Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Đích Nữ Truyện Ký

Chương 15

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Vì thế một đêm này ai cũng không thể ngủ một giấc an ổn. Từ thị đến cùng tuổi lớn, không thể thức đêm, Hạ Liên Phòng liền để Ngụy nương đem bà ta đỡ trở về Phúc Thọ viên, chính mình thì canh giữ tại bên giường Hạ Lan Tiềm. Hạ Mạt Hồi cũng không chịu trở về, Thượng Quan thị vốn cũng muốn lưu lại, nhưng bà ta rốt cuộc là thiếp, hơn nữa bà ta có chuyện phân phó hai nữ nhi, nói chút lời an ủi xong cũng rời đi.

Hạ Lan Tiềm an tĩnh nằm ở trên giường, cậu ngày thường là đứa nhỏ phi thường tinh nghịch, leo cây trèo tường, bắn chim mò cá, ném thẻ vào bình rượu, gần như chỉ cần là chơi thì không có gì mà cậu không thích, bộ dáng hơi thở mong manh như vậy là lần đầu tiên Hạ Mạt Hồi nhìn thấy.

Mà đối với Hạ Liên Phòng, Hạ Lan Tiềm yếu ớt như vậy, quả thực là làm cho trái tim nàng vỡ thành ngàn mảnh. Nàng ôn nhu vén gọn tóc trước trán đệ đệ, ngưng mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tuấn tú của cậu, sau một lúc lâu, mới nói: "Lục nương, bà đến xem cho nó một cái."

Lục nương đặt tay lên mạch Hạ Lan Tiềm, dừng lại một chút, lập tức đổi sắc mặt: "Mạch tượng hỗn loạn, cường nhược không chừng, chính là triệu chứng trúng độc."

"Có giải được không?"

"Cần phải biết đại thiếu gia là trúng độc thế nào, trúng độc gì, bằng không khó giải. Nhưng mặc dù có biết, phối giải dược cũng phải cần một khoảng thời gian, sợ là không kịp ."

Hạ Liên Phòng hít một hơi thật sâu, ánh mắt lãnh đạm: "Nói cách khác, trừ bỏ chờ đợi vị cháu trai tinh thông độc lý kia của nhị phu nhân, thì không còn biện pháp nào khác." Quả nhiên là nàng hồ đồ! Thế lại không đề phòng Thượng Quan thị bí mật hạ độc!

"Đại tiểu thư, là lão nô không chiếu cố tốt đại thiếu gia, thỉnh đại tiểu thư trách phạt!" Trong phòng chỉ còn tỷ đệ ba người bọn họ cùng bà mụ nha hoàn bên người, Kiều nương quỳ xuống, dập đầu mạn từng cái. Yên Nhiên Y Nhân nhị tỳ cũng theo đó quỳ xuống: "Thỉnh đại tiểu thư trách phạt!"

"Phạt các ngươi có ích lợi gì, làm vậy Tiềm Nhi của ta có thể tỉnh lại sao?" Hạ Liên Phòng thản nhiên nhìn các nàng. "Đều đứng lên đi." Dù nha hoàn bà mụ chiếu cố tốt mấy, phủ trong khắp nơi đều là người của Thượng Quan thị, làm thế nào cũng khó lòng phòng bị. Xem ra, nhất định phải thanh lý đám người rắp tâm hại người bên cạnh Tiềm Nhi một phen.

Sáng sớm ngày hôm sau, trời vừa tờ mờ sáng, Từ thị đã lại tới U Lan các, thấy sắc mặt Hạ Lan Tiềm kém đi rất nhiều, nôn nóng vạn phần. Bà ta đi tới đi lui trong phòng, mỗi lần nhìn Hạ Lan Tiềm trên giường, liền thở dài một hơi, đây chính là bảo bối cháu trai duy nhất của bà ta, trăm ngàn không thể có cái gì sơ xuất!

