Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Đích Nữ Truyện Ký

Chương 37

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

​Lúc chạy đến bên hồ, Hạ Mạt Hồi đã được đám người Chu nương cứu lên, Hạ Lan Tiềm đứng ở một bên khóc, Hạ Lịch thì đem nữ nhi bế dậy chạy về sân viện gần nhất, trên người Diêu Hoàng Ngụy Tử đều đã ướt đẫm, ở trong gió lạnh lạnh run, đã thế còn muốn theo sau. Hạ Liên Phòng lớn tiếng nói với hạ nhân: "Còn sững sờ tại nơi này làm cái gì, còn không đi thỉnh phủ y đến!" Nói xong liền để Diêu Hoàng Ngụy Tử cùng Chu nương trở về thay quần áo, ba người đều không chịu, không yên lòng Hạ Mạt Hồi. Hạ Liên Phòng trầm mặt xuống: "Nhanh chóng trở về thay xiêm y, bằng không các ngươi bị bệnh, ai tới hầu hạ Hồi nhi?"

​Nghe xong lời này, mấy người Chu nương mới khẽ cắn môi, cúi người chào Hạ Liên Phòng, nhanh chóng chạy về Mạt Lỵ uyển.

​"Lục nương, bà mang Cầm Thi Sắt Từ đi giúp phụ thân một tay."

​Lục nương lĩnh mệnh đi, Hạ Liên Phòng biết mình giờ này tiến đến cũng không có tác dụng gì, nên nhấc mắt nhìn về phía Hạ Hồng Trang cùng Hạ Lục Ý đứng ởbên trên lương đình , mắt phượng thâm thúy nhìn không ra cảm xúc kia, giống như lệ quỷ từ địa phủ bò ra ngoài, chuẩn bị lấy mạng các nàng: "Hai vị muội muội, không biết các ngươi có thể giải thích một chút cho ta, vì sao Hồi nhi sẽ rơi vào trong hồ hay không?" Nay thời tiết như vậy, mặt băng kia đã sớm kết thành một tầng dày, chạy ở bên trên cũng không sao, nhưng lại khéo như vậy, lúc Hồi nhi té xuống liền tan vỡ?

​Hạ Hồng Trang rõ ràng có chút chột dạ, nàng từ trước đến giờ thật sự kiêng kị Hạ Liên Phòng, Hạ Lục Ý lại bằng không, nàng ta dương dương đắc ý nói: "Đại tỷ, chẳng lẽ ngươi muốn đem chuyện này đổ lên người Hồng Trang hay sao? Đây chính là nhị tỷ tự mình rơi vào, không liên quan đến chúng ta." Nói xong cũng hỏi nha hoàn bên người. "Các ngươi nói có đúng hay không? Có phải nhị tỷ tự mình té xuống hay không?"

​Nha hoàn của nàng ta nào dám nói không phải, một đám gật mạnh đầu.

​Nghe vậy, Hạ Liên Phòng không giận mà cười: "Tthời tiết lạnh nhe vậy, sao Hồi nhi lại tự mình rớt xuống hồ?"

​"Ai mà biết, nói không chừng... Là chính nàng cảm thấy nhàm chán, cảm thấy nóng, muốn đi xuống nghịch nước đâu?" Hạ Lục Ý cười hì hì trả lời, sớm ở vài ngày trước mẫu thân đã thương lượng xong với tỷ muội các nàng chuyện ngày hôm nay, chỉ là hôm nay vốn nên té xuống nhân không phải Hạ Mạt Hồi, mà là Hạ Lan Tiềm. Nếu không phải Hạ Mạt Hồi kia mắt sắc, thay Hạ Lan Tiềm cản một phen, hiện tại ở trong nước lạnh chính là Hạ Lan Tiềm ! Chỉ cần trong phủ không có Hạ Lan Tiềm, liền không có đích trưởng tử kế thừa, mẫu thân có thể xả giận, nàng cũng có thể vừa phun oán khí trước đó vài ngày bởi vì bị hủy danh tiết!

​Lời vừa nói ra, nha hoàn bên người Hạ Lan Tiềm đều lộ ra thần tình tức giận, Hạ Lục Ý lại không sợ, nói như thế nào nàng ta cũng là tam tiểu thư Hạ gia, cho dù là thứ xuất, cũng là chủ tử, đám tiện tỳ đó có thể làm gì nàng ta hay sao? !

​Hạ Liên Phòng tươi cười gia tăng, nàng vốn là sinh được cực đẹp, mi mục như họa, nay cười, càng làm nhân tâm khoáng thần, nhưng Hạ Lục Ý lại mạc danh rùng mình một cái, như là bị cái gì lệ quỷ nhìn chằm chằm. Nàng ta lắc đầu, cảm thấy mình quá lo lắng, có thể là do đứng ở lương đình lâu, cảm thấy lạnh đi.

​"Nhị phu nhân, ngươi cảm thấy lời Lục Ý muội muội nói thế nào?"

​Thượng Quan thị tất nhiên là hướng về nữ nhi, huống chi Hạ Mạt Hồi rơi xuống nước là một tay ả ta thúc đẩy, chỉ là người té xuống không phải Hạ Lan Tiềm mà thôi. Nếu như là Hạ Lan Tiềm... Lão gia không có trưởng tử, không ai kế thừa gia nghiệp nối dõi tông đường, ông nhất định sẽ đem tầm mắt chuyển tới trên người ả, tựa như trước đây thích con tiện nhân kia! "Đại tiểu thư, tỳ thiếp cảm thấy tứ tiểu thư cũng không có nói sai gì, nhị tiểu thư rớt xuống, chẳng qua là cái ngoài ý muốn mà thôi."

​Ngoài ý muốn, ngoài ý muốn, hảo một cái ngoài ý muốn. Kiếp trước danh tiết nàng bị hủy là cái ngoài ý muốn, bị người từ hôn là cái ngoài ý muốn, Hồi nhi bị Kỳ Vấn Sơn phản bội là cái ngoài ý muốn, hồng hạnh xuất tường là cái ngoài ý muốn, Tiềm Nhi chết càng là cái ngoài ý muốn! Thượng Quan thị này một trương khéo miệng nha, không biết đem đầu lưỡi của ả ta cắt đi, ả còn có thể biết ăn nói như vậy hay không?

​"Nhị phu nhân tại sao sẽ cảm thấy đây là cái ngoài ý muốn?"

​"Đại tiểu thư, ngài nghĩ thử xem, hôm nay là đại niên 30, là nhị tiểu thư cùng đại thiếu gia tự mình muốn đến tiền viện chơi , hồ kết băng, bọn hạ nhân lại là chưa bao giờ động tới, nhị tiểu thư sở dĩ hội rơi vào, sợ là cảm thấy này lớp băng thú vị, đến gần chút, sau đó... Liền rớt xuống đi? Hơn nữa, mặt đường này trơn trượt, cũng có thể là nhị tiểu thư không cẩn thận trượt chân, sau đó ngã vào trong nước đi ." Trên mặt nghiêm túc, Thượng Quan thị hình như là hết sức nghiêm túc nói ra nguyên nhân Hạ Mạt Hồi rơi xuống nước. Ả nói còn có đạo lý rõ ràng, phảng phất chân tướng của chuyện này chính là như vậy. Nhưng phàm là người có đầu óc cũng có thể nghĩ ra được, băng dầy như vậy, Hạ Mạt Hồi một cái thiếu nữ mười một tuổi, có thể đánh vỡ mặt băng ư? !

​Lúc mọi người cho rằng đại tiểu thư suốt ngày mang cười sẽ nổi giận, Hạ Liên Phòng lại nói: "Nhị phu nhân nói như vậy, thì cứ như vậy đúng không. Tiềm Nhi, chúng ta đi."

​Hạ Lan Tiềm thù hận nhìn về phía Thượng Quan thị, nhưng lại vẫn đi theo bên người nàng, đi tới Lâm Yên hiên. Thẳng đến khi không nhìn thấy đám người Thượng Quan thị, cậu mới hỏi: "Đại tỷ, vì sao không xử lý các nàng? Rõ ràng là các nàng muốn đẩy ta xuống, nhị tỷ là vì ta giúp ta" Lúc ấy bọn họ ở trong lương đình chơi, Hạ Lục Ý cùng Hạ Hồng Trang lại muốn chen vào đây, nha hoàn của các nàng tất nhiên cũng đi theo tới, cậu thấy rõ ràng, các nàng là cố ý đem cậu cùng nhị tỷ chen đến biên giác, sau đó đưa tay đẩy!

