Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tình Nhân Cuối Tuần Trở Thành Lão Bản Của Tôi

Chương 103

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Nói sẽ gửi thư rồi thư đâu?"

"Có rất nhiều chuyện xảy ra, mình còn chưa kịp đi du lịch, cậu ra được thả rồi.

Thời gian trôi qua thật nhanh a."

"Được thả rồi cậu làm gì thế?"

"Làm nghề cũ thôi, vẽ tranh kiếm tiền."

"Vậy thì mình an tâm rồi."

"Này, có câu muốn nói, quán bar của cậu không tồi nha."

"Không phải của mình, mình cùng với bạn bè mở."

"Nói chung là không cần lo chuyện ấm no."

"Đương nhiên rồi."

Lúc này, một người phụ nữ xinh đẹp ngồi xuống bên cạnh Dư Kiêu, trên người cô ấy toả ra cái hơi thở giống y chang Phoebe, tôi ngạc nhiên nhìn cô ấy, Dư Kiêu cười ôm lấy người phụ nữ xinh đẹp kia.

Tôi hiểu rõ gật đầu, giữa hai người phụ nữ thân mật như vậy, chắc chắn là yêu.

Người phụ nữ kia nhìn tôi gật đầu, cô ấy rất tự nhiên lấy một tấm danh thiếp trong túi ra đưa cho tôi.

"Chào cô, tôi là Giản Ngữ Mộng, cảm ơn cô ở trong tù đã chiếu cô Dư Kiêu."

Tôi cầm lấy danh thiếp, nghiêm túc nhìn, mẹ ơi, là CEO sao? Sao mà ở đâu cũng có thể nhặt được một cái CEO vậy, chẳng lẽ ngự tỷ thế này ở trên phố có đầy à???

Dư Kiêu nhìn tôi đắc ý, tôi vờ nhếch miệng tỏ vẻ khinh thường.

Trong lòng có chút khó nhịn, nhớ trước đây, bên người tôi cũng có kiểu nhân vật thế này, cậu khoe khoang cái gì chứ? Nhưng mà, cũng là chuyện ngày xưa rồi.

Nói chuyện với Dư Kiêu một hồi lâu, đại khái là tám chuyện sau khi cô ấy ra tù, sau đó, tôi cũng biết chút chuyện của cô ấy, oan gia ngõ hẹp a, thế mà lại đi yêu con gái của kẻ thù, đúng là ngược luyến tình thâm nha!

Giản Ngữ Mộng yên tĩnh ngồi bên cạnh nghe chúng tôi tám nhảm, cái thần thái trầm ổn lạnh nhạt của cô ấy khiến tôi có cảm giác quen thuộc, tôi nghĩ tâm tôi say rồi, nhớ đến những việc làm đáng khinh của cô ấy, thế mà tôi còn làm như không có, vẫn yêu cô ấy.

Đến đêm khuya tiệc tàn, tiễn cặp tình nhân này đi, tôi quay lại quán bar, Tố Duy và Phổ Kha còn đang rửa ly, tôi đi vào rửa cùng, Tố Duy tự hồ cảm giác được có gì lạ thường, cô ấy nhìn tôi nghi hoặc, nhìn đến mức tôi ớn lạnh, tôi cười nói.

"Lúc nào làm tiệc hỉ hửm? Sao em còn chưa nhận được thiệp mời?"

"Chuyện của chị và Phi Tuấn bị dời lại."

"Sao thế? Không phải chị muốn đào hôn đấy chứ?"

"Đào đi đâu mà đào? Nhà họ Lam xảy ra chút chuyện."

Tôi đặt cái ly xuống, kéo Tố Duy ngồi xuống hỏi chuyện, cần phổ cập lại tin tức mấy năm qua bỏ lỡ.

Tố Duy lấy tay chỉ vào đầu tôi, nhìn tôi đầy bất lực.

"Em thực sự muốn biết à?"

"Đương nhiên."

"Vậy chuyện của Phoebe, em....?"

"Chị nói đến chuyện đứa bé à?"

"Em làm sao biết được?"

"Đừng nói nó, nói trọng điểm đi, nhà họ Lam rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"

"Đã xảy ra rất nhiều chuyện, khi đó bọn tôi không có dám nói cho em biết, sợ em chịu đả kích không cố gắng cải tạo, bây giờ em được thả rồi, bọn chị cũng không dám nói cho em biết, sợ em không chấp nhận được."

"Nói đi mà, với cái tinh thần thép bây giờ của em, không cần lo là gì."

"Ngay từ đầu, Phi Tuấn nói với em, Phoebe đi Pháp, qua hơn nữa năm cô ấy có về một lần, lúc đó cô ấy đến thăm em.

Sau đó không bao lâu, ông Lam bệnh nặng nhập viện, mặc dù chuyện thừa kế trong nhà, vào lúc ba của Phoebe mất đã phân chia rõ.

Nhưng mà không biết đã xảy ra chuyện gì, lần này Phoebe không chỉ đi tranh giành cổ phần của cậu cả nhà họ Lam, còn đi đi chiếm lấy cổ phần chi phối cả nhà họ Lam, hơn nữa còn không để cho bà vợ cả giành được chút cổ phần nào hết.

Nhà họ Lam từ trên xuống dưới đều đồn, ông Lam muốn đem tất cả giao cho Phoebe, nhưng mà ông Lam còn sống ngày nào, chuyện tranh giành tài sản sẽ không có ngày nào yên ổn.

Em biết Phi Tuấn là người không hiếu chiến, thoát thân không đi tranh giành.

Thế là cuộc chiến gia tộc còn lại là của cậu cả nhà họ Lam và Phoebe, hai bên chiến đấu với nhau hơn một năm.

Một năm này, chỉ có Joan ra mặt tranh giành, Phoebe dường như mất tích vậy, khi một lần nữa cô ấy quay trở lại trong cuộc họp của nhà họ Lam, cô ấy lại ôm một đứa bé xuất hiện ở đó.

Còn mang theo giấy giám định DNA, đứa bé đúng là con của cô ấy và Joan, lúc đó chúng tôi biết được chuyện này không có dám nói cho em biết, sợ em biết được lại nghĩ quẩn, chết không được mà sống cũng không xong."

Tôi thất thần nghe kể lại, trời mẹ, cái này đâu khác nào bộ phim truyền hình drama đâu a! Tôi dùng khuỷu tay chọc chọc Tố Duy..

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 25
Chương 26
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 103
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...