Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nữ Nhân, Ngoan Ngoãn Về Nhà Với Trẫm

Chương 32

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Thượng Quan Cẩn cầu hôn

"Thiển Tâm, Bát hoàng tử tới cầu hôn rồi!" Thẩm Lăng Vân nở nụ cười vui mừng. Nhưng hắn vui mừng không phải bởi vì nữ nhi của mình tìm được một vị hôn phu tốt, mà bởi vì quyền thế của hắn lại tiến thêm được một bước vững chắc.

"Thật không phụ thân?" Con ngươi của Thẩm Thiển Tâm lộ ra mấy phần vui sướng, Bát hoàng tử tới cầu hôn, nàng rốt cuộc có thể trở thành vương phi rồi. Nếu ngày sau Bát hoàng tử làm hoàng thượng, vậy thì mình sẽ trở thành mẫu nghi thiên hạ.

Mặc dù là người luôn biết tự kiềm chế, nhưng khi nghĩ tới đó, Thẩm Thiển Tâm cũng lộ ra vài phần đắc ý.

"Thừa Tướng đại nhân." Thượng Quan Cẩn mặc áo choàng đen, làm nổi bật lên vẻ uy vũ bất phàm của hắn. Tuy khóe miệng hắn đang mỉm cười, nhưng vẫn mang nét lạnh lùng.

"Bát hoàng tử tới phủ, không biết có gì phân phó?" Trong lòng Thẩm Lăng Vân biết rất rõ ý đồ của Thượng Quan Cẩn, nhưng vẫn làm ra vẻ không biết hỏi.

"Từ sau lần nhìn thấy Nhị tiểu thư hiến vũ ở Bách gia yến thì ta luôn nhớ mãi không quên. Cho nên đặc biệt đến phủ cầu hôn, hy vọng có thể cưới Nhị tiểu thư làm chính phi của ta." Thượng Quan Cẩn nở nụ cười nhìn về phía Thẩm Lăng Vân. Lão hồ ly này, đã biết rõ còn cố hỏi.

"Thiển Tâm có thể được Bát hoàng tử ưu ái là phúc khí của nàng. Người đâu, đi gọi Thiển Tâm tới đây." Thời điểm Thẩm Lăng Vân nghe được hai chữ chính phi thì chân mày hoàn toàn giãn ra, lúc này cũng bày ra nụ cười hài lòng.

Thẩm Thiển Tâm đang núp ở ngoài cửa nghe lén, lúc nghe được hai chữ chính phi thì buông lỏng ống tay áo đang siết chặt, trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ.

Là chính phi. Là chính phi của Bát hoàng tử. Nàng rốt cuộc có thể thoát khỏi thân phận thứ nữ ghê tởm này rồi.

Thẩm Thiển Tâm chỉnh sửa y phục một chút, trên mặt mang theo nụ cười đúng mực, đoan trang hiền thục đi vào thư phòng của Thẩm Lăng Vân.

"Thiển Tâm." Thượng Quan Cẩn nhìn thấy Thẩm Thiển Tâm, lập tức lộ ra nụ cười dịu dàng, trong mắt cũng toát ra thâm tình, nhưng sau vẻ thâm tình đó là sự tính toán.

Núp trong bóng tối, Thẩm Thiển Mạch nhìn thấy tất cả, khóe miệng nâng lên nụ cười châm chọc.

Hoàng tử trong hoàng thất quả nhiên đều là cao thủ diễn trò. Giả bộ thâm tình thật là giống nhau, cũng là nụ cười dịu dàng như vậy, ánh mắt thâm tình như vậy, nhưng đằng sau sự dịu dàng và thâm tình đó lại là tính toán cùng âm mưu.

"Bát hoàng tử." Thẩm Thiển Tâm lộ ra nụ cười thẹn thùng, có chút ngượng ngùng nhìn Thượng Quan Cẩn. Nàng gả cho Thượng Quan Cẩn, tuy nói là vì quyền thế, nhưng Thượng Quan Cẩn là nam tử ưu tú như vậy, lại đối với nàng rất ôn nhu, hỏi nàng làm sao không động lòng đây.

"Gọi ta là Cẩn." Thượng Quan Cẩn dịu dàng cười nói, trong giọng nói còn mang theo vài phần bá đạo.

"Ha ha ha ha. Tốt, tốt, tốt! Nhìn tình cảm của các con tốt như vậy, ta cũng an tâm. Hôn sự này, ta cho phép!" Thẩm Lăng Vân lộ ra vẻ mặt từ ái, hài lòng nhìn hai người trước mắt.

"Nếu Thừa Tướng đại nhân đã đồng ý, vậy Thượng Quan Cẩn sẽ xin phụ hoàng ban hôn." Thượng Quan Cẩn nghe Thẩm Lăng Vân nói thì chân mày nhẹ nhàng chuyển động, trong mắt lóe lên một tia tính toán.

"Tốt tốt tốt! Bát hoàng tử cũng không cần khách khí, kêu lão phu một tiếng nhạc phụ đại nhân đi!" Thẩm Lăng Vân vỗ vỗ bả vai của Thượng Quan Cẩn, ý vị sâu xa nói, "Hiện nay thái tử mất tích, vị trí thái tử còn đang để trống, lão phu cảm thấy Bát hoàng tử rất có năng lực."

"Nếu nhạc phụ đại nhân có thể tương trợ, tất nhiên tiểu tế sẽ cố gắng!" Thượng Quan Cẩn nhạy bén nghe ra được ý tứ trong lời nói của Thẩm Lăng Vân, lập tức lên tiếng.

Đôi con ngươi sắc bén như chim ưng phát ra vẻ tự tin. Hiện giờ có Thẩm Lăng Vân ở phía sau chống lưng, lại có Ma Cung tương trợ, hơn nữa trong tay hắn đang nắm binh lực của kinh thành, cho dù Thượng Quan Triệt có hoàng hậu cùng đại tướng quân ở phía sau thì cũng không phải là đối thủ của hắn.

"Đó là đương nhiên! Chỉ cần hoàng thượng ban hôn thì chúng ta là người một nhà rồi!" Thẩm Lăng Vân vỗ bả vai Thượng Quan Cẩn, cười nói.

"Đúng vậy."

"Ha ha ha ha." Hai người nhìn nhau cười, nhưng trong lòng mỗi người đều có tính toán riêng.

"Được rồi. Thiển Tâm, con đưa Bát hoàng tử đi dạo trong viện một chút đi." Thẩm Lăng Vân nhìn Thẩm Thiển Tâm đang đứng ở một bên, cười phân phó nói.

"Vâng" Thẩm Thiển Tâm cúi chào Thẩm Lăng Vân, rồi cùng Thượng Quan Cẩn rời khỏi phòng.

"Thiển Tâm. Nếu ngày sau ta làm hoàng thượng, ta sẽ phong nàng làm hoàng hậu!" Thượng Quan Cẩn cầm hai tay của Thẩm Thiển Tâm, thâm tình khẩn thiết nói.

Đôi mắt Thẩm Thiển Tâm tràn đầy kích động. Hắn cho nàng vị trí hoàng hậu.

Giờ phút này Thẩm Thiển Mạch đang thản nhiên ngồi trên ghế đá, thấy một màn như vậy thì bật cười thành tiếng. Thật không hổ là hai huynh đệ, nói cũng giống nhau như đúc.

Chỉ tiếc, tất cả đều là nói dối! Sau khi có được hậu vị, chính là họa sát thân.

"Vị này là Tam tiểu thư?" Thượng Quan Cẩn từng gặp qua Thẩm Thiển Mạch trong yến hội, khí chất lúc ấy của Thẩm Thiển Mạch đã hấp dẫn hắn, hiện giờ gặp lại Thẩm Thiển Mạch nên cũng có chút ấn tượng.

