Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Xuyên Thư Cá Mặn Tu Tiên Siêu Vui Sướng

Chương 20

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Cây ăn quả này cành lá tốt tươi, thân cây thẳng tắp, cành cây thấp nhất cách mặt đất cũng đã gần mười mét.

Giang Ngư nghĩ thầm nếu không có bản lĩnh ở Tu Tiên giới thì đến trái cây cũng không hái được, vừa nghĩ, mũi chân nàng nhẹ nhảy lên, cả cơ thể nhẹ nhàng bay lên khỏi mặt đất, đáp lên trên một nhánh cây to.

Tu sĩ Kim Đan có thể ngự kiếm đi, có điều hiện tại linh lực của Giang Ngư không đủ để chống đỡ nàng ngự kiếm, nhưng nếu chỉ bay trong thời gian ngắn thì vẫn có thể.

Ngày đó vừa có thể xuống giường, khi Giang Ngư biết chính mình cũng có thể bay, nàng nhảy nhót vòng quanh trong sân của mình hơn một canh giờ, chơi vui vẻ vô cùng.

Chứng kiến cảnh như vậy, Chử Linh Hương nhìn nàng cả một ngày, một lời khó nói hết.

Giang Ngư hái được một quả trái cây, cầm trên tay phải nói là siêu lớn, nàng nhảy xuống, đưa cho Hôi Ưng.

Nàng tưởng Hôi Ưng muốn ăn.

Tật Phong lại dùng đầu đẩy về hướng nàng.

“Ngươi muốn ta ăn?” Giang Ngư hỏi.

Tật Phong nhẹ kêu một tiếng, tỏ vẻ khẳng định.

Giang Ngư nhìn trái cây trong tay mình, trái cây này vỏ mỏng còn mềm, nhẹ nhàng gỡ một cái là có thể lột ra, thịt quả màu trắng ngà trong suốt, ngửi rất thơm.

Nàng cắn một cái, hai mắt sáng lên: “Ngọt quá!”Nàng nhịn không được lại ăn hai miếng, dùng tay bẻ trái cây ra, đem nửa kia chia cho Hôi Ưng: “Ngươi cũng ăn đi.

”Hôi Ưng lại xoay đầu đi, tỏ vẻ cự tuyệt.

“Ngươi không thích ăn cái này?” Giang Ngư bừng tỉnh, “Ngươi đặc biệt mang ta đi ăn sao?”Nàng lại cắn thêm một cái, trừ cực kỳ ngon, bên trong nó lại không có linh lực, nàng hỏi Hôi Ưng: “Mấy trái cây này có phải vô chủ hay không?”Sau khi ăn Tích Cốc Đan, nàng đã hiểu đại khái: đồ ăn không có linh lực nhưng ăn ngon, đoán chừng là đại bộ phận người ở Tu Tiên giới đều sẽ không đặt vào mắt.

Quả nhiên, Hôi Ưng nhẹ nhàng kêu một tiếng, gật đầu.

Trong nháy mắt, đầu Giang Ngư hiện lên nào là mứt trái cây, mứt salad hoa quả còn một đống mỹ thực khác.

Nếu nó đã là vật vô chủ, nàng sẽ không khách khí nữa, nàng lại nhảy thân lên cây, một hơi hái mấy chục quả.

Túi trữ vật bình thường có thể giữ đồ tươi trong một tháng, túi trữ vật phẩm cấp cao một chút thì không gian lớn hơn, đồ ăn còn có thể giữ một năm.

Đối với pháp bảo trữ vật đỉnh cấp nhất trong truyền thuyết, người ta nói rằng thời gian bên trong của nó là bất động, đồ vật đem bỏ vào thì chẳng sợ qua hơn trăm ngàn năm, cho tới lúc lấy ra thì nó vẫn y như lúc đầu.

Đương nhiên, rất ít người trong Tu chân giới sẽ bỏ đồ ăn vào trong.

Thấy nàng thích, Hôi Ưng lại mang Giang Ngư đi tìm thêm vài loại trái cây khác, không chút ngoài ý muốn đều là cây vô chủ, Giang Ngư nói trong lòng chuyến đi lần này thực sự rất giá trị.

Nàng quyết định chờ khi linh thảo trong linh điền lớn, nhất định sẽ đưa cho Tật Phong nhiều thêm vài gốc để thể hiện thái độ cảm tạ.

Hái trái cây xong đã đến giữa trưa.

Tật Phong mang theo nàng bay về phía Nam, không lâu sau thì thấy được một kết giới ngũ sắc mờ ảo.

Điều này cũng chứng tỏ là nơi này có đệ tử Linh Thảo Viên đang ở.

Thời điểm Hôi Ưng đến, người bên trong lập tức nhận ra, Tật Phong và Giang Ngư đáp xuống mặt đất, nàng thấy một tòa tiểu lâu giống y như đúc tới tiểu lâu của mình, bên ngoài sân còn có một nam tử trẻ tuổi đang đứng.

Nhìn thấy Giang Ngư, hắn ta hiển nhiên rất giật mình, nhưng cũng nhanh chóng bước lên phía trước: “Vu Uy, gặp qua tiền bối.

”Hắn ta nhìn không thấu tu vi của Giang Ngư cho nên thái độ cực kỳ khách khí.

Giang Ngư quét mắt liếc nhìn hắn ta một cái, là đệ tử ở kỳ Luyện Khí tầng thứ năm: “Vu sư đệ khách khí rồi, ta cũng là đệ tử Linh Thảo Viên, họ Giang, nếu ngươi không ngại, có thể xưng ta một tiếng Giang sư tỷ.

”“Chào Giang sư tỷ.

”Giang Ngư lấy một cái hộp từ túi trữ vật ra, đưa cho hắn ta: “Ta mới tới Linh Thảo Viên, có rất nhiều chuyện không biết, tùy tiện bái phỏng quấy rầy, kẻ hèn lễ mọn, còn thỉnh sư đệ không ghét bỏ.

”Vu Uy nào dám ghét bỏ, khó xử mà nhận lấy: “Giang sư tỷ muốn biết cái gì? Nếu ta biết thì nhất định sẽ nói hết.

”Giang Ngư cười: “Ta đây cũng không khách khí, ta muốn mua thêm một ít đồ, sư đệ có biết nơi nào có thể mua đồ không?”Vu Uy cẩn thận hỏi: “Xin hỏi Giang sư tỷ, cụ thể là muốn mua đồ gì vậy?”“Ừm……” Giang Ngư muốn rất nhiều đồ, “Tỷ như nồi chén gáo bồn, dầu muối tương dấm này đó, còn có đồ ăn, sách ta cũng muốn……”Vu Uy: “……?”.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 20
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...