Cũng may ước chừng nửa canh giờ sau, khoảng lúc hừng đông, Thượng Quan thị tới, nói là Thượng Quan Ngộ đã đến quý phủ, chỉ chờ Từ thị truyền kiến. Từ thị kinh hỉ nảy ra, vội nói: "Mau mời, mau mời!"

bày đủ trò, Thượng Quan Ngộ rốt cuộc cũng lộ mặt. Hắn sinh được đúng là có chút tuấn tú, chỉ là đôi mắt đục ngầu, dung mạo tốt lại bị khí chất lỗ mãng làm hỏng một nửa. Giờ phút này hắn thân đeo một cái hòm thuốc, mặc trường bào tơ lụa bạch trúc, tiến vào phòng, tròng mắt liền chuyển động bốn phía, nhìn đến Hạ Mạt Hồi thì mắt sáng lên, nhìn tiếp Hạ Liên Phòng, càng thêm mừng thầm cảm thán: mặc kệ cô cô muốn chính mình cưới ai trong hai người này, đều là buôn bán có lời!

Từ thị bước lên phía trước thỉnh hắn đến khám chẩn, Thượng Quan Ngộ đi đến trước giường, cũng may hắn còn nhớ rõ Thượng Quan thị phân phó, không có sính anh hùng trực tiếp cầm giải dược ra, mà là mặt lộ vẻ khó xử. Hạ Liên Phòng thấy, vội vàng hỏi: "Làm sao vậy Thượng Quan thiếu gia, chẳng lẽ ngay cả ngươi cũng giải không được độc này sao?"

Nàng thanh âm thanh nhã uyển chuyển, thanh thúy sanh sanh vang lên trong phòng, thập phần động nhân. Thượng Quan Ngộ bị một tiếng này sém chút câu mất hồn phách, thấy trong mắt mĩ nhân mang lệ, vội nói: "Sao có thể! Chút độc vặt này sao có thể làm khó ta chứ? Chỉ là kính xin tiểu thư cùng lão phu nhân đều rời đi, tiện cho ta giúp đại thiếu gia giải độc."

Mọi người theo lời ra khỏi phòng, chưa quá nửa nén hương, Thượng Quan Ngộ liền đầu đầy mồ hôi đi ra, nhìn thấy Từ thị đầy mặt vội vàng, nói: "Cũng may đại thiếu gia trúng độc không sâu, giờ phút này đã không còn đáng ngại, chỉ là còn có một chút dư độc chưa giải, chờ ta kê chút thuốc thanh độc ..." Nói chưa xong, lại trợn trắng mắt ngất đi!

"Nhất định là giải độc hao tổn tâm lực, mau mau, mau đỡ Thượng Quan thiếu gia đi nghỉ ngơi, mau mau nhanh!" Thượng Quan thị không ngừng bận rộn chỉ huy người đem Thượng Quan Ngộ đỡ đi, sau đó an ủi Từ thị nói: "Lão phu nhân kính xin yên tâm, đợi Ngộ nhi tỉnh lại, lập tức liền bốc thuốc cho đại thiếu gia!"

Từ thị vội vàng nắm lấy tay Thượng Quan thị: "Nếu đã như thế, liền thỉnh Thượng Quan thiếu gia ở trong phủ ở tạm mấy ngày, chờ Tiềm Nhi loại bỏ xong dư độc mới đi rời có được không?" Bà ta thật sự là sợ nha! Nhất định phải đem người lưu lại, thẳng đến khi Tiềm Nhi bình an vô sự!

"Chuyện này..." Thượng Quan thị lộ vẻ vẻ khổ sở. "Nhà chúng ta đều là tiểu thư như hoa như ngọc, Ngộ nhi tuy nói xem đại phu, nhưng cũng là mười tám tuổi thiếu niên lang, nếu bị truyền đi, sợ là sẽ có người nói nhảm."

"Như thế nào sẽ? Thượng Quan thiếu gia là đại ân nhân của phủ học sĩ chúng ta, sao có người dám nói cái gì? Hơn nữa đây là lão thái bà ta tự mình thỉnh hắn ở tạm, ai dám nói lung tung?"

