Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thượng Thần, Ôm Con Hổ Nhỏ Nhà Ngài Về

Chương 38

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Duyệt Nhi sợ y làm gián đoạn câu tâm quyết bản thân vẫn lẳng lặng ghi nhớ,

nói: “Tức Mặc Ly cho ta, gọi là Huyễn Oanh Lưu Ly trượng.” Khóe miệng

Cửu Kiếm lại giật giật, nhất định Duyệt Nhi cô nương không biết lai lịch của cây trượng này, ngữ khí như vậy khiến nàng nhịn không được mà co

rút.

Trong phút chốc Hành Vân không nói gì, hỏi: “Xin hỏi Tức Mặc Ly là ai?” Chỉ

Thủy vội trả lời: “Dường như là tục danh của Lạc Thủy thượng thần.” Hành Vân lập tức ngậm miệng.

Chỉ thấy Duyệt Nhi cầm trượng, lỗ tai nhỏ run lên, chuyển hướng về phía

nguồn nước của Nam Hải. Kỳ thật nguồn nước Nam Hải nhìn chỉ giống như

một dòng suối, chẳng qua từ trong đó chảy ra nguồn nước bất tận mà thôi. Mặc dù Duyệt Nhi không nhìn thấy, nhưng tu vi tiến bộ nhanh chóng giúp

lỗ tai và linh thức nàng đặc biệt nhanh nhạy, nàng chậm rãi đi tới phía

trước nguồn nước Nam Hải. Tâm quyết mà tử ngọc vừa mới truyền cho lại

xuất hiện. Nàng nâng Huyễn Oanh Lưu Ly trượng lên lơ lửng giữa khoảng

không trước mặt, trong lòng niệm khẩu quyết. Linh lực trên tay bắn về

phía Huyễn Oanh Lưu Ly trượng.

Chỉ thấy Huyễn Oanh Lưu Ly trượng chậm rãi chuyển động thành vòng tròn

trong không trung rồi dừng lại. Một lát sau, nước biển xung quanh bắt

đầu ùng ục, chỉ thấy một dòng nước nhỏ dần dần chuyển động xung quanh

Huyễn Oanh Lưu Ly trượng, dòng nước nhỏ kia càng lúc càng lớn, lưu

chuyển nhanh dần hình thành lốc xoáy, lốc xoáy càng lúc càng to, từ từ

lấy chỗ Duyệt Nhi đứng trở thành trung tâm của lốc xoáy.

Ba người Hành Vân, Chỉ Thủy và Cửu Kiếm kinh ngạc đến mức không cách nào

kinh ngạc hơn, tiểu cô nương này rốt cuộc có bí mật kinh thiên gì! Nàng

thế nhưng lại có thể từ khoảng không tạo ra nước, đây là thuật pháp gì? Ở tiên giới lần đầu mới biết. Tiên thuật thi triển dù lợi hại cũng cần

phải có vật mượn. Gọi nước không phải là việc khó, chỉ cần niệm quyết

trong tích tắc, tu vi cao thâm gọi nước bất quá chỉ một buổi, mà tiểu cô nương này rõ ràng không phải gọi nước, dải nước kia không giống với ánh sáng của nước biển, rõ ràng giống như đúc dòng nước chảy ra từ nguồn

nước Nam Hải. Hành Vân và Chỉ Thủy đã kinh ngạc đến không cách nào suy

nghĩ, Tiên giới chưa từng có nhân vật như thế, nhưng khí tức của tiểu cô nương này cũng không phải thần, sao lại thế này?

Sự kinh ngạc của Cửu Kiếm không giống như bọn họ. Lần trước sau khi chính

mắt thấy Duyệt Nhi chịu Thần kiếp, nàng liền biết Duyệt Nhi không giống

người khác. Thế nhưng, rõ ràng Thần kiếp này chưa thành công, vậy Duyệt

Nhi cũng không thể là thần. Vì sao lại có năng lực tạo ra vật? Ngay cả

những người trên Thần giới có tu vi thượng cấp giống như nàng, muốn tùy ý tạo ra dòng nước chí bảo trong lục giới cũng tốn không ít sức lực. Mà

nhìn Duyệt Nhi cô nương đang liên tục sử dụng linh lực, lại không thấy

có gì không ổn.

Đương lúc trong lòng ba người đang vướng mắc ngàn vạn suy tư thì Duyệt Nhi

ngưng tụ dòng nước xoáy xung quanh thành một cột nước hai người ôm không xuể, nước biển chung quanh được chiếu sáng bởi hào quang của cột nước.

Hai tay Duyệt Nhi bắt lấy cây trượng trên không, hai lỗ tai nhỏ cẩn thận lắng nghe, chậm rãi ngưng tụ linh lực toàn thân tụ lại trên Huyễn Oanh

Lưu Ly trượng, thân trượng càng ngày càng sáng, càng ngày càng sáng.

Ba người cẩn thận quan sát, đột nhiên phát giác Duyệt Nhi đang từ từ có

chút biến đổi, khí tức xung quanh càng lúc càng hỗn loạn, giống như bị

cái gì đó quấy nhiễu, năng lượng muốn đưa ra lại đưa không được. Tử ngọc trên trán Duyệt Nhi vẫn như trước không có gì thay đổi, nhưng phần da

thịt trắng noãn phía dưới tử ngọc lại từ từ hiện lên ấn ký màu tím tựa

như nhụy hoa, không nhìn kỹ sẽ không thấy rõ. Ấn ký màu tím lúc ẩn lúc

hiện, chính là ấn ký màu tím xuất hiện ngày đó ở Bồng Lai tiên sơn, sau

lại bị Tức Mặc Ly dùng linh lực áp chế. Hôm nay Duyệt Nhi dùng năng

lượng của chính mình, phong ấn này liền lúc ẩn lúc hiện, muốn phá tan,

thế nhưng năng lực không đủ.

Duyệt Nhi kêu lên một tiếng,cảm giác đau đớn bắt đầu tàn phá khắp người, ý

thức nói cho nàng biết hiện giờ nàng không thể dừng lại, phải hoàn thành chuyện này. Luồng linh lực cuối cùng tụ trên Huyễn Oanh Lưu Ly trượng,

bàn tay nhỏ của Duyệt Nhi dùng sức vung lên, cột nước phóng về phía

nguồn nước Nam Hải. Cột nước và dòng nước nhỏ đang từ từ chảy của nguồn

nước va chạm vào nhau tạo thành những bọt sóng, lập tức liền chảy vào

nơi sâu nhất của nguồn nước Nam Hải. Lực cản cột nước càng ngày càng

mạnh, Duyệt Nhi tiếp tục sử dụng linh lực, ấn ký trên trán lại lóe sáng

càng nhanh, đầu cũng càng lúc càng đau.

Cửu Kiếm sốt ruột, vội vàng truyền tin về vị trí của bọn họ cho Tức Mặc Ly, cũng không dám xông lên giúp Duyệt Nhi, sức lực của mình không đủ, nếu

vô ý, Duyệt Nhi chẳng những kiếm củi ba năm thiêu trong một giờ, còn có

thể bị phản phệ. Nàng giậm chân, giờ phút này hận không thể bắt chủ tử

đến đây ngay lập tức.

Cột nước càng lúc càng chậm, nhưng vẫn từ từ tiến lên phía trước, giống như muốn phá tan chỗ tắc nghẽn trong nguồn nước Nam Hải. Duyệt Nhi vừa sốt

ruột vừa đau đớn, còn thiếu một chút nữa, còn thiếu một chút nữa, mình

nhất định sẽ không vô dụng như vậy! Dùng hết linh lực toàn thân, Duyệt

Nhi đem Huyễn Oanh Lưu Ly trượng nương theo cột nước mạnh mẽ xuyên qua

nguồn nước Nam Hải. Chỉ nghe ‘ầm’ một tiếng, trong căn nguyên của Nam

Hải giống như có cái gì bị chấn động mà vỡ nát, lập tức vô số mảnh ngọc

vỡ bị nước bắn vọt ra, nguồn nước Nam Hải đột nhiên như sống dậy, vừa

rồi còn thấy dòng nước nhỏ rỉ rả, hiện giờ đã thành dòng nước to lớn

mạnh mẽ giống như cột nước mà Duyệt Nhi ngưng tụ thành, ào ào chảy ra.

Khí tức trên người Duyệt Nhi không bình lặng lại như mọi thứ xung quanh, ấn ký trên trán càng ngày càng sáng, càng ngày càng sáng, lúc Duyệt Nhi

cũng sắp đau đến phát khóc thì một luồng sáng bắn về phía ấn ký, ấn ký

từ từ tối sầm đi. Chỉ thấy một bóng áo trắng đột nhiên xuất hiện bên

cạnh Duyệt Nhi, lòng bàn tay ngưng tụ linh lực đặt lên trán Duyệt Nhi,

bàn tay kia thì nhẹ nhàng ôm nàng vào trong ngực, nét mặt nhìn không ra

biểu cảm gì, nhưng ánh mắt nhìn Duyệt Nhi tràn đầy yêu thương đủ khiến

cho bất luận kẻ nào cũng phải trầm mê.

Huyễn Oanh Lưu Ly trượng từ nguồn nước của Nam Hải bay về, Tức Mặc Ly vung

tay lên, liền biến thành dáng vẻ cây trâm bay tới nằm trong lòng bàn tay y, không dừng lại một khắc y liền bay về hướng long cung, tay áo tung

bay để lại bóng dáng vô cùng tao nhã.

Hành Vân ngẩn người nhìn bóng lưng ấy, chợt nhớ đến cảm giác kinh hãi vừa

rồi, tâm thần chấn động, thế gian này lại có nam tử như vậy? Lạc Thủy

thượng thần trong truyền thuyết?

Y giật mình phục hồi tinh thần, kinh ngạc vui mừng nhìn nguồn nước Nam

Hải ngay trước mắt đã khôi phục lại trạng thái ban đầu, xem ra, sở dĩ

nguồn nước Nam Hải càng ngày càng nhỏ là do bên trong có một vật như

ngọc thạch càng lúc càng lớn chặn lại nguồn nước. Mà ngoại trừ dòng chảy mới tiến vào thì cũng không có thứ gì có thể vào bên trong nguồn nước

Nam Hải để hủy nó, tiểu cô nương này thực khó lường.

Hành Vân lôi kéo đệ đệ mình, sung sướng nói: “Nhị đệ, họa lớn của Nam Hải chúng ta xem như đã được giải quyết rồi!”

Chỉ Thủy giống như vừa mới lấy lại tinh thần, ngơ ngẩn nhìn đại ca nhà

mình, đột nhiên giãy khỏi tay Hành Vân, cấp tốc chạy về hướng long cung. Y làm sao còn quan tâm gì đến nguồn nước của Nam Hải, nghĩ đến dáng vẻ

vừa rồi của muội muội bảo bối liền muốn hận chết chính mình, nếu Duyệt

Nhi muội muội có chuyện gì, cả đời y cũng không thể tha thứ cho bản

thân!

Chỉ Thủy vừa định đi vào cung điện của Duyệt Nhi liền bị Phất Dung ngăn

cản, nói: “Chủ tử căn dặn, Duyệt Nhi cô nương đang tu dưỡng, bất luận ai cũng không được phép đi vào.” Chỉ Thủy hổ thẹn trong lòng, cảm thấy

chính mình vô tình hại Duyệt Nhi, tự trách không thôi, cũng không rời

đi, chỉ ngơ ngác đứng ở cửa cung điện.

Hành Vân bên kia đương nhiên cũng trở về đến nói cho Nam Hải Long Vương biết chuyện này. Nam Hải Long Vương vội vàng tới cũng bị cự tuyệt ở ngoài

cửa. Nam Hải Long Vương vốn mang tâm tư muốn lấy lòng Duyệt Nhi để Lạc

Thủy thượng thần trợ giúp giải quyết vấn đề nguồn nước Nam Hải, từ đầu

đến cuối không ngờ tới Duyệt Nhi lại có năng lực như vậy. Chỉ vài ngày

ngắn ngủi như thế, bà cũng rất thích tiểu cô nương này, mình không có

con gái, nhận con gái nuôi cũng không phải không thể. Hiện giờ biết

chuyện hôm nay như vậy, trong lòng tuy có khiếp sợ, nhưng càng nhiều áy

náy, chỉ có thể hy vọng Duyệt Nhi không sao.

Ngày thứ ba, Lạc Thủy thượng thần bất đắc dĩ ôm Duyệt Nhi đang ầm ĩ muốn ra

ngoài chơi bước đến cửa điện, nhìn thấy Chỉ Thủy đứng ở cạnh cửa, vẫn

không lộ vẻ gì như trước.

Chỉ Thủy thấy Duyệt Nhi, vội vàng tiến lên tỉ mỉ quan sát, phát hiện ấn ký

trên trán nàng đã hoàn toàn được áp chế, khuôn mặt nhỏ nhắn của Duyệt

Nhi vẫn rực sáng tràn đầy sức sống, nhẹ nhàng thở ra, xin lỗi nói:

“Duyệt Nhi muội muội, lần này là huynh không đúng với muội. Không nên

nói cho muội biết......”

Duyệt Nhi phẩy phẩy bàn tay nhỏ bé: “Chỉ Thủy ca ca, đây vốn là chuyện muội

muốn làm, có liên quan gì đến huynh. Huống chi, hình như muội đã giúp

mọi người giải quyết được vấn đề lớn, ha ha, như vậy cũng rất tốt nha.”

Lúc này đây, không biết vì sao nàng lại đột nhiên có phương pháp và năng lực tạo vật, giống như năng lực nào đó bị giam cầm đã được phóng thích.

Chỉ Thủy nghe nàng nói như vậy, trong lòng càng thấy có lỗi, nói: “Duyệt

Nhi muội muội muốn làm gì? Ca ca đi tìm đồ chơi cho muội?” Duyệt Nhi đã

giải quyết tình trạng biển cạn cho Nam Hải, nên hậu tạ.

Duyệt Nhi nghiêng nghiêng cái đầu nhỏ, hai mắt to càng thêm phát sáng long

lanh: “Muội muốn ăn thịt!” Chỉ Thủy ngẩn ra, vốn tưởng rằng nếu như

Duyệt Nhi muốn bảo vật gì đó trong long cung, mình cũng sẽ không chút do dự đem tặng nàng, hiện giờ nàng lại chỉ nói muốn ăn thịt, trong lòng

vừa buồn cười lại vừa yêu thương, cười nói: “Được, Duyệt Nhi muội muội

chờ chút.”

Dứt lời liền tựa như cơn gió biến mất ở cửa điện.

Ngón tay thon dài của Tức Mặc Ly xoa xoa lỗ tai nhỏ của Duyệt Nhi, ôm nàng đi ngắm phong cảnh.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 38
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...