Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tuyết Đoạt Hồn

Chương 56

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Có một người đứng nhìn Na Lan từ Sở Công an Giang Kinh bước ra. Người ấy mỉm cười hài lòng. Hoan nghênh sinh viên Na Lan đã trở về!

Quá dễ nhận ra, Na Lan rất thiểu não. Người ta vẫn bảo sau mùa đông thì dễ phổng phao, nhưng Na Lan thì gầy rộc đi. Người ấy bỗng nhận ra mình đang ái ngại tiếc ngọc thương hoa, có lẽ vì quá chú ý đến Na Lan, mình sắp tẩu hỏa nhập ma rồi. Người ấy hiểu rõ tẩu hỏa nhập ma nguy hại ra sao, người ấy từng chứng kiến những kẻ quá đắm đuối có kết cục như thế nào, cho nên người ấy luôn nhắc nhở mình phải giữ được tâm thái cân bằng. Tay đang đút túi áo khoác, ngón tay mân mê lưỡi dao găm đã rút ra một nấc, lạnh buốt; tâm trạng người ấy cũng lắng xuống rất nhiều.

Người ấy đã nghe nói Na Lan đi đông bắc, suýt nữa bỏ mạng, gần đây thỉnh thoảng lại ra vào Sở Công an, chắc là hỗ trợ cảnh sát hai nơi kết thúc vụ án.

Kết thúc là cách nói tương đối thôi. Người ấy hiểu rõ hơn ai hết, trong cái xã hội ngày càng phức tạp này, những vụ án có thể kết thúc thật sự, hiếm như tìm vàng trong sa mạc!

Người ấy cũng mừng vì Na Lan đã an toàn thoát nạn, người ấy không phải thất vọng. Vì Na Lan cuối cùng sẽ thuộc về người ấy.

Cũng như hầu hết mọi lần, lập luận của người ấy lại chính xác.

Không lâu sau khi người ấy mất hút trong dòng người vô tận, thì ở phía dưới cây cầu vượt bên đường Lao Sơn cách Sở Công an vài con phố, một cô gái mặc áo gió màu đỏ nhạt, đi ủng da hươu, đang đứng đối diện với tấm biển gỗ đen mốc lem nhem. Tấm biển viết mấy dòng nguệch ngoạc: “Nhận chế tác in ấn các loại thẻ: làm lại chứng minh thư, thẻ công tác, thẻ sinh viên, hộ chiếu; công nghệ tiên tiến, bảo đảm chính xác không sai sót; giá rẻ nhất Giang Kinh. Chi tiết xin liên hệ: 18645393162.

Phía sau tấm biển là chiếc chăn bông cũ rách, không thấy người. Cô gái nhìn quanh, dân chúng rảo bước ngược xuôi, mải lo nghĩ việc của mình. Cô rút di động ra. Màn hình phản chiếu khuôn mặt vốn xinh xắn ưa nhìn có đôi nét phong sương và những vết nẻ do giá lạnh. Cô rất tự tin ở làn da của mình, biết rằng trước khi xuân về, làn da sẽ lại mịn màng, mình sẽ lại xinh đẹp. Cô nhập số điện thoại kia vào máy.

“A lô, cứ nói đi, thẻ Toàn Mỹ xin nghe!” Một giọng nam hơi “thái giám”.

“Tôi biết anh ở gần đây thôi, ra đây chúng ta nói chuyện. Tôi cần một chứng minh thư và một hộ chiếu. Ảnh, tôi đã cầm theo. Anh ra đây hai bên bàn về giá cả. Tôi cần nhất là chất lượng. Nếu chất lượng và độ tin cậy không đạt thì đừng ra nói chuyện làm gì!” Cô tỏ ra rất phong độ, kẻ cả.

“Thẻ Toàn Mỹ” ở đầu kia bình tĩnh nói: “Tiền nào của nấy, chất lượng tùy thuộc giá cả. Tôi phát một giá, dành cho sản phẩm hạng bét để lòe đối phương thôi; nếu muốn qua mặt các cơ quan chính quyền thì phải trả giá cao bọn tôi mới làm!”

“Tiền không thành vấn đề, nhưng tôi không vươn cổ ra cho các người chặt chém đâu, tôi biết giá thị trường, đừng hòng lừa tôi. Tôi không tin bất cứ ai!” Cô dõng dạc nói.

“Yên tâm đi, chữ tín trên hết, là nguyên tắc của bọn tôi.”

Nghĩ đến “chữ tín”, cô thở dài. Thời buổi này còn có ai giữ chữ tín? Cô nói: “Sau một giờ nữa, ta gặp nhau ở quán Starbucks ngã tư đường Giao Đông - Thông Hóa. Tôi mặc áo gió màu vàng chanh.”

