Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thiếu Phu Bất Lương

Chương 172

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

“Chàng với Thiếu Dương rốt cuộc sao vậy?” Trên đường trở lại Thính Vũ hiên, Hách Liên Dung khoan thai hỏi.

Vị Thiếu Quân hơi ngửa đầu, tùy tiện nói: “Khó mà nói hết, đệ ấy gần đây cứ quái lạ sao ấy, chắc là sợ về sau khó có thể ứng phó cái nữ Bao Thanh Thiên kia.”

“Một lời đứng đắn cũng không có.” Hách Liên Dung kéo hắn lại, bước vượt qua hắn, “Lễ vật sinh thần bà nội chàng chuẩn bị xong chưa? Còn có mấy ngày, đừng để nước đến chân mới nhảy.”

“Yên tâm đi, Tri Âm Thưởng sẽ khai trương trước sinh thần của bà nội, đến lúc đó lễ vật chắc chắn không thiếu, chọn hai món tặng bà nội làm thọ lễ, người nhất định thích.”

“Tri Âm Thưởng?” Hách Liên Dung có chút hứng thú nhớ kĩ ba chữ này, “Tên cửa hàng mới của chàng?”

“Thế nào?”

Nhìn khuôn mặt dào dạt đắc ý của hắn, Hách Liên Dung cố ý bĩu môi, “Có thể chấp nhận đi.”

“Không thể nào? Như vậy mà mới có thể chấp nhận sao? Ta nghĩ lâu lắm đấy.”

Hắn không phục khiến Hách Liên Dung bật cười không thôi, “Ta nói thọ lễ sẽ được chấp nhận, trong những món hạ lễ tặng, rất không có thành ý đi?” (hạ lễ: quà tặng khi tham dự hôn lễ, khai trương…)

“Này, đây là rất rất có thành ý đó. Lúc trước tặng bà nội mấy cái vòng trang sức vòng ngọc trên trời dưới đất, bà nội còn nhận, lần này Vệ Vô Hạ mời không ít đại lão bản từ kinh thành đến, lễ vật của bọn họ khẳng định đủ hiển hách, đến lúc đó ta lại giữa đám báu vật đó lựa chọn, tự nhiên so với những người khác tới chợ chọn lễ vật phải tốt hơn gấp trăm lần.”

“Ngụy biện thì ai mà nói lại ngươi.”

Vị Thiếu Quân cười hắc hắc, kéo tay áo Hách Liên Dung. “Liên Dong, chúng ta ra ngoài chút.”

“Đi đâu? Trời cũng tối rồi.” Nói xong nàng mới ý thức được câu Vị Thiếu Quân vừa nói không phải câu hỏi mà là câu trần thuật. Hắn đã sớm lôi kéo nàng đi tới đại môn Vị phủ.

Lúc đầu, Hách Liên Dung còn tưởng hắn muốn tới cỗ Trân nương, chờ xe ngựa đi tới đường lớn Chu Tước, mới có chút dự cảm khác. Thấy bộ dáng hưng trí bừng bừng của hắn cũng không nói câu nào quấy phá, giả vờ như mơ hồ không rõ đi theo hắn vào mặt tiền cửa hàng trên đường.

Lúc này sắc trời tối mịt, ngay cả dưới bóng đêm cũng có thể nhìn ra tòa nhà ba tầng được trang hoàng theo phong cách cổ xưa, lịch sự tao nhã này. Nơi đặt biển vẫn trống không, trên cửa vẫn đặt ván cửa.

“Tường thúc!” Vị Thiếu Quân gõ cửa thật mạnh, vừa gõ vừa gọi. Không lâu sau, một lão nhân mặt dài từ trong ván cửa mở cửa ra, thấy rõ là Vị Thiếu Quân, lúc này mới dỡ xuống một phiến ván cửa, để hai người tiến vào.

Thắp ngọn nến, bảo Tường thúc tránh đi, Vị Thiếu Quân giống như đang hiến vật quý đi đến một đại đường trên lầu, giang hai tay ra, xoay nửa vòng. “Vừa lòng không? Lão bản nