Thực sự là biết người biết mặt không biết lòng!
So với tin đồn, hiển nhiên chứng cứ xác thực có sức thuyết phục hơn. Tuy nhiên dù sao cũng là bắt giữ một quản đốc nhà máy, trong đó có rất nhiều khó khăn cần phải giải quyết.
Lý Nam suy nghĩ một lúc, sau đó mới nói với Cố Kỳ Việt: “Tôi sẽ xử lý chuyện này nhưng tạm thời không thể tiết lộ ra ngoài.”
Cố Kỳ Việt hiểu ý gật đầu, thấy vẻ mặt bình tĩnh của anh, Lý Nam suy nghĩ một chút, sau đó cười nói: “Kỳ Việt à! Cậu đã bao giờ nghĩ đến việc tìm một công việc ở chính quyền thành phố Giang Lâm chưa?”
“...”
Thấy Cố Kỳ Việt không nói gì, Lý Nam không bỏ cuộc, tiếp tục dụ dỗ: “Một công việc chính thức, cậu có thể nhậm chức bất cứ lúc nào, còn có tôi ở đây, không cần phải lo lắng gì cả.”
Ông ấy thấy Cố Kỳ Việt không chỉ sửa xe giỏi mà còn liên tiếp vạch trần những kẻ tham nhũng, nhân tài như vậy chắc chắn phải giữ lại!
Về phần những lời đồn bên ngoài nói Cố Kỳ Việt là một tên côn đồ, Lý Nam cười, giơ tay đẩy gọng kính, tất cả đều là bịa đặt, thanh niên trai tráng thì nóng tính một chút, đánh nhau cũng là chuyện bình thường.
Hơn nữa, những người anh đánh đều là lưu manh côn đồ. Coi như là làm việc tốt cho người dân.
Hơi bất ngờ khi Lý Nam muốn giữ anh lại, Cố Kỳ Việt không khỏi nhếch mép.
Thị trưởng đầu óc hồ đồ sao?
Một kẻ cứng đầu như anh mà làm việc trong chính phủ... Lý Nam dám nghĩ nhưng anh không dám làm, hơn nữa anh cũng không thích kiểu làm việc gò bó, mất tự do. Chính vì khi còn nhỏ từng đánh mất nên bây giờ anh càng thêm trân trọng tự do. Vì vậy cho dù Lý Nam có kể ra bao nhiêu lợi ích, anh cũng sẽ không đồng ý.
Tuy nhiên, nói chuyện cũng cần có kỹ năng, nhìn Cố Kỳ Việt có vẻ khó gần nhưng thực chất anh rất thông minh, cũng hiểu rõ cách cư xử, biết không thể từ chối thẳng thừng: “Chú Lý, bây giờ cháu chưa muốn đi làm, đợi sau này rồi tính.”
Còn về việc khi nào muốn đi làm? Có lẽ là kiếp sau?
Thấy Cố Kỳ Việt không có ý định ở lại làm việc bên cạnh mình, Lý Nam tiếc nuối thở dài, tiếc vì đã bỏ lỡ một hạt giống tốt, cũng không biết sau này sẽ làm lợi cho ai.
Đương nhiên Lý Nam sẽ không tức giận vì Cố Kỳ Việt từ chối, bỏ qua chuyện này không nói đến nữa, hai người bắt đầu thảo luận về việc “giải quyết Vương Kiến Thiết”.
Bây giờ trong tay đã có chứng cứ, lẽ ra phải lập tức ra lệnh bắt Vương Kiến Thiết. Nhưng mà...Chỉ có một cuốn sổ cái thì không thể chứng minh được gì mà phải tiếp tục điều tra theo manh mối trong cuốn sổ này, đợi đến khi thu thập đủ chứng cứ xác thực mới được.
Như lần trước nhà họ Lưu sụp đổ, ngoài bằng chứng Cố Kỳ Việt đưa ra thì còn có một phần nguyên nhân là do Lưu Tư Viễn cấu kết với bọn buôn người gây họa, bị bắt quả tang tại trận, vì vậy mới liên lụy đến cha hắn là Lưu Vi Dân được xử lý đặc biệt.
Bây giờ Vương Kiến Thiết không hề có lỗi lầm gì, rất khó bắt giữ, vì vậy cần phải chờ đợi một thời gian…Nhưng cũng sẽ không quá lâu, chỉ cần chứng cứ vừa xuất hiện thì chính quyền sẽ lập tức hành động.
Cố Kỳ Việt hiểu ý gật đầu, không có ý kiến gì, nhưng đột nhiên anh lại nghĩ đến Thẩm Triều Triều. Cô luôn mong chờ và hy vọng, không biết có đợi được không?
Sau khi nói chuyện xong, Cố Kỳ Việt không nán lại lâu, lái xe Đại Sơn đang âm thầm quan sát ở cửa nhìn thấy, trên mặt lộ rõ vẻ tiếc nuối.