Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thiếu Phu Bất Lương

Chương 182

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Vị thiếu gật gật đầu, “Nhưng mà ta nghĩ trong lòng bà nội đã sớm biết được sau khi Vệ Vô Hạ đem khối ngọc bội kia đến.”

“Vậy hắn… rốt cuộc muốn gì? Hủy Vị gia, báo thù cho phụ thân hắn sao?”

“Theo chiều hướng này, hẳn là như vậy đi.” Vị Thiếu Quân thờ dài, “Ta thà

rằng chưa từng nghe qua việc này, hiện nay cứ nghĩ đến việc bá phụ ta

bởi mắt mù tay cút chết oan chết uổng, thật sự oán hắn không được, mà

không oán hắn cũng không được, hy vọng hắn ra ngoài bị sét đánh, quên

tất cả mọi chuyện.” (xét đánh không phải là chết ạ?)

Hách Liên

Dung thế mới biết hắn sau khi tỉnh dậy không hề đề cập đến những chuyện

về Vệ Vô Hạ, ngay cả khi mọi người thay phiên nhau phê bình, cũng chỉ

không yên lòng mà thất thần, “Chỉ có điều vì như vậy mà cứ như vậy bỏ

mặc Vị Tất Tri sao?”

Vị Thiếu Quân đầu tiên là nhìn Hách Liên

Dung, mới trịnh trọng lắc đầu, “Vệ Vô Hạ vì hắn phụ thân mất quá nhiều

mới quay lại báo thù, nhưng Vị Tất Tri cũng là tâm huyết của phụ thân

ta, nếu bị hắn hủy, chúng ta chẳng phải cũng nên muốn báo thù? So với

việc báo thù qua lại, không bằng hiện tại cố gắng bảo vệ nó.”

Hách Liên Dung thả lòng mà cười cười, “Hiện tại tình huống Vị Tất Tri thế nào?” Bọn họ hình như đã lâu không nói chuyện như vậy.

“Tình huống Vị Tất Tri vẫn tốt, cái chính là không biết tình hình bên Vệ Vô

Hạ thế nào.” Vị Thiếu Quân cắn cắn khóe môi, không ôm hy vọng gì nói:

“Chỉ cần hắn đừng đến quấy rối, Vị Tất Tri vẫn có hy vọng đông sơn tái

khởi.”

Vệ Vô Hạ không đến quấy rối? Nghe qua thì có vẻ khó khăn,

bởi vì ba ngày trước, trong thành Vân Trữ lặng lẽ lưu truyền một tin

tức, Vị Tất Tri không thể giao ra đơn đặt hàng, thất tín bội ước, tổn

thất cao đến mức khiến cho người ta nơi nơi sợ hãi, tất cả các cửa hàng, ngân hàng vàng bạc tư nhân có nợ nần qua lại với Vị Tất Tri sau khi

biết được tin này đều đến đòi nợ, một ít hiệu buôn từng hứa hẹn sẽ giúp

Vị Tất Tri thấy vậy, cũng đều tạm dừng lại mọi hành động giúp đỡ, đều

dùng thái độ xem xét.

Sinh lộ cuối cùng của Vị Tất Tri rốt cuộc bị Vệ Vô Hạ lấp kín.

“Nếu cháu nói, chuyện làm ăn này so với việc mất trong tay người nhà, còn

không bằng hạ quyết tâm bảo tồn nguyên khí, chờ đông sơn tái khởi.” Vị

Thủy Liên không biết từ đâu gấp gáp chạy về, nghe nói tình huống hiện

tại thì lập tức có chủ ý.

Thân thể lão phu nhân nhiều ngày nay

vẫn không tốt lắm, hiện tại hoàn toàn không có chút tinh thần nào, nhẹ

nhàng bóp bóp trán. “Bảo tồn nguyên khí thế nào?”

Vị Thủy Liếc

liếc nhìn Vị Thiếu Dương cùng Vị Thiếu Quân vẫn trầm mặc không nói, khẽ

nhấp môi. “Không bằng nhân dịp này bán Vị Tất Tri. Vị Tất Tri không phải là điền sản của Vị gia, Vệ Vô Hạ kia có thù hận gì cũng không thể lại

tiếp tục đuổi giết. Người nha chúng ta vẫn cứ vững vàng sinh hoạt, để

hắn không có nơi nào xuống tay, như vậy có thể cam đoan cuộc sống bình

thường của chúng ta. Có năng lực bảo vệ biển chữ vàng của Vị Tất Tri,

tương lai sẽ lại có cơ hội, lại một lần nữa mua lại là được.”

