Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thượng Thần, Ôm Con Hổ Nhỏ Nhà Ngài Về

Chương 55

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Sáng sớm, trong Thanh Phong Các lớn nhất Ô Điệp Châu.

Lúc Duyệt Nhi mới vừa được Tức Mặc Ly ôm ra khỏi phòng, ngồi vào bàn ngọc,

đối diện với cảnh tượng bên ngoài, nàng vẫn ngây ngẩn không biết đang

suy nghĩ gì, giống như chuyện gì cũng không khơi gợi được hứng thú trong lòng nàng.

Cửu Kiếm và Khổng Tước vừa dùng ánh mắt vừa kết hợp cả truyền âm để trao

đổi với nhau. Hai người phụ nữ có tính cách tương tự lại vô cùng nhiệt

tình phối hợp với nhau rất nhịp nhàng, cảm giác chỉ hận gặp nhau quá

muộn màng này khiến cho ngay cả Thất Mệnh đang đứng cách bọn họ xa nhất

cũng cảm nhận được một cách mãnh liệt. Cửu Kiếm kể rất chi tiết tỉ mỉ

cho Khổng Tước biết về quan điểm cá nhân của nàng, nàng đã định nghĩa

Duyệt Nhi là hình tượng của một tiểu cô nương cầu yêu mà không được, còn Tức Mặc Ly là tên đầu gỗ. Sau khi hai người thảo luận, rốt cục quyết

định sẽ tiến hành giáo dục lâu dài cho Duyệt Nhi, Giờ phút này, hai nàng trao đổi ánh mắt với nhau kết thúc thương lượng, cùng gật đầu một cái,

cứ thế mà làm!

Cửu Kiếm tiến lên một bước,hành lễ nói: “Duyệt Nhi cô nương, nơi này náo

nhiệt như vậy, không bằng thuộc hạ dẫn người đi dạo một vòng, nhân tiện

có thể tâm sự chuyện con gái với nhau?” Duyệt Nhi vốn không muốn di dạo, tiếc rằng một câu “tâm sự chuyện con gái với nhau” của Cửu Kiếm lại làm cho nàng dao động, lập tức gật đầu.

Tức Mặc Ly còn chưa lên tiếng, Phất Dung liền nhịn không được nói: “Cửu

Kiếm, cô đang muốn quấy rối à, tin tức ngày hôm qua chúng nhận được còn

chưa đủ nghiêm trọng sao? Cô còn dám dẫn Duyệt Nhi cô nương ra ngoài?”

Cửu Kiếm và Khổng Tước bắt đầu hơi lo lắng. Hiện tại Ô Điệp Châu năm

giới, a, hoặc nói là cao thủ lục giới đều đang đuổi giết Duyệt Nhi, các

nàng cũng không dám mạo hiểm như vậy. Duyệt Nhi nhất thời không nghe

thấy mọi người nói chuyện, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy thất vọng, mình

thật sự là sủng vật của y, đi chỗ nào cũng không được tự do!

Tức Mặc Ly thấy nét mặt Duyệt Nhi có chút oán hận, im lặng một lúc rồi nói: “Duyệt Nhi, nàng muốn đi?” Duyệt Nhi gật gật đầu, thiếu chút nữa còn mở to hai mắt. Đôi mắt của Tức Mặc Ly tối sầm lại, không nói gì, phất tay

từ trong đỉnh lấy ra một chiếc lược gỗ nhỏ vô cùng tinh xảo, nhẹ nhàng

chải tóc cho Duyệt Nhi, dưới biểu hiện trợn mắt há miệng như gặp quỷ của mọi người, y tao nhã tết cho Duyệt Nhi hai cái bánh bao trên đầu, vừa

vặn che giấu hai lỗ tai nhỏ vào trong.

Vừa lòng đánh giá đầu bánh bao đáng yêu ngay trước mắt, mái tóc ấy tô điểm

khiến cho khuôn mặt nhỏ nhắn của Duyệt Nhi càng trắng mịn đáng yêu, Tức

Mặc Ly áp chế suy nghĩ muốn hôn nàng, quay đầu nói với Cửu Kiếm: “Không

được có sơ xuất gì.” Cửu Kiếm không ngừng gật đầu, lôi kéo Duyệt Nhi và

Khổng Tước đi về hướng náo nhiệt nhất.

