóng lưng của Cố Việt Trạch, Diệp Oản Oản có chút sợ sệt.

Kiếp trước, thứ chờ đợi cô lúc này chính là lửa giận ngút trời của Tư Dạ Hàn. Lần này cô đã thành công thay đổi quỹ đạo, Cố Việt Trạch rời đi, mà Tư Dạ Hàn...

Khí tức áp bức đè nén quen thuộc kia chẳng biết đã biến mất từ lúc nào.

Vậy đã qua được ải này rồi sao?

Tính tình Tư Dạ Hàn quỷ quyệt khó lường, Diệp Oản Oản không dám xem nhẹ, chờ tâm tình hòa hoãn một chút, cô trở vào nhà.

Vừa bước vào trong phòng khách, khí tức quen thuộc lại len lỏi vào từng lỗ chân lông.

"Tới."

Trên ghế salon, sắc mặt của người đàn ông vô cùng u ám, Diệp Oản Oản không thể nhìn ra ánh mắt của anh ta là có ý gì. Sự áp bức ùn ùn kéo tới chỗ Diệp Oản Oản tựa như một cái lưới, bủa vây lấy cô.

Diệp Oản Oản cảm thấy hít thở không thông, bàn chân như mọc rễ, cô đứng im không nhúc nhích.

Mặc dù đã sống lại một lần, sự sợ hãi đã thâm nhập tới xương tủy đối với người đàn ông này vẫn không cách nào thay đổi.

Nhưng nếu muốn thay đổi vận mệnh, cô nhất định phải cưỡng ép mình không được sợ anh.

Diệp Oản Oản bấm vào lòng bàn tay, cố gắng duy trì thanh tĩnh của bản thân, chậm rãi bước đến bên Tư Dạ Hàn.

Vừa tới gần Tư Dạ Hàn, cô đã bị kéo ngồi xuống đùi anh, trên môi bị độ nặng phủ lên.

Đôi môi mỏng của Tư Dạ Hàn dùng sức đè xuống, gặm lấy đôi môi cô, hoàn toàn không bỏ qua bất kì xó xỉnh nào.

Diệp Oản Oản không dám làm ra một cử động nhỏ nào, tự nhủ với bản thân không được phản kháng.

Chỉ là nhịn không được mà suy nghĩ, hôm nay màu son của cô còn khoa trương hơn lần trước, màu môi lúc này chẳng khác gì một người bị trúng độc, anh ta không bị cay mắt sao? Cũng không có trở ngại tâm lý nào mà hôn như thế?

Mười tám tuổi cô gặp được Tư Dạ Hàn, đến nay đã hai năm. Suốt hai năm này cô luôn tìm mọi cách cực đoan để che giấu khuôn mặt thật của mình, nghĩ rằng như vậy sẽ làm anh chán ghét.

Sớm biết như vậy, cô cần gì phải đem mình dày vò thành bộ dạng người không ra người, quỷ không ra quỷ này?

Nghĩ tới đây, Diệp Oản Oản đột nhiên sững người.

Cô nằm trong ngực Tư Dạ Hàn mà suy nghĩ viễn vong ư?

Giật mình một cái, Diệp Oản Oản càng khiếp sợ hơn, cô phát hiện cổ mình đột nhiên có chút nặng. Tư Dạ Hàn hình như đã xem cô là gối ôm rồi, ôm cô vào lòng, khoác đầu lên hõm cổ cô, hô hấp anh dần trở nên đều đặn.

Tư Dạ Hàn ngủ thiếp đi rồi?

Diệp Oản Oản không dám hó hé, ngồi hơn nửa giờ vẫn không thấy Tư Dạ Hàn lên tiếng, cô mới thử thăm dò: "Tư Dạ Hàn?"

Tư Dạ Hàn vẫn không có chút phản ứng nào.

Cô cuối cùng cũng đã chắc chắn, Tư Dạ Hàn ngủ thật rồi.

Cách đó không xa, Hứa Dịch vì không yên tâm nên đợi ở cửa. Thấy được một màn như vậy, Hứa Dịch trợn mắt, hoàn toàn không dám tin vào mắt mình.

Diệp Oản Oản cũng rất kinh ngạc.

Bởi vì cô nhớ rõ, Tư Dạ Hàn bị mất ngủ vô cùng nghiêm trọng. Mà thể chất của anh lại kháng thuốc, cho nên rất nhiều thuốc đều không có tác dụng với anh, mỗi lần muốn chìm vào giấc ngủ đều phải nhờ bác sĩ tâm lý chuyên nghiệp thôi miên.

Càng bết bát hơn nữa là, tinh thần người đàn ông này dị thường đã không nói, tâm lý phòng ngự cũng vô cùng mạnh, rất khó bị thôi miên. Gặp lúc tâm tình anh không tốt, thôi miên cũng không có tác dụng.

Tư gia mời cho anh vô số danh y, cũng không có cách nào giải quyết. Ai cũng nói nếu tình trạng của anh không chuyển biến tốt, anh không thể sống qua ba mươi tuổi.

Kiếp trước, hi vọng lớn nhất chống đỡ cho cô chính là đợi Tư Dạ Hàn ba mươi tuổi.

Chẳng qua có chết cũng không ngờ được, cô lại chết trước Tư Dạ Hàn.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 5
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...