“Ngươi… ngươi nói cái gì!” Lão phu nhân không chút suy nghĩ, ném cái chén trong tay mình qua. “Bất hiếu nữ nhà ngươi! Thế nhưng lại có thể nghĩ ra loại chủ ý này!”

Vị Thủy Liên bị dọa sợ, vội vàng đứng dậy giữa đại

sảnh, cực kỳ bất mãn nói: “Bà nội, cháu cũng là vì nhà chúng ta mà nghĩ. Cha cháu khi còn sống đã dặn dò như thế nào? Nói Thiếu Dương phải quan

tâm Vị Tất Tri. Bây giờ Vị Tất Tri cũng sắp sụp đổ, biển chữ vàng ba

mười năm cũng sắp bị người ta gỡ xuỗng, chẳng lẽ thực đợi đến lúc đó mới coi là chí thân chí hiếu với Vị gia sao?” (chí thân chí hiếu: làm tròn

chữ hiếu, hết lòng hết dạ @@)

“Đừng đứng đó nói hươu nói vượn!”

Lão phu nhân thực sự tức giận. Nghiêm thị vội tiến lên trấn an, quay đầu

lại nói với Vị Thủy Liên: “Một nữ nhân, đừng đưa ra chủ ý bậy bạ. Huống

chi Vị Tất Tri gặp phải tình huống này, cho dù có bán, cũng phải có

người mua mới được.”

“Chỉ cần Thiếu Dương gật đầu nói bán, con sẽ đi tìm người mua.” Vị Thủy Liên lúc này liền vỗ ngực, “Cho dù con chỉ

là nữ nhân, cũng nên vì nhà mẹ đẻ ra chút sức lực đúng không?”

“Nhị tỷ, không cần nói nữa, đệ sẽ không đồng ý.” Vị Thiếu Dương đứng dậy,

“Ông nội ba mươi năm trước dùng danh dự thắng được tấm biển chữ vàng

kia, đệ quyết không để nó rơi vào tay người khác, cho dù phải hủy… cũng

phải hủy trong tay ngươi Vị gia.”

“Đệ!” Vị Thủy Liên tức giận,

“Đệ là cái đồ bất hiếu! Không biết từ nơi nào chọc ra cái phiền toái lớn như vậy thì thôi đi, hiện tại cư nhiên một chút biện pháp cũng không

nguyện ý làm, Vị Tất Tri bị hủy, đối với đệ có gì tốt!”

Vị Thiếu

Dương cũng không muốn nghe tiếp nữa, xoay ngươi bước đi, Vị Thủy Liên cả giận nói: “Thái độ của đệ ấy là sao! Ta chỉ suy nghĩ vì cái nhà này!

Thiếu Quân, đệ nói xem, rốt cuộc cứng rắn chống cự để Vị Tất Tri bị phá

hủy tốt, hay là tạm lánh mặt giấu tài mới tốt?”

Vị Thiếu Quân

cũng đứng lên, “Nhị tỷ, trước không nói tới chuyện phương pháp này tốt

hay không, đệ chỉ cảm thấy cho dù ta có phá sản cũng chưa từng nghĩ tới

việc bán Vị Tất Tri, tỷ cư nhiên đã nghĩ tới?”

“Đệ…”

Vị

Thủy Liên tức đến mức không nói được gì, đang muốn lôi kéo đồng minh, Mộ Dung Phiêu Phiêu vẫn đang trầm mặc mở miệng nói: “Nhị tỷ, tỷ có đề nghị này rốt cuộc là vì Vị gia suy nghĩ, hay là vì Mộ Dung gia suy nghĩ? Rốt cuộc là vì bảo hộ Vị Tất Tri hay là bảo hộ thứ gì đó trong Vị Tất Tri,

tiên thủ hạ vi cường?”

