Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Trọng Sinh Thành Bạn Gái Tra Công Của Nữ Thần

Chương 56

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Editor: Viên Đường

---

Quan Sư ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày, hầu hết các phương diện đều đã hoàn toàn bình thường trở lại. Duy chỉ có ánh mắt luôn mang theo sự u buồn, dù nàng cười rộ lên vẫn chất chứa sự chua xót trong đấy.

Bố Quan và mẹ Quan tất nhiên cũng chú ý tình trạng của Quan Sư, nhưng hai người nói bóng nói gió nhiều lần vẫn không tìm ra nguyên nhân.

"Hôm nay con phải đi làm rồi, phải chú ý mọi thứ có biết không? Có việc gì thì gọi điện về, đừng giữ trong lòng nhé." Mẹ Quan đưa Quan Sư đến cửa, bà không yên tâm nên cứ dặn dò mãi.

Nghe vậy, Quan Sư nở một nụ cười trấn an rồi nhẹ nhàng nói, "Con sẽ chú ý mà mẹ, mẹ đừng lo lắng."

"Sao mà không lo lắng được cơ chứ? Mấy ngày nay không biết con đang nghĩ cái gì, cũng không chia sẻ với mẹ." Mẹ Quan thở dài, bà có chút oán trách nhưng chủ yếu vẫn là quan tâm.

Quan Sư chỉ cười chứ không đáp. Nàng không muốn kể chuyện về nữ thần với bất kỳ ai cả, dù sao cũng chẳng ai tin đâu, thay vào đó thì coi như là một bí mật giấu ở nơi sâu nhất của trái tim vậy.

"Mẹ, con phải đi rồi, mẹ và bố phải chú ý đến thân thể, đừng để quá sức nhé." Quan Sư vẫy tay, vừa đi vừa nói.

"Mẹ biết rồi." Mẹ Quan cười rộ rồi đưa Quan Sư đến cửa. Thật ra bà muốn đưa tiễn nàng ra khỏi tiểu khu nhưng Quan Sư không đồng ý.

Quan Sư ra ngoài gọi taxi.

Nàng cứ cho rằng Tân Nguyệt sẽ sa thải nàng, không ngờ rằng đã lâu như vậy rồi mà họ vẫn đồng ý để nàng đi làm. Xem ra công ty này cũng không tệ lắm, chẳng giống tổng tài Bạch Sao Mai đáng ghét của nó chút nào.

Vì Quan Sư học ngành đạo diễn chuyên nghiệp nên khi vào làm vẫn giữ chức đạo diễn. Nhưng nàng không có kinh nghiệm nên sẽ không có chuyện vừa vào công ty đã được trọng dụng rồi. Điều này Quan Sư cũng biết rõ nên nàng rất nghiêm túc bắt đầu từ những chuyện nhỏ nhất.

Việc thích ứng với công việc mới khá là khó khăn, mỗi ngày Quan Sư đều phải tăng ca đến hơn chín giờ mới xong, về đến nhà thì đã mệt đến nỗi tắm rửa xong là ngủ ngay. Cường độ áp lực như vậy khiến Quan Sư tạm thời có thể quên đi Bạch Vị Hi. Tuy nhiên, có những hôm nàng sực tỉnh giữa đêm thì lại ngơ ngác nhìn ảnh chụp trong điện thoại.

Sau một tháng trôi qua, Quan Sư đã dần dần thích ứng với công việc. Tuy rằng mỗi ngày đều phải làm những việc vặt vãnh nhưng nàng cũng đã học được rất nhiều điều từ đó.

"Tiểu Quan, cô mau thu xếp ghế ngồi ở phòng họp lại đi, lát nữa sẽ có một đại nhân vật đến đây đó." Tổ trưởng tổ trang điểm nói, giọng mang theo ý sai bảo.

(Đại nhân vật: người có địa vị và danh vọng)

"Vâng." Quan Sư gật đầu đồng ý. Nếu như trước kia thì nàng sẽ sớm từ chối khi người kia có thái độ như vậy, nhưng trong khoảng thời gian này tâm trạng của nàng rất suy sụp nên nàng làm mọi việc chỉ để tránh việc đầu óc rảnh rỗi lại suy nghĩ.

Quan Sư sửa sang lại phòng họp xong thì tiếp tục có người muốn nàng đi dọn trang thiết bị, cứ thế bận rộn cả ngày trời.

Chờ đến khi gần tan tầm, Quan Sư nghiêm túc thu dọn đồ đạc. Những người đồng nghiệp đứng cạnh đó nói chuyện phiếm, hoàn toàn không có ý định giúp đỡ nàng.

"Mấy người có biết hôm nay ai sẽ tới không?" Trong đó có một người hưng phấn nói, cố ý khiến người ta chú ý vào câu chuyện của mình.

"Ai thế?" Mấy người kia không hẹn mà hỏi, ánh mắt đều tràn ngập sự tò mò.

Người nọ cười cười, ra vẻ thần bí nói, "Là Bạch Vị Hi đó."

Nghe thấy cái tên này, động tác của Quan Sư bỗng chững lại, trái tim như ngưng đập một lúc, nàng vô thức nhìn về đám người kia.

"Tiểu Quan, nhanh dọn dẹp chỗ này đi, mọi người đều đợi tan tầm rồi này." Người nọ chú ý đến ánh mắt của Quan Sư, bất mãn nhíu mày.

"Ừm." Quan Sư nhàn nhạt đáp, tiếp tục thu dọn đồ nhưng tai vẫn dựng lên nghe ngóng.

"Nghe nói gần đây cô ta đã gia hạn hợp đồng với công ty đó, lúc ấy cô ta còn thường xuyên lên hot search, tin tức quay lại giới giải trí ồn áo huyên náo cả một thời gian." Người nọ nói, ánh mắt mang theo sự khinh thường, "Chả phải là nhờ có Bạch tổng chống lưng cả sao, giờ đã trở thành minh tinh hạng nhất rồi mà còn bày mấy cái trò đó."

Vừa nghe đến đây, những người khác đã biết có dưa để ăn, bèn hưng phấn hỏi, "Hôm nay cô ta đến công ty làm gì."

(Ăn dưa: hóng hớt)

"Ai biết chứ." Người nọ tức giận nói, vẻ mặt có chút oán hận, "Tôi rót trà rồi mà cô ta chẳng thèm uống ngụm nào, đúng là lãng phí sức lực của tôi mà."

"Cô béo như thế thì người ta giúp cô giảm béo rồi còn gì?" Quan Sư đứng lên, trừng mắt nhìn người nọ, không hề khách sáo mà nói.

"Cô nói cái gì?" Người nọ tức giận rống to, chỉ thẳng tay vào Quan Sư, "Cô nói lại xem nào?"

"Tôi lặp lại bao nhiêu lần nữa cũng được hết, cô béo như thế thì cần giảm béo thật đấy." Quan Sư cố ý mỉa mai, nàng vỗ vỗ tay rồi nói, "Những thứ còn lại mấy người dọn đi, tôi phải về nhà rồi."

"Cô không làm sao?" Một người trong đó kinh ngạc nói.

Quan Sư cười lạnh, "Những việc này vốn dĩ là việc của mấy người, tôi chỉ đến giúp đỡ thôi. Nhưng mà ngại quá, giờ tôi không muốn giúp nữa."

Nói xong, Quan Sư chẳng thèm quay đầu mà đi luôn. Phía sau vang lên mấy tiếng chửi bậy nhưng nàng làm lơ. Sau khi ra khỏi công ty, Quan Sư ngẩng đầu nhìn bầu trời đen nhánh kia, chậm rãi nở một nụ cười.

Hôm nay nữ thần đã tới công ty, điều này chứng tỏ cô ấy không sao rồi. Hơn nữa bây giờ hai người đã làm cùng công ty, về sau nhất định sẽ có cơ hội gặp mặt.

Quan Sư thở một hơi thật mạnh như thể đang bài trừ tất cả sự buồn bực và khổ sở tích tụ mấy ngày nay ra. Nụ cười xán lạn lại quay trở lại trên gương mặt nàng, đôi mắt lấp lánh như những ngôi sao trên bầu trời đêm.

Chỗ ở của Quan Sư rất gần công ty nên chỉ tốn mười phút đi bộ. Nàng tùy tiện ăn vài thứ bên ngoài rồi mua một ít trái cây, sau đó vừa đi vừa hát về nhà.

