Nguyễn Đào đẩy xe mua sắm dạo quanh trong siêu thị, khóe môi vểnh cao đến độ cậu không khống chế nổi, khuôn mặt cậu vốn dĩ đã thanh tú, nụ cười này càng toát ra vẻ xinh đẹp, làm người ta phải nhìn thêm vài lần.
Cậu rất muốn xuống bếp, không nghĩ tới nhanh như vậy đã có thể lần nữa được nấu ăn, cậu vui không chịu nổi!
Dụng cụ trong nhà bếp thì vô cùng đầy đủ, nhưng dầu muối tương dấm lại không có một giọt nào, chắc là phải mua nhiều lắm đây.
Sau này có phải cậu có thể thường xuyên nấu ăn ở trong nhà không nhỉ?
Một ngày ba bữa?
Khăn trải giường còn chưa giặt, quần áo của kim chủ vẫn còn ngâm ở trong bồn.
Nguyễn Đào lảm nhảm một bài hát ngắn, kiêu ngạo vì mình không giống như các loại sex toys mà càng có vẻ giống như một bảo mẫu hơn, tất nhiên cậu đã quên sạch sẽ lời cầu nguyện của mình trong lúc nằm ở cốp xe tối hôm qua.
Nếu có thể nấu thịt kho tàu ngon một chút thì chắc kim chủ cũng sẽ vui vẻ hơn đúng không?
Nguyễn Đào thu hoạch một xe chiến lợi phẩm, hôm nay đứng ở quầy thanh toán vội trước vội sau, bây giờ mới ý thức được một vấn đề đau đầu - - phải về nhà kiểu gì đây?
Hai cái bịch đồ vô cùng to, cộng thêm với hai túi mua hàng nhỏ nữa, cánh tay của Nguyễn Đào cũng sắp gãy rồi.
Bầu trời vẫn xám xịt như cũ, còn đang mưa.
Nguyễn Đào ra khỏi siêu thị, không còn tay nào rảnh để bung dù, rất nhanh đã bị mưa xối ướt, lông mi cũng dính đầy bọt nước, cậu dùng tầm mắt mơ hồ nhìn xung quanh, vận khí cậu rất tốt, nhìn thấy một hiệu thuốc.
Đến mua thuốc mỡ tiêu sưng, còn phải mua một hộp thuốc bổ thận. 1
Chờ Nguyễn Đào đi nhờ xe về tới Kiều Loan đã là năm giờ chiều, miễn cưỡng đạt được yêu cầu "về nhà trước khi trời tối" của kim chủ.
Cánh tay đau nhức, lòng bàn tay bị siết thành màu đỏ tím, nóng rát tê dại.
Nguyễn Đào đặt đồ ở chỗ thay giày, vừa đi đến phòng tắm vừa cởi quần áo ướt nhẹp, đợi lát nữa sẽ giặt luôn một lần.
Nước ấm tuôn ra khỏi vòi hoa sen, Nguyễn Đào tắm xong bọc một cái khăn lông trên đầu rồi bắt đầu vào bếp bận việc.
Nhưng phải thoa thuốc trước, cậu quỳ trên giường, ngựa quen đường cũ mà bôi thuốc thịt non đã lùi vào bên trong, nếp uốn bên ngoài dính đầy thuốc mỡ, trơn trượt lại mềm nhũn.
Thuốc có thành phần bạc hà nên rất lạnh.
Nguyễn Đào kẹp mông bò dậy, tiện tay tháo khăn trải giường ném vào máy giặt, lại ngồi trên ghế nhỏ thở hổn hển giặt mớ quần áo giữa trưa còn chưa giặt xong.
Cánh tay càng thêm nhức mỏi, cổ tay mềm đến mức ngay cả quần lót của kim chủ cũng vò không xong, chờ lát nữa làm sao mà nấu ăn được chứ?
Lông mày Nguyễn Đào nhíu chặt thành cái hố nhỏ.
Treo quần áo ướt đẫm vào trên ban công, đặt hai cái bồn phía dưới, nước nhỏ xuống phát ra tiếng vang.
YOU"LL ALSO LIKE
[ĐM - EDIT] ĐẠI MINH TINH (Song tính; H cao) by dammylachanlicuatoi
[ĐM - EDIT] ĐẠI MINH TINH (Song tính; H cao)
501K
10.3K