Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Xuyên Qua Làm Tình Nhân Của Hoàng Đế!

Chương 39

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Oa,  chợ đêm thật là náo nhiệt a!" Khi Nhất Thuần được phép mở mắt ra liền thấy trước mặt là một quang cảnh náo nhiệt, có thể bởi vì tịch mịch đã lâu, cũng có thể bên cạnh nàng giờ đây đã có một người đáng tin cậy mà Nhất Thuần bỗng nhiên vô tư đứa trẻ.

Nhất Hàng nhìn cô gái ở trước mắt, khóe miệng cong lên. Lúc này khuôn mặt Nhất Thuần sáng bừng, nụ cười ấy mới mê người làm sao, ngây thơ thanh thoát.

"Chậm một chút, nàng cẩn thận coi chừng mệt nha!." Hắn đuổi theo kéo nàng, sợ không cẩn thận sẽ lạc mất nàng.

"A? Làm sao mà muội mệt được? Ha ha!" Nàng đã đem tất cả lễ giáo ném sạch, mái tóc dài xinh đẹp nương theo làn gió mà phiêu dật, mang theo một cổ nhiệt tình như dứa trẻ cùng hắn đi vào trong đám người náo nhiệt.

"Cái gì nàng cũng tò mò xem qua nhưng thật sự không có tìm được bất cứ món gì mình thích sao?" Nhất Hàng nhìn hai tay trống không, rất thất vọng hỏi.

"Xem một chút là được rồi, không cần thiết phải mua mới được chứ?" Nhất Thuần vẻ mặt đáng yêu cộng thêm suy nghĩ khác người, Nhất Hàng rất hoài nghi nàng là không phải người nơi này. Hắn đã gặp vô vàn nữ nhân, không có người nào là không mê vật chất và trọng hình thức. Còn nhìn nàng xem, đối với trang sức đeo tay, phấn son lại không hề có một chú hứng thú.

"Này...." Nhất Hàng nhất thời im lặng, chưa từng thấy qua cô gái nào giống như vậy, không đam mê cuồng nhiệt bất cứ gì,  ngược lại, cái gì cũng xem như bình thường, không thích cũng không ghét. Nghĩ tới đây lòng của  Nhất Hàng như bị một tảng đá lớn đè xuống, cảm giác hụt hẫng từ đâu bắt đầu nảy sinh trong tim.

"Oa! thật là nhiều mỹ nữ a!" Nhất Thuần đột nhiên không bước tiếp, dừng lại ở trước cửa một kỹ viện chảy nước miếng.

"Muốn đi vào sao?" Còn không đợi Nhất Thuần nói ra, Nhất Hàng hỏi thẳng. Tầm mắt hắn liếc nhìn thấy cách đó không xa, có một đám người đi tới dường như đang nóng lòng tìm kiếm cái gì đó, hắn cười thầm: "Tốc độ nhanh thật."

"Uh!" Nhất Thuần không chút nghĩ ngợi liền gật đầu đáp ứng, nghĩ thầm đúng là một nam nhân chu đáo, trong lòng vui vẻ nghĩ nếu có đứa em họ ở đây, bảo đảm sẽ ép nàng làm mai ngay, ha ha!

"Bên này đi." Nhất Hàng lôi kéo nàng hướng gác lầu phía sau đi tới. Vốn đang sợ dẫn nàng đi thanh lâu sẽ làm nàng cảm thấy  bất an, không ngờ là do nàng trực tiếp yêu cầu.

"Không đi vào sao?" Nhìn hắn mang nàng đi về hướng ngược lại, Nhất thuần có hơi thất vọng mà hỏi.

"Đi cửa sau, xem lại bộ dạng ăn mặc của nàng bây giờ đi, có nữ nhi nhà ai lại trắng trợn đi dạo kỹ viện." Nhất Hàng nhìn ra thất vọng của nàng, chỉ đành bất đắc dĩ lắc đầu, thật là không có biện pháp với nữ nhân này, đúng là lần đầu tiên mới thấy.

"Đúng rồi, nơi này rất là phong kiến, muội quên mất, bởi vì ở chỗ của muội nơi đó có cả hộp đêm, ai thích vui chơi đều được, không phân biệt nam nữ."Nhất Thuần đầu tiên là nháy mắt, sau đó mới nhỏ giọng nói.

Nhất Hàng trong lòng kinh ngạc vô cùng, tuy là nàng nói rất nhỏ nhưng cũng đủ khiến người bên cạnh nghe rõ ràng, tuy hắn ta không hiểu nàng nói cái gì, nhưng đại khái ý tứ thì cũng đoán ra chút ít. Nàng rốt cuộc sinh ra ở thế giới như thế nào, vì sao lại khác biệt như vậy?.

"Thiếu gia!" Phía sau có hai gã canh cổng, nhìn thấy hai người bước tới, đầu tiên là sửng sốt, sau đó hướng về phía Nhất Hàng cung kính lên tiếng chào hỏi.

Nhất Hàng trực tiếp kéo nàng tiến vào bên trong thanh lâu, tự nhiên giống như đi vào nhà của mình. Nhất Thuần có chút nghi ngờ, mở miệng hỏ i"Các người có quen biết với nhau sao?"

Nhìn ra nàng hoài nghi, nhưng bây giờ không tiện giải thích, hắn liền thuận miệng nói "Thường xuyên đến, cho nên rất quen thuộc." Khi câu nói này vừa ra khỏi miệng, Nhất Hàng lập tức  hối hận muốn đập đầu vào tường, xem ra chính mình thật là quá khẩn trương, lại sợ nàng hiểu lầm mình.

"Xem ra huynh là người có tiền nha! Ha ha." Nhất Thuần chỉ đơn giản nói đùa một câu, kỹ viện cổ đại thật sự rất "hot" nha, giờ thì cuối cùng mình cũng hiểu tại sao lại như vậy rồi.

"..." đối với sự đùa giỡn của Nhất Thuần, Nhất Hàng liền thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau đó càng thêm khẩn trương, chẳng lẽ nàng không thích mình sao? Tại sao nàng tuyệt không chút để ý như vậy? Chẳng lẽ.... hắn không dám suy nghĩ nữa

"Huynh làm sao vậy?" Nhất Thuần không thể chờ thêm được nữa, tỏ ý muốn hắn đi tiếp, chứ đứng im một chỗ làm gì.

"Không sao cả, đi thôi!" Nhất Hàng trực tiếp ôm nàng phi thân lên lầu hai (@Miêu: tại sao có cầu thang ko đi mà phải ôm bay lên, rõ ràng lợi dụng, ta ghét), nơi này là một gian phòng rất tốt và thanh tỉnh, thiết kế trang nhã thể hiện chủ nhân của nó là người rất biết hưởng thụ.

"Nàng mệt rồi thì nghỉ ngơi một lát đi!" Nhất Hàng dùng đại cước đá văng cửa, đi tới phía giường, đem nàng nhẹ nhàng đặt xuống. Hắn nâng cằm nàng lên, nhìn chăm chú nữ nhân trước mắt.

_________________

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 39
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...