Thượng Quan thị thuận theo cúi xuống đầu: "Nếu đã như thế, vậy tức phụ đợi một lát sẽ nói với nó." Trong lòng lại cười lạnh, đây chính là ngươi tự mình lưu lại hắn! Nếu đến lúc cháu gái ngươi bởi vậy "đính ước"với cháu ta, thì đừng oán ta!

Thấy Thượng Quan thị ra vẻ hiền lành, Hạ Liên Phòng không khỏi nhớ tới kiếp trước, mình ở Phật đường tụng kinh, nửa đêm lại không biết từ chỗ nào có một nam nhân nhảy ra, xông vào phòng bịt miệng mình, còn chưa kịp kêu cứu, Thượng Quan thị liền mang theo một đám người hùng hổ đuổi tới, lấy danh là nhìn thấy có một bóng đen lẻn vào Phật đường. Lúc ấy người nọ không phải là Thượng Quan Ngộ, mà là nhi tử của một quản sự phủ trong, vì thế mình liền bị gắn tội danh tư thông vô liêm sỉ, Từ thị còn tức giận tát mình một cái, bởi vì người chính mắt thấy quá nhiều, rơi vào đường cùng, Từ thị cũng đành phải đem mình gả cho người nọ, nói rõ đợi nàng đối phương liền tới nghênh cưới, nhưng ai ngờ, nàng căn bản không thể sống đến cập kê!

Lúc này Thượng Quan thị còn không tệ lắm, không khiến nhi tử của quản sự kia đến hủy danh tiết của mình, lại chọn cháu btrai nhà mẹ đẻ. Đến thời điểm vạn nhất bị phát hiện, cũng có thể nói là Thượng Quan Ngộ cứu Hạ Lan Tiềm, chính mình phương tâm ám hứa, hai người tình đầu ý hợp, đúng là giỏitính toán.

Đáng tiếc, hươu chết vào tay ai cũng chưa biết. "Tổ mẫu, nếu Tiềm Nhi đã vô sự, cháu gái có một ý tưởng, không biết tổ mẫu có nguyện ý nghe?"

Biết được kim tôn vô sự, Từ thị nhẹ nhàng thở ra, tất nhiên nguyện ý nghe: "Cháu có gì cứ nói."

"Phụ thân ở tại Tướng Quốc Tự, nay Tiềm Nhi trúng độc, cháu gái muốn tự mình đến Tướng Quốc Tự mời phụ thân trở về. Thứ nhất, sau đó trong phủ sẽ có người đáng tin cậy, thứ hai, cũng vì dâng hương cầu phúc cho đệ đệ cùng tổ mẫu. Không biết tổ mẫu nghĩ như thế nào?"

Từ thị nghĩ nghĩ, nói: "Cũng tốt, từ sau khi mẫu thân cháu đi, theo lý túc trực bên linh cữu một năm liền đủ, nhưng phụ thân cháu thương tâm quá độ, qua ba năm cũng chưa thấy trở về, nay Tiềm Nhi gặp chuyện không may, cũng đến lúc hắn nên trở về." Ngoài miệng bà ta nói như vậy, nhưng trong lòng lại đều có so đo. "Liền để Vân nương cùng với Hồng Trang Lục Ý đều cùng đi đi, ta ở nhà canh chừng Tiềm Nhi là được."

Hạ Liên Phòng cung kính đáp ứng, nàng sao lại không biết trong lòng Từ thị đang suy nghĩ cái gì? Đại Tụng luật lệ, sau khi thê tử chết, trượng phu muốn túc trực bên linh cữu một năm, ba năm sau có thể cười người khác, tuy rằng người làm được cũng không nhiều, nhưng phụ thân là Thể Nhân các đại học sĩ, từ trước đến giờ tuần hoàn lễ pháp, cũng bởi vậy mới hướng Hoàng Đế xin nghỉ. Nghĩ đến, tổ mẫu là muốn phụ thân trở về triều đình, thứ nhất là lấy lại địa vị, thứ hai... Nàng nhìn về phía Thượng Quan thị, cũng có thể thuận tiện đem Thượng Quan thị phù chính, bằng không vì sao muốn Thượng Quan thị đi cùng mình đâu?

Chờ trở về Hạm Đạm trúc, Hạ Liên Phòng cố ý dặn dò Lục nương lưu lại, dặn dò bà một số việc, muốn bà cần phải chú ý đồ ăn thuốc men đưa vào sân Hạ Lan Tiềm, nhưng lại đem Kiều nương mang theo bên người. Hạ Hồng Trang Hạ Lục Ý muốn đi cùng, Hạ Mạt Hồi tất nhiên cũng sẽ không lưu tại trong phủ, tỷ muội hai người ở trong phủ nói vài lời rồi ai nấy tự đổi quần áo chuẩn bị ra phủ. Cũng may dân phong Đại Tụng có chút khai sáng, không có cấm kỵ chuyện nữ tử ra cửa, nhân gia tiểu thư bình thường ngẫu nhiên trên đường cũng có thể, bằng không Hạ Liên Phòng còn lo lắng kế sách của mình không biết thi triển thế nào.

Bởi vì đi đều là nữ quyến, cho nên mang theo không ít gia đinh, Hạ Liên Phòng, Hạ Mạt Hồi hai tỷ muội chung một chiếc xe ngựa, mẹ con Thượng Quan thị một chiếc, bởi vì là đi chùa miếu, cho nên cũng không mang quá nhiều tỳ nữ.

Trong xe ngựa, Hạ Mạt Hồi còn có chút bất an: "Đại tỷ, lần này tiến đến Tướng Quốc Tự, chúng ta thật sự có thể như kế hoạch khiến phụ thân trở về sao?"

Hạ Liên Phòng nhìn nàng một cái, ôn nhu cười cười: "Muội sợ sao?"

Hạ Mạt Hồi cúi đầu, "Là có chút..."

"Hồi nhi, nếu sợ, muội có thể trở về trước, hết thảy giao cho đại tỷ là được." Hạ Liên Phòng cũng không tính để đệ muội vĩnh viễn sống dưới sự bảo vệ của mình. Nàng vốn là người đã từng chết, ai biết tương lai có thể có một ngày, Phật tổ sẽ thu hồi cái mệnh tàn này của nàng hay không? Nếu như vậy, đến lúc không có mình che chở, đệ muội muốn giải quyết như thế nào? Chỉ mong trong những ngày mình còn sống, có thể nhìn thấy Mạt Hồi cùng Lan Tiềm cường đại đến mức đủ để tự bảo vệ mình. "Nhưng muội phải nghĩ rõ ràng, muội sợ, chúng ta liền thất bại. Thất bại, tỷ đệ ba người chúng ta liền là vạn kiếp bất phục. Chung quy nhị phu nhân cũng sẽ không cho chúng ta cơ hội phản kích lần thứ hai."

"Đại tỷ, muội biết, muội chỉ là có chút sợ, cũng không nói muốn rút lui!" Hạ Mạt Hồi tức giận nói.

"Vậy thì tốt rồi, tỷ đệ ba người chúng ta giúp đở lẫn nhau, không có gì là làm không được ." Hạ Liên Phòng lại chuyển hướng Kiều nương."Ta phân phó ngươi ngươi đều nhớ?"

"Đại tiểu thư xin yên tâm, lão nô nhất định làm được!"

Hạ Liên Phòng khẽ gật đầu, mang trà lên khẽ nhấp một ngụm, thần sắc đạm nhạt, nhìn không ra một chút cảm xúc nào.

Mia: Ôi cái loại bà nội đã ngu còn tỏ ra nguy hiểm!!!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 211: Sâu mọt không còn, Nhiếp gia rơi đài (thượng)
Chương 211: Sâu mọt không còn, Nhiếp gia rơi đài (thượng)
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 232: Tâm thần và thể xác đều mệt mỏi, cái chết của Nga cô (thượng)
Chương 232: Tâm thần và thể xác đều mệt mỏi, cái chết của Nga cô (thượng)
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 15
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...