Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thái Tử Ốm Yếu Tâm Cơ Đầy Mình

Chương 172

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Tạ Dao nghi ngờ nhìn hắn.

Vị Thái tử mười ngón tay không dính nước suối này, mà cũng biết pha trà lá sen, chèo thuyền sao?

“Đi thay y phục đi.”

Cố Trường Trạch không giải thích, nắm tay nàng đi về phía trước.

Vào khuê phòng, Tạ Dao thay một bộ váy áo mỏng manh, nàng ngồi trước bàn trang điểm búi tóc lên cao, Cố Trường Trạch nhìn lướt qua phòng nàng, ánh mắt dừng lại trên chiếc giường lớn có thể chứa được hai người.

Hắn cúi người ôm Tạ Dao.

“Hôm nay ta chèo thuyền chở nàng đi hái sen, có được thưởng gì không?”

“Còn chưa hái mà điện hạ đã đòi thưởng rồi sao?”

Tạ Dao buồn cười nhìn hắn.

“Sẽ có mà, ta hỏi trước thôi.”

“Điện hạ muốn gì?”

Cố Trường Trạch ừm một tiếng, cúi đầu, hạ giọng nói:

“Sau khi thành thân, ta vẫn chưa từng ở lại qua đêm cùng nàng ở phủ Tạ Vương, hay là đêm nay... chúng ta cùng nghỉ ngơi trên chiếc giường này nhé?”

Quản gia chuyển thuyền đến, Cố Trường Trạch nắm tay nàng cùng lên thuyền, vung tay áo, nhẹ nhàng chèo thuyền về phía giữa hồ.

Động tác hắn thuần thục, con thuyền nhỏ dưới tay hắn rất vững vàng, Tạ Dao lười biếng ngồi ở đuôi thuyền, ánh mắt nhìn ra xa, nước biếc trời xanh, khắp nơi đều là một màu xanh mướt của lá sen.

Gió nhẹ thổi qua, lay động vài sợi tóc mai, Tạ Dao đưa tay ra, hái một chiếc lá sen theo hướng thuyền đi.

Rễ lá sen mọc rất sâu, nàng dùng sức khá lớn, nước hồ mát lạnh b.ắ.n tung tóe, làm ướt bộ váy áo mỏng manh, Tạ Dao dứt khoát xắn tay áo lên, lộ ra một đoạn cánh tay trắng nõn.

Màu xanh lá cây kia in trên người nàng, càng tôn lên vẻ linh động xinh đẹp, diễm lệ động lòng người, hoa tai theo động tác của nàng khẽ đung đưa. Tạ Dao hái được một chiếc lá sen, ngửi mùi thơm ngát trên đó, dường như cũng theo đó trở về thời niên thiếu, cả nhà bốn người vui vẻ trong đình hóng mát.

Bao nhiêu năm trôi qua, nàng một mình ở phủ Tạ Vương, không ngờ lại được hắn chèo thuyền chở đi hái sen.

Trong lòng Tạ Dao bỗng nhiên dâng lên một cảm xúc khó tả, nàng quay đầu lại nhìn Cố Trường Trạch đang chuyên chú chèo thuyền, gọi:

“Điện hạ!”

Cố Trường Trạch ngẩng đầu lên nhìn, liền bị nước nàng hất vào mặt.

Nước hồ tháng sáu mát lạnh, Cố Trường Trạch cũng không thấy giận.

“Đừng nghịch nữa.”

Tạ Dao cười híp mắt nhìn hắn, đột nhiên đứng dậy đi đến trước mặt hắn, nâng mặt hắn lên hôn một cái thật kêu, giọng nói ngọt ngào:

“Phu quân, chàng thật tốt!”

66

Cảm giác mềm mại ấm áp lướt qua má, thoáng chốc rồi biến mất. Nụ hôn vừa rồi khiến cả hai đều ngẩn người.

Tạ Dao hốt hoảng nhìn quanh, thấy thuyền nhỏ đã ra giữa hồ, xung quanh là những lá sen cao lớn che khuất, đám người hầu và nô bộc đi lại trên bờ cũng không ai để ý đến động tĩnh bên này. Nàng thở phào nhẹ nhõm, vội vàng lùi người ra, chỉ cảm thấy tim đập thình thịch, bắt đầu hối hận về hành động táo bạo vừa rồi.