Ngưng Không nhìn tầm mắt của Tức Mặc Ly luôn dán vào bóng dáng Duyệt Nhi,

nói: “Chủ thượng, ngài không đi theo sao?” Tức Mặc Ly lắc đầu: “Có lẽ

bởi vì ta nên nàng mới rầu rĩ không vui như vậy.” Ngưng Không yên lặng

lui sang một bên, Phất Dung và Thất Mệnh suy nghĩ một lúc, cũng không

theo sau.

Tức Mặc Ly ngồi trong chốc lát, lại đứng lên ra bên ngoài nhìn xem, rồi lại ngồi xuống, lại đứng lên, cứ như thế, lúc Ngưng Không thấy hai mắt đều

hoa hết cả lên thì Tức Mặc Ly thản nhiên nói: “Không để cho nàng phát

hiện ra ta là được rồi.” Có lẽ là cảm thấy ngượng ngùng, y vừa nói xong

liền biến mất ngay trước mặt Ngưng Không.

Mọi người:...... Có phải Lạc Thủy thượng thần kiêu ngạo đáng thương

như vậy vẫn sẽ lạc mất cô hổ nhỏ Duyệt Nhi, không lạc mất nha, Cửu Kiếm

Khổng Tước lôi kéo Duyệt Nhi bước vào “Yếm Phường” nổi tiếng nhất Ô Điệp Châu,thậm chí là nhất lục giới thì không trở ra nữa, Yếm Phường, tên

như ý nghĩa, Tức Mặc Ly dứt khoát dừng bước, lẳng lặng giấu mình vào một bóng râm ở khoảng giữa hai lầu các.

Mà trong Yếm Phường, Cửu Kiếm Khổng Tước bảo người đo vóc dáng của Duyệt

Nhi, thuận tiện ngồi trong gian nữ trà riêng trong Yếm Phường bắt đầu

giáo dục vấn đề Tình Yêu.

Cửu Kiếm: “Duyệt Nhi, người thích chủ thượng sao?” Duyệt Nhi suy nghĩ một

lúc, gật gật đầu: “Thích, rất thích.” Cửu Kiếm vừa lòng gật đầu: “Vậy

người có muốn luôn ở bên cạnh ngài ấy?” Duyệt Nhi thì thầm nói: “Ta

không biết, bây giờ ta ở bên cạnh y, như vậy đã rất tốt rồi.” Cửu Kiếm

nói: “Người không sợ cuối cùng ngài ấy cũng giống như Doanh Châu sơn

chủ, yêu một nữ tử khác?”

Duyệt Nhi bị nói trúng suy nghĩ mấy ngày nay của nàng, thành thật nói: “Sợ.”

Mấy ngày nay, đã vô số lần nàng nghĩ đến có một cô nương khác thay thế

mình nằm trong lòng của Mặc Ly, chỉ nghĩ thôi đã khiến nàng thở không

nổi.

Cửu Kiếm trông thấy dáng vẻ của Duyệt Nhi, càng nói lời thâm ý: “Cho nên nói, người yêu chủ thượng rồi.”

Duyệt Nhi bị dọa đến ngẩn người, lẩm bẩm nói: “Yêu?” Là tình yêu trong thoại bản sao? Là cảm giác Ôn Chi Hàn đối với nàng?

Khổng Tước nhịn không được nữa nói: “Chính là tình cảm ta dành cho Thất Mệnh

đó. Bất kể y có thích ta hay không, đối với ta như thế nào thì ta đều

nguyện ý đi theo y, chờ y hồi tâm chuyển ý. Đó cũng là tình cảm Khanh

Lan đối với Doanh Châu sơn chủ, cũng là tình cảm Doanh Châu sơn chủ đối

với Thược Dược......”

Nhắc tới đến Doanh Châu sơn chủ và Khanh Lan, Duyệt Nhi lại yên lặng, không

biết đang suy nghĩ gì, đợi đến lúc Cửu Kiếm nhịn không được nữa thì

Duyệt Nhi mới chậm rãi nói: “Vậy tình cảm Mặc Ly dành cho ta, giống

Doanh Châu sơn chủ đối với Khanh Lan hay là đối với Thược Dược đây?”