“OK, nhất định sẽ đến!”

Cô gái thở phào nhẹ nhõm, sải bước ra khỏi gầm cầu vượt, cởi áo gió đỏ nhạt, lộn trái, mặt này là màu vàng chanh.

Ở một góc khác của thành phố, trong “Câu lạc bộ Kính Hoa Duyên” thuộc top 5 hàng đầu thành phố Giang Kinh, một vị khách thường xuyên có mặt, vẻ như ngẫu hứng hỏi một vị rất đẳng cấp: “Có biết nghệ nhân nào tẩy hình xăm không, ông mách tôi với?”

Vị này trên người đang có ba hình xăm không lớn, cười nói: “Đương nhiên tôi biết, nếu ông rỗi thì mai tôi dẫn ông đến một nơi.” Rồi vị này nhìn lại con người ngồi đối diện rất “tay chơi”, tuổi đã trung niên, nhưng trông chỉ như mới ngoài ba chục, có gia sản triệu đô, chả trách gái đẹp bám theo hàng đàn, nhưng thường rất cẩn trọng điềm tĩnh, không rõ người có xăm trổ gì không.

“Không cần. Cho tôi số di động và địa chỉ là được!” Giọng ông “tay chơi” chắc nịch, có một sức mạnh khiến người khác không thể không nghe.

Lấy số di động và địa chỉ xong, ông “tay chơi” dẫn hai người đẹp rời câu lạc bộ, đi sang khách sạn Cao Đăng đối diện với quảng trường Đằng Long. Trong phòng “tổng thống”, cả ba người cởi hết trang phục, tận hưởng lạc thú. về sau hai người đẹp mới nhận ra chân phải “sếp” này vẫn đi chiếc bít-tất kéo lên tận đầu gối, từ đầu đến cuối cuộc vui không hề tháo ra.

---HẾT---

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2: Rạn nứt
Chương 2
Chương 3
Chương 3: Chuyến đi trong giá lạnh
Chương 4
Chương 4: Chim trong lồng
Chương 5
Chương 5: Người khiến tôi đau lòng
Chương 6
Chương 6: Thiếu một
Chương 7
Chương 7: Nghệ nhân mài đá
Chương 8
Chương 8: Hương tuyết
Chương 9
Chương 9: Dư âm ác mộng
Chương 10
Chương 10: Thành Lộ ở đâu?
Chương 11
Chương 11: Sự thật tồi tệ
Chương 12
Chương 12: Hết cách
Chương 13
Chương 13: Đồng hành ban đêm
Chương 14
Chương 14: Ánh mắt trong bóng tối
Chương 15
Chương 15: Mê cung
Chương 16
Chương 16: Ba câu hỏi
Chương 17
Chương 17: Điềm gở ở ngôi nhà đen
Chương 18
Chương 18: Lại thiếu một nữa
Chương 19
Chương 19: Căn gác thây ma
Chương 20
Chương 20: Người đẹp và quái thú
Chương 21
Chương 21: Kỳ nghỉ đi tìm cái chết
Chương 22
Chương 22: Thật 1, Thật 2, Ảo 1, Ảo 2
Chương 23
Chương 23: Khi tình yêu biến thành tình yêu
Chương 24
Chương 24: Khám nghiệm tử thi
Chương 25
Chương 25: Quyến rũ
Chương 26
Chương 26: Mưu sát
Chương 27
Chương 27: Năm kẻ ngây thơ
Chương 28
Chương 28: Chuẩn bị tháo chạy
Chương 29
Chương 29: Trương Cầm
Chương 30
Chương 31
Chương 31: Ẩn náu
Chương 32
Chương 32: Mang vạ do tìm kho báu
Chương 33
Chương 33: Càn khôn trong tranh
Chương 34
Chương 34: Tiếng bước chân trên đỉnh đầu
Chương 35
Chương 35: Lại là căn gác thây ma
Chương 36
Chương 36: Giá trị của LV
Chương 37
Chương 37: Ma trên tuyết
Chương 38
Chương 38: Lại chui vào nhà tù
Chương 39
Chương 39: Cảnh sát họ Lý
Chương 40
Chương 40: Không thể công phá
Chương 41
Chương 41: Vẫn còn cơ hội
Chương 42
Chương 42: Chỉ còn mình tôi
Chương 43
Chương 43: Trở về dương thế
Chương 44
Chương 44: Na Lan là người thế nào?
Chương 45
Chương 45: Cuộc chạy trốn mới
Chương 46
Chương 46: Hồi Phong Nhai
Chương 47
Chương 47: Cướp xe
Chương 48
Chương 48: Cú phôn lúc nửa đêm
Chương 49
Chương 49: Sa lưới
Chương 50
Chương 50: Bà già kỳ dị biến mất
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 56
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...