Lời vừa nói ra, trong đại sảnh tức thì yên tĩnh lại, sắc mặt Vị Thủy Liên biến đổi, “Phiêu Phiêu, muội lo nghĩ quá mà phát điên chứ? Lời này cũng dám nói bậy? Hơn nữa muội gọi ta là gì?”

“Nhị tỷ a.” Mộ Dung Phiêu Phiêu nói: “Muội là thê tử của Thiếu Dương, đương nhiên phải gọi tỷ là nhị tỷ.”

“Thê tử cái gì! Các ngươi còn chưa bái đường đâu, muội là tiểu thư khuê các sao lại có thể nói ra những lời này, muội…”

“Muội cùng Thiếu Dương đã có phu thê chi thực, huống ta lần trước muội không

cùng đại tỷ rời đi, nhị tỷ không phải cũng đồng ý sao?” Mộ Dung Phiêu

Phiêu đứng dậy, “Nhị tỷ cùng tỷ phu trước nay đều là phu thê đồng lòng,

lần này tỷ phu mượn cớ hồi hương tế tổ mà thay đổi tuyến đường đến Vân

Trữ này, lúc đó chẳng phỉa hy vọng nhị tỷ có thể giúp một tay, sớm ngày

tìm được bảo bối của Vị gia sao? Thậm chí không tiếc hy sinh thanh danh

muội muội của chính mình cũng muốn đem nàng ta tiến vào Vị gia, chỉ vì

muốn thăm dò nơi đặt bảo vật Vị gia… Nhị ca,” Mộ Dung Phiêu Phiêu nhìn

về phía Vị Thiếu Quân, “Nhị tỷ nói trước khi công công lâm chung đã nói

với huynh về nới cất bảo bối, là thật sao?”

Không đợi Vị thiếu trả lời, Vị Thủy Liên đã kêu lên: “Mộ Dung Phiêu Phiêu, muội còn dám nói bậy!”

Lão phu nhân cũng ngay lúc này đưa tay chỉ trượng về phía này, tức giận

nói: “Đuổi nàng ra ngoài! Vị gia ta không có loại nữ nhân như vậy!”

Khi nói lời này, Nghiêm thị vội vàng đẩy Vị Thủy Liên ra khỏi cửa, “Còn

không mau đi! Nha đầu nhà ngươi không khiến người ta bớt lo chút nào!”

Nghiêm thị cùng Vị Thủy Liên dần dần biến mất, Mộ Dung Phiêu Phiêu lúc này mới quét mắt nhìn mọi người, xoay người ra khỏi đại sảnh, mới đi được vài

bước, đã thấy Vị Thiếu Dương đứng bên ngoài, có chút đăm chiêu nhìn

nàng.

“Nói như vậy, quan hệ giữa nàng cùng đại ca nàng không có cách nào cứu vãn nữa rồi.”

Thong thả bước theo phía sau Vị Thiếu Dương thật lâu, Mộ Dung Phiêu Phiêu mới nhẹ nhàng cười lạnh một tiếng, “Từ lúc huynh ấy muốn ta gả cho Vị đại

ca, ta nên nói, huynh ấy làm chuyện này có thể nghĩ cho muội muội của

huynh ấy chút nào sao?”

“Nếu nàng lúc đó không nói, vậy hiện tại

sao phải nói ra? Từ này về sau dù không có ai thèm để ý tới nhị tỷ nữa,

nhưng theo đó ấn tượng của nương với nàng cũng hoàn toàn biến xấu.”

“Nương vốn cũng chẳng có ấn tượng gì tốt với ta, trong lòng nương, người tốt

nhất để trở thành tam thiếu phu nhân là Nghiêm cô nương.”

Xem ra

nàng đã hiểu thấu hết mọi chuyện, bình tĩnh mà đối đáp, Vị Thiếu Dương

không khỏi bước chậm lại, trong mắt có chút nghi hoặc.

“Sao vậy?”

“Ta cảm thấy nàng so với trước kia khác nhiều lắm.”

“Như vậy không tốt sao?” Mộ Dung Phiêu Phiêu ngẩng đầu nhìn hắn, “Trước kia

ta chỉ biết gây chuyện phiền toái, tự cho rằng bản phân siêu phàm, tự

cho là đúng, hiện tại ít nhân thành thục chút, xem như cũng có chút ưu

điểm.”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 182
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...