Khi nàng về đến nơi thì thấy một chiếc xe mới đang đậu ở đó. Tuy Quan Sư không hiểu biết về xe nhưng nàng cũng biết chiếc này chẳng rẻ tí nào. Ít nhất thì trong tiểu khu hầu hết đều đi bộ hoặc để xe trong nhà xe chứ không có ai có chiếc xe xa hoa như vậy.

Quan Sư chỉ nhìn thoáng qua rồi tiếp tục đi về phía trước.

Khi nàng vừa ra khỏi thang máy thì đã thấy một người đứng trước cửa nhà mình, bên chân của người nọ còn có một con mèo.

Trong nháy mắt, tay Quan Sư run lên, túi trái cây của nàng rơi xuống đất. Môi nàng run run, lời chưa kịp nói ra thì nước mắt đã tràn khỏi khóe mi.

Người nọ nghe thấy tiếng động mới đờ người, sau đó khom lưng ôm con mèo tai cụp lên rồi dựa vào tường, nhỏ giọng hỏi, "Xin hỏi... Ở đây có cho thuê nhà sao?"

Giọng của cô rất nhỏ, hơn nữa vì cô mang theo kính râm và khẩu trang nên Quan Sư không nghe rõ.

"Chị... Bạch tiểu thư, em..." Giọng của Quan Sư nghẹn lại, hốc mắt đỏ ửng, không thể nói nổi một câu hoàn chỉnh.

Bạch Vị Hi cười nhẹ, cô nghiêng đầu nhìn Quan Sư, "Quan tiểu thư, em có thể chứa chấp chị một đêm không?"

Quan Sư vội vàng gật đầu, nàng lúng túng lau nước mắt rồi nhặt nhạnh trái cây lên, sau đó vội vàng lấy chìa khóa ra mở cửa.

Tay nàng run đến mức tra không nổi chìa khóa, phải thử rất nhiều lần mới có thể mở cửa ra.

"Mời vào." Quan Sư đứng ở cạnh cửa, nghẹn ngào nói, trên mặt vẫn còn vết tích của nước mắt.

"Cảm ơn em." Bạch Vị Hi ôm mèo đi vào, cô tò mò nhìn quanh, ngay sau đó ngồi ngay ngắn trên sofa.

"Bạch tiểu thư, nơi này của em khá nhỏ, với lại hơi cũ nữa, mong chị sẽ không ghét bỏ." Quan Sư pha một ly trà, có chút lúng túng đứng một bên.

Bạch Vị Hi lắc đầu, cô bưng ly trà lên thổi thổi, khi chuẩn bị uống mới nhớ ra mình chưa tháo khẩu trang. Thế là cô ngừng lại rồi đặt ly trà xuống.

Trái tim Quan Sư đập căng thẳng, nàng sợ mình chiêu đãi không chu toàn bèn vội vàng nói, "Bạch tiểu thư, để em xuống mua ít trà, chị thích uống loại gì vậy?"

"Không..." Bạch Vị Hi chuẩn bị nói ' không cần ', sau đó cô nghĩ nghĩ rồi sửa lại, "Loại nào cũng được hết."

Quan Sư nhanh chóng gật gật đầu rồi cầm chìa khóa ra ngoài.

Bạch Vị Hi nhìn bộ dáng vội vã của Quan Sư rồi cười khẽ, cô vuốt ve con mèo tai cụp, "Quan tiểu thư vẫn tràn đấy sức sống như thế."

"Meo---" Con mèo tai cụp suиɠ sướиɠ kêu lên.

Lông mày Bạch Vị Hi giãn ra, cô tiếp tục đánh giá bố cục trong nhà. Căn nhà không quá lớn, chỉ có một phòng ngủ nhưng lại rất sạch sẽ, đem lại cảm giác ấm áp hệt như người kia vậy.

Bạch Vị Hi chỉ nhìn qua đã cảm thấy rất thích, con mèo tai cụp trong lòng cô vùng vẫy muốn nhảy xuống nhưng Bạch Vị Hi vội vàng ôm chặt nó, "Coca, đừng chạy loạn."

Hôm nay vẫn là ngày đầu tiên cô đến đây nên phải lễ phép một chút, nhỡ như để lại ấn tượng xấu trong lòng người ta thì không xong mất.

Ngồi một hồi thì cửa nhà bị mở ra.