Vấn đề này vừa được đưa ra đã làm khó cả Cửu Kiếm và Khổng Tước. Trong lòng Cửu Kiếm cũng có chút do dự, nàng cũng có thể xem như đã nhìn thấy từng ngày trưởng thành của chủ thượng nhưng chưa bao giờ thấy y có tình cảm

với bất cứ ai, chỉ lạnh nhạt thoáng qua khiến cho người ta không rõ y có đang vui vẻ hay không. Y cưng chiều Duyệt Nhi, nhưng mà, ai biết đó là

tình cảm gì? Có lẽ giống như tình cảm Doanh Châu sơn chủ đối với Khanh

Lan, chỉ xem nàng ấy là thú cưng của mình? Khổng Tước cũng có suy nghĩ

như thế, dù sao tâm tư của một người như Lạc Thủy Thượng Thần cũng không phải mấy người các nàng có thể suy đoán được.

Khổng Tước lặng lẽ nói: “Duyệt Nhi cô nương, vậy vì sao người không tự hỏi

Lạc Thủy Thượng Thần?” Sắc mặt Duyệt Nhi cũng trở nên ảm đạm: “Lần

trước ta cũng từng hỏi y, có phải xem ta là con hổ nhỏ hay không. Y nói, ta vốn là con hổ nhỏ.”

Khóe miệng của Cửu Kiếm và Khổng Tước giật giật, đáp án này có rất nhiều

nghĩa, quả thật cũng chỉ có người không mẫn cảm cẩn thận suy nghĩ như

Lạc Thủy Thượng Thần mới có thể nghĩ ra.

Duyệt Nhi thở dài, Cửu Kiếm không đành lòng nói: “Vậy người khiến cho ngài ấy yêu người. Bằng không nếu ngài ấy xem trọng nữ tử hoặc nam tử khác, vậy người làm sao bây giờ.” Duyệt Nhi ngẩng đầu, lại một lần không biết

trọng điểm câu nói ở đâu: “Yêu nam tử? Giống Kha Mộ Thanh và Đông Hải

Thái Tử sao?” Cửu Kiếm và Khổng Tước hưng phấn gật gật đầu. Từ lần trước đi Nam Hải trở về, Cửu Kiếm đã trắng trợn thu thập các loại bí tịch ướt át, lúc tính ra cũng đã hơn vạn quyển, nhất là loại nam nam v.v.. lại

càng sưu tập vô hạn. Mà Khổng Tước là cô nương Ma tộc theo đuổi Thất

Mệnh mấy trăm năm, khụ khụ, đương nhiên cũng không lạc hậu.

Vì thế, đề tài từ chuyện Duyệt Nhi hoàn toàn di dời sang đề tài nam nam làm trung tâm.

Chờ Yếm Phường mang đồ lên cho Duyệt Nhi thì hoàng hôn đã buông, mặt trời

đã lặn xuống núi tây. Hai lỗ tai nhỏ bé của Duyệt Nhi đều dựng thẳng

lên, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, Cửu Kiếm và Khổng Tước tỏ vẻ tương đối

hài lòng với nội dung buổi nói chuyện ngày hôm nay, ngoại trừ một vài đề tài râu ria.

Mới vừa bước ra khỏi cửa Yếm Phường bí ẩn thì cặp mắt sắc bén của Cửu Kiếm và Khổng Tước liền nhìn thấy Tức Mặc Ly đang thản nhiên đứng dưới bóng

râm, vẫn dáng vẻ rất chi là thu hút không thể xem thường. Thấy Duyệt Nhi đi ra, liền phi thân đến ôm lấy Duyệt Nhi, vuốt nhẹ sống mũi của nàng,

hỏi: “Đói bụng chưa?” Duyệt Nhi gật gật đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng

khôi phục nụ cười như trước, Tức Mặc Ly rất vừa lòng nhìn bộ dáng vui vẻ của nàng, trong lòng có phần khen ngợi Cửu Kiếm và Khổng Tước, ngay sau đó, suy nghĩ của y hoàn toàn rạn vỡ.

Chỉ thấy Duyệt Nhi cọ cọ đầu trong lòng y rồi mới chờ mong hỏi: “Mặc Ly, không phải người và Đạp Vũ sư phụ có một chân1 chứ?” Giờ có thể lý giải vì sao lần trước khi nàng nói Đạp Vũ sư phụ đối xử với nàng rất tốt thì Tức Mặc Ly nổi lên sát khí.

1 quan hệ bất chính (nguồn: zhidaobaidu)

Cảm giác được ánh mắt còn lạnh hơn sương giá của Tức Mặc Ly, Cửu Kiếm, Khổng Tước đành đỡ trán:......

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 55
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...