​"Tiềm Nhi, sao đệ vẫn nóng vội như vậy. Chẳng lẽ đệ còn chưa phát hiện, nhị phu nhân cùng trước đây không giống nhau sao?" Hạ Liên Phòng thản nhiên nhìn liếc mắt nhìn cậu.

​Hạ Lan Tiềm sửng sốt.

​"Nếu là trước đây, bà ta vừa ôn nhu vừa độ lượng, thấy Hồi nhi ngã vào trong hồ, bất kể có phải là do bà ta gây nên hay không, trước tiên bà ta đều sẽ quở trách Hồng Trang Lục Ý, bởi vì lúc ấy là bà ta cầm quyền, bà ta tất yếu làm ra bộ dáng thưởng phạt phân minh, trân trọng đích xuất. Nhưng hiện tại trong tay bà ta không có quyền, ngày lâu, không khỏi có chút quên, ngay cả mặt nạ khoan dung hiền lành kia cũng không đeo!" Hạ Liên Phòng cười khẽ, đáy mắt chợt lóe một mạt u quang. "Đệ nghe bà ta nói cái gì? Đây là cái ngoài ý muốn."

​Nàng câu nói sau cùng nói được phi thường nhẹ, tựa hồ có cái gì uẩn ý ở bên trong, nhưng Hạ Lan Tiềm nghe không hiểu, cậu chỉ cảm thấy đại tỷ tựa hồ còn có thâm ý, nhưng lại không cách nào lý giải.

​Lão thái y họ Trần, lúc bọn họ đến, vừa vặn bắt mạch xong cho Hạ Mạt Hồi. May mắn, chỉ là bị ngâm nước lạnh, lại chấn kinh, lây nhiễm phong hàn, còn lại đều không đáng lo ngại, chờ ông mở phương thuốc, điều trị mấy ngày liền tốt. Hạ Liên Phòng nghe xong, vội thiên ân vạn tạ Trần thái y, vị lão thái y này nổi danh diệu thủ hồi xuân, có ông ở đây, nàng không cần lo lắng cho Hồi nhi.

​Hạ Lịch ngồi ở bên giường, trên mặt một mảnh phẫn nộ. Diêu Hoàng Ngụy Tử Chu nương đều canh giữ ở một bên, chờ đợi Hạ Mạt Hồi tỉnh lại. Các nàng đều đã thay đổi sạch sẽ xiêm y, vừa là hổ thẹn vừa là hối hận, cảm thấy chính mình không thể bảo hộ tốt nhị tiểu thư.

​Hạ Liên Phòng kêu các nàng đem tình huống lúc đó nói ra, Hạ Lịch càng nghe, sắc mặt càng âm trầm. Cuối cùng đập bàn đứng lên, liền muốn đi ra ngoài, vừa đi qua bên người Hạ Liên Phòng liền bị kéo lại: "Phụ thân, ngài đây là muốn đi chỗ nào?"

​"Tất nhiên là đi giáo huấn đám to gan kia!" Dưới mí mắt của hắn mà dám thương tổn hòn ngọc quý trên tay hắn, thật là gan lớn hơn trời!

​"Nay sự vụ trong phủ do nữ nhi xử lý, chuyện này cũng giao cho nữ nhi được không ạ?"

​Hạ Lịch quay đầu, nhìn vào trong đôi mắt sâu thẳm của Hạ Liên Phòng. Hắn siết chặt quyền, một lát sau, nói: "Không cần cố kỵ tổ mẫu con, muốn làm cái gì thì làm cái đó."

​Đây cũng là nói cho nàng biết, thứ xuất chính dù có chết cũng không sao cả. Hạ Liên Phòng mỉm cười: "Đa tạ phụ thân." Nàng cũng sẽ không để đâm người Thượng Quan thị thoải mái liền chết đi như vậy, bi kịch từng xảy ra ở trên người đệ muội nàng, nàng nhất định phải để bọn họ cũng nếm thử!

​Đúng lúc này, Hạ Mạt Hồi tỉnh. Hạ Liên Phòng phát hiện đầu tiên, vội ấn không cho nàng đứng lên, lo âu hỏi: "Hồi nhi, có chỗ nào cảm thấy không thích hợp? Có lạnh hay không?"

​Hạ Mạt Hồi ngây ngốc nhìn chằm chằm nàng, trong mắt chậm rãi liền chứa đầy lệ. Hạ Liên Phòng nhìn, đau lòng đòi mạng, vội vỗ về khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng ôn nhu an ủi: "Hồi nhi ngoan, chớ khóc, chớ khóc."