"Bạch tiểu thư, chị ngồi đợi một lát nhé, em sẽ đi pha trà." Quan Sư thở phì phò nói, trên trán lấm tấm mồ hôi, tay vẫn cầm túi trái cây ban nãy.

Bạch Vị Hi nhẹ nhàng gật đầu, cô hồi hộp vuốt ve con mèo tai cụp.

Quan Sư rửa tay xong rồi lại đun một ấm nước nóng, sau đó cẩn thận pha một ly trà rồi bưng lên bàn, câu nệ nói, "Mời Bạch tiểu thư chậm rãi dùng."

Bạch Vị Hi không uống trà mà nhìn vết đỏ trên tay Quan Sư, cô vô thức nhíu mày, "Em bị bỏng rồi sao?"

Quan Sư nghe vậy, vội vàng rút tay lại rồi giấu sau lưng, không cho cô nhìn thấy.

"Em không sao... Chị, uống trà..." Quan Sư cười nói, vẻ mặt có chút hoảng loạn.

Bạch Vị Hi bưng trà lên, cô do dự một lúc rồi tháo khẩu trang xuống. Cô vừa định nhấp một ngụm trà thì người kia đã nắm lấy tay cô.

"Chị Hi, vết thương trên mặt chị từ đâu mà có?" Quan Sư tức giận hỏi, gương mặt đáng yên thường ngày giờ đã tràn đầy tức giận.

Bạch Vị Hi vô thức quay đầu đi, nhỏ giọng nói, "Không, không có gì..."

Cô muốn rút tay về nhưng người kia nắm rất chặt, hoàn toàn không thể rút ra được.

Quan Sư nghiến răng, ánh mắt vô cùng giận giữ, nàng nhíu mày, trong mắt lộ ra chút hung ác, "Có phải cô ta đánh chị không?"

Bạch Vị Hi biết nàng đang nói đến ai, bèn cam chịu gật gật đầu. Đáp án này khiến lửa giận trong nàng bừng lên, nàng không nhịn được mà chửi tục vài câu rồi đá ngã bàn trà.

Bạch Vị Hi thấy thế, thân mình hơi co lại, cô trộm nhìn mặt Quan Sư. Không hiểu sao bộ dáng hầm hè của nàng lại khiến cô hơi buồn cười, cô nắm lấy tay nàng.

"Chị Hi, sao chị lại cười vậy?" Quan Sư nhíu mày hỏi, vẻ mặt vẫn tức giận như sắp xông ra ngoài báo thù bất cứ lúc nào.

Bạch Vị Hi cảm thấy hẳn là cô nên sợ hãi mới phải, nhưng khi nghe hai từ "chị Hi" thì trong lòng cô lại cảm thấy hạnh phúc và ấm áp. Cô biết rằng cơn giận của Quan Sư không phải nhằm vào cô mà ngược lại còn vì quan tâm cô nên mới thế, vậy nên dù động tác của nàng có chút thô bạo nhưng cũng không khiến cô sợ hãi.

"Ban nãy em gọi chị là gì cơ?" Bạch Vị Hi cười hỏi, trong mắt có chút lấp lánh.

Quan Sư sửng sốt, sắc mặt nàng ửng đỏ rồi cúi đầu nhìn xung quanh, không dám đối diện với ánh mắt của Bạch Vị Hi.

"Chị nghĩ đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt đúng không?" Bạch Vị Hi nhẹ nhàng hỏi, hơi dùng lực tay một chút, muốn kéo Quan Sư ngồi xuống.

Quan Sư do dự một hồi, nàng cúi đầu "vâng" một tiếng rồi thuận thế ngồi xuống. Tuy sofa không nhỏ nhưng nàng chỉ dám ngồi bên mép ghế, chỉ sơ sẩy một chút sẽ ngã xuống.

Lòng bàn tay đang đan vào nhau của hai người truyền đến cảm giác ấm áp khiến cả người nàng đều đổ mồ hôi.

---

Truyện ngọt nên mọi người cứ yên tâm đọc nhé =))))

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 1: Trọng sinh sau tai nạn xe
Chương 2
Chương 2: Chị Hi
Chương 3
Chương 3: Nữ tử ái muội
Chương 4
Chương 4: Chị ấy là bạn gái của tôi!
Chương 5
Chương 5: Chị có lạnh không?
Chương 6
Chương 6: Ghen
Chương 7
Chương 7: Nữ thần bảo bối
Chương 8
Chương 8: Chị muốn uống canh gà không?
Chương 9
Chương 9: Xin lỗi chị ấy mau!
Chương 10
Chương 10: Xuất viện
Chương 11
Chương 11: Xuống bếp
Chương 12
Chương 12: Lên hot search
Chương 13
Chương 13: Hỗ trợ nâng chân
Chương 14
Chương 14: Tổng tài Tân Nguyệt
Chương 15
Chương 15: Mở cửa
Chương 16
Chương 16: Đi mua hoa
Chương 17
Chương 17: Cùng nhau dạo phố
Chương 18
Chương 18: Trang trí nhà ở
Chương 19
Chương 19: Mua thú cưng
Chương 20
Chương 20: Sợ mèo
Chương 21
Chương 21: Say rượu
Chương 22
Chương 22: Bị mèo cào
Chương 23
Chương 23: Ra ngoài gặp ai?
Chương 24
Chương 24: Đóng phim sao?
Chương 25
Chương 25: Đuổi việc
Chương 26
Chương 26: Chủ động mời
Chương 27
Chương 27: Ký thỏa thuận (1)
Chương 27: Ký thỏa thuận (2)
Chương 28
Chương 29
Chương 29: Chị tin em
Chương 30
Chương 30: Bị bệnh
Chương 31
Chương 31: Để chị đút cho em
Chương 32
Chương 32: Nghi ngờ
Chương 33
Chương 33: Đi ăn đồ ngọt
Chương 34
Chương 34: Ký hợp đồng
Chương 35
Chương 35: Bị thương ở tay
Chương 36
Chương 36: Bệnh trầm cảm?
Chương 37: Muốn tăng cân
Chương 37
Chương 38
Chương 38: Bắt đầu tập luyện
Chương 39
Chương 39: Ra ngoài mua thuốc (1)
Chương 40
Chương 40: Vạch trần bí mật
Chương 41
Chương 41: Hot search lăng xê
Chương 42
Chương 42: Chấp nhận trị liệu
Chương 43
Chương 43: Đi bar
Chương 44
Chương 44: Nữ thần say rượu
Chương 45
Chương 45: Dạy hát (1)
Chương 46
Chương 46: Nhận phỏng vấn
Chương 47
Chương 47: Tiếp tục trị liệu
Chương 48
Chương 48: Bước đầu hiệu quả
Chương 49
Chương 49: Ngủ cùng phòng
Chương 50
Chương 50: Dựa vào
Chương 51
Chương 51: Gặp mặt fans
Chương 52
Chương 52: Kết thúc hoạt động
Chương 53
Chương 53: Đến bệnh viện
Chương 54
Chương 54: Dấu hiệu thức tỉnh
Chương 55
Chương 55: Xuất viện
Chương 56
Chương 56: Chính thức đi làm
Chương 57
Chương 57: Đối đầu với tra công
Chương 58
Chương 58: Ở chung (1)
Chương 59
Chương 59: Rời đi hai ngày
Chương 60
Chương 60: Gọi video
Chương 61
Chương 61: Ký hợp đồng
Chương 62
Chương 62: Thay đổi xưng hô
Chương 63
Chương 63: Khảo vấn
Chương 64
Chương 64: Tình địch xuất hiện
Chương 65
Chương 65: Trì độn
Chương 66
Chương 66: Ngủ chung giường (1)
Chương 67
Chương 67: Hợp đồng và rượu
Chương 68
Chương 68: Ký xong hợp đồng
Chương 69
Chương 69: Tiết lộ
Chương 70
Chương 70: Hai ngày công tác
Chương 71
Chương 71: Từ chối
Chương 72
Chương 72: Quyết đoán cự tuyệt
Chương 73
Chương 73: Chân tướng
Chương 74
Chương 74: Thất Tịch đến gần
Chương 75
Chương 75: Thất Tịch
Chương 76
Chương 76: Nụ hôn đầu
Chương 77
Chương 77: Uy hiếp
Chương 78
Chương 78: +79: Hoàn
Chương 78: Biểu lộ tâm ý
Chương 79: Đại kết cục

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 56
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...