Sao nàng có thể làm ra loại chuyện như vậy chứ?

Gương mặt nàng lúc này đỏ hơn cả ráng chiều, bộ y phục màu xanh lá càng tôn lên dung nhan xinh đẹp, hòa cùng sắc xanh của lá sen, đẹp đến nao lòng.

Cảm giác trên môi vẫn còn vương vấn, Cố Trường Trạch hoàn hồn, đưa tay ôm nàng vào lòng.

Chiếc thuyền khẽ đung đưa trên mặt nước, gợn lên từng tầng sóng. Trước mắt là gương mặt tuấn tú phóng đại, Cố Trường Trạch giữ chặt môi nàng, không cho nàng cơ hội trốn tránh.

“Ở ngoài này... ưm...”

Lời Tạ Dao còn chưa nói hết đã bị chặn lại. Vị ngọt thanh khiết và hơi thở ái muội quấn quýt lấy nhau. Giữa trời xanh nước biếc, trong khóm sen xanh mướt, nàng nằm gọn trong lòng Cố Trường Trạch, chiếc thuyền nhỏ lắc lư, khiến nàng như lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh, từng chút một bị hắn chiếm lấy hơi thở.

Mặc dù có lá sen che chắn, nhưng Tạ Dao vẫn sợ người khác nhìn thấy, cả người căng thẳng, nắm lấy khoảng khắc hắn buông lỏng để hít thở, vội vàng lên tiếng.

“Điện hạ... đừng...”

“Không phải là Thái tử phi chủ động trước sao?”

Cố Trường Trạch chỉ cho nàng một chút không gian để thở, rồi lại nhanh chóng hôn chặt lấy nàng.

Càng lúc càng sâu, càng lúc càng say đắm, hơi thở của hai người đều trở nên hỗn loạn. Cánh tay Cố Trường Trạch ôm nàng càng thêm siết chặt, cho đến khi Tạ Dao phải cố gắng lắm mới có thể nắm lấy cơ hội hắn rời khỏi môi mình để hít thở, thì bàn tay hắn lại bất ngờ lướt đến eo nàng. Hành động của hắn có chút mất kiểm soát, Tạ Dao bừng tỉnh từ cơn mê đắm, hốt hoảng giữ c.h.ặ.t t.a.y hắn.

“Không được...”

Đầu óc nàng choáng váng, nhưng vẫn chưa quên mất nơi này là đâu, giọng nói có chút hoảng loạn. Cố Trường Trạch miễn cưỡng ngẩng đầu lên khỏi cổ nàng, dùng hết lý trí để kiềm chế dục vọng đang dâng trào trong lòng. Hắn vùi đầu vào cổ nàng, hít lấy hương thơm thoang thoảng trên người nàng, từng chút một áp chế dục vọng xuống.

Lá sen lay động, hương thơm thoang thoảng, gương mặt cả hai đều đỏ bừng.

Một lúc lâu sau, chiếc thuyền mới tiếp tục di chuyển. Tạ Dao chủ động rời khỏi vòng tay hắn.

Nàng nắm chặt lấy lá sen, từ lúc này cho đến khi quay trở lại bờ, nàng không dám nhìn Cố Trường Trạch thêm lần nào.

Y phục trên người nàng vì chuyện vừa rồi mà bị ướt, nàng đành phải vào phòng thay một bộ khác, rồi lại đi thẳng đến phòng bếp nhỏ.

Nấu chè hạt sen không phải là việc khó, bản thân Tạ Dao cũng biết làm. Nàng sai người hầu lui xuống, một mình bận rộn trong bếp.

Món ăn này trong cung cũng không phải là không có, nhưng cách làm của phủ Tạ Vương khác với bên ngoài, nàng cũng muốn cho Cố Trường Trạch nếm thử.

Ban ngày mùa hè trời rất nóng, bận rộn hồi lâu, trên trán Tạ Dao đã lấm tấm mồ hôi. Nàng vừa định lấy khăn tay ra lau thì một bàn tay thon dài trắng nõn đã đưa tới, nhẹ nhàng lau đi những giọt mồ hôi cho nàng.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 172
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...