​Một giây sau Hạ Mạt Hồi liền lên tiếng khóc lớn, còn ôm lấy nàng không chịu buông ra, thút tha thút thít nói: "Đại, đại tỷ! Muội chẳng lẽ là đang nằm mơ hay sao? ! Tại sao tỷ lại ở chỗ này?"

​Vừa nghe thế, Hạ Liên Phòng cũng có chút không hiểu làm sao: "Muội đang nói cái gì vậy, tại sao đại tỷ lại không ở đây chứ?"

​Lúc này Hạ Lịch cũng đi lên trước, Hạ Mạt Hồi thấy hắn, càng là gương mặt không dám tin.

​Sẽ không phải là mất trí nhớ chứ? Ký ức trở lại lúc mình chưa ra Phật đường? May mắn Trần thái y chưa rời đi, ông lại bắt mạch lần nữa cho Hạ Mạt Hồi, nhưng không phát hiện có gì dị thường.

​Hạ Liên Phòng lo lắng không thôi: "Hồi nhi, muội còn nhớ rõ chuyện muội bị rơi vào trong hồ không?"

​Nghe vậy, Hạ Mạt Hồi rốt cuộc như ở trong mộng mới tỉnh, nàng cả người vốn đang căng thẳng, được Hạ Liên Phòng nhắc nhở, đột nhiên nhẹ nhàng thở ra, lại nắm thật chặt tay Hạ Liên Phòng , nói: "Đại tỷ, tỷ không biết, muội vừa gặp phải một cái ác mộng rất đáng sợ! Muội mơ thấy tỷ căn bản là không ra khỏi Phật đường, phụ thân cũng chưa trở về phủ, còn mơ thấy tên Thượng Quan Ngộ kia khi dễ tỷ. Còn có Tiềm Nhi... Ô..." Nàng đột nhiên khóc lên, "Tiềm Nhi, Tiềm Nhi nó ——" cơn ác mộng kia quá giống như thật, nàng còn mơ thấy mình cùng đương triều nhị hoàng tử có hôn ước, cuối cùng lại bị vứt bỏ, gả cho nam nhân không biết là ai!

​"Nhị tỷ, tỷ nói bậy bạ gì đó nào? Đệ không phải êm đẹp ở chỗ này sao? Đại tỷ cùng phụ thân đều ở đây!" Thấy Hạ Mạt Hồi không sao, Hạ Lan Tiềm cũng nhẹ nhàng thở ra, nghe nàng nói như vậy, nhanh chóng nhảy ra tìm cảm giác tồn tại.

​Hạ Liên Phòng lại rõ ràng Hạ Mạt Hồi đang nói cái gì, vừa nãy rơi vào trong ao, sinh tử một đường, sợ là nàng đã nhìn thấy chuyện phát sinh trong kiếp trước. Ôn nhu sờ sờ mặt muội muội mặt, ôn nhu nói: "Nếu đã nói là ác mộng, vậy thì chỉ là ác mộng, đi vào giấc mộng quá sâu làm cái gì?" Những chuyện kia, nàng dùng bản thân mình luân hồi thề, quyết sẽ không để phát sinh ở cuộc đời này!

​Có như vậy trong nháy mắt, Hạ Liên Phòng suýt nữa cho rằng muội muội cũng trọng sinh giống như mình. Nàng không hi vọng như vậy, nếu Hồi nhi cũng có thể trùng sinh, lấy tính tình của nàng, nhất định sẽ tràn ngập thâm cừu đại hận, chỉ muốn báo thù. Nhưng Hạ Liên Phòng không hi vọng phát sinh chuyện như vậy, nàng muốn Hồi nhi chỉ là lúc ban đầu Hồi nhi, không có bất kỳ thù hận, tuyệt vọng, thống khổ, đời này, vô cùng cao hứng vui vẻ khoái lạc sống sót, tất cả tội nghiệt cùng bi ai, đều để một mình mình gánh vác.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 211: Sâu mọt không còn, Nhiếp gia rơi đài (thượng)
Chương 211: Sâu mọt không còn, Nhiếp gia rơi đài (thượng)
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 232: Tâm thần và thể xác đều mệt mỏi, cái chết của Nga cô (thượng)
Chương 232: Tâm thần và thể xác đều mệt mỏi, cái chết của Nga cô (thượng)
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 37
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...