"Vâng. Nàng chính là muội muội Thiển Mạch. Quan hệ của chúng ta rất tốt." Thẩm Thiển Tâm cười giải thích, ngôn hành cử chỉ rất phù hợp với bộ dáng của các tiểu thư khuê các.

Thẩm Thiển Mạch không thể không bội phục kỹ thuật diễn của Thẩm Thiển Tâm. Rõ ràng trong lòng hận nàng muốn chết, lại có thể giả trang thành bộ dáng rất hòa hợp với nàng.

"Không biết Tam tiểu thư cười cái gì?" Thượng Quan Cẩn nghe nói là Tướng phủ đích nữ, nên thái độ cũng rất khiêm tốn.

"Nhìn tỷ phu và tỷ tỷ hạnh phúc như vậy, Thiển Mạch cũng cảm thấy vui vẻ." Thẩm Thiển Mạch lạnh nhạt đứng dậy, toàn thân toát ra khí chất cao quý, khiến cho người khác phải ngưỡng mộ. Nàng cười như không cười, làm cho người ta không nhìn thấu được lòng của nàng lúc này.

Con ngươi đen tuyền linh động, giống như cái động không đáy, khiến người ta bất tri bất giác đắm chìm vào đó.

"Đa tạ muội muội! Cẩn, chúng ta đi qua bên kia dạo đi." Thẩm Thiển Tâm cố gắng nở nụ cười, lôi kéo tay áo Thượng Quan Cẩn nói.

Thấy Thượng Quan Cẩn cứ nhìn chằm chằm dáng vẻ của Thẩm Thiển Mạch, Thẩm Thiển Tâm cảm thấy thật khó chịu. Thật là làm đau mắt của nàng mà! Nàng tự nhận trừ thân phận thì không có chỗ nào kém Thẩm Thiển Mạch, nhưng tại sao Thẩm Thiển Mạch lại có thể hấp dẫn lực chú ý của Thượng Quan Cẩn.

Nàng mặc kệ sau lưng Thẩm Thiển Mạch có hậu thuẫn gì, cũng không quản việc Thẩm Thiển Mạch giết chết Doãn U Lan cùng Thẩm Thiển Ngữ như thế nào, Thẩm Thiển Tâm nàng cũng không phải là dễ chọc. Đợi nàng làm hoàng hậu, nàng sẽ từ từ đối phó Thẩm Thiển Mạch.

Thẩm Thiển Mạch không có hứng thú nhìn hận ý trong mắt Thẩm Thiển Tâm cùng ánh mắt nghi ngờ của Thượng Quan Cẩn, chỉ lười biếng ngáp một cái, rồi đi về phía viện của mình.

Thượng Quan Cẩn nhìn bóng lưng của Thẩm Thiển Mạch mà mất hồn. Rõ ràng tướng mạo của tam tiểu thư Tướng phủ này vô cùng bình thường, nhưng tại sao hắn lại cảm thấy nàng xuất trần như vậy, cũng bất tri bất giác đả động nội tâm của hắn?

"Cẩn, chàng đang nhìn cái gì vậy?" Thẩm Thiển Tâm nhìn thấy bộ dáng lưu luyến không rời của Thượng Quan Cẩn thì trong lòng xẹt qua một tia hận ý, ra vẻ hờn dỗi lôi kéo tay áo Thượng Quan Cẩn nói.

"Không có gì. Ta chỉ là tò mò, dáng dấp của Thiển Tâm đẹp như vậy, tại sao bộ dáng của muội muội nàng lại bình thường như thế?" Thượng Quan Cẩn thấy vẻ hoài nghi trong mắt của Thẩm Thiển Tâm, lập tức lộ ra nụ cười, dịu dàng nói.

"Khi còn bé muội muội cũng rất đẹp mắt, chỉ tiếc nữ tử mười tám thay đổi nhiều." Thẩm Thiển Tâm nghe Thượng Quan Cẩn  giải thích thì lập tức nở nụ cười, sau đó làm bộ đáng tiếc nói.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 6: .1(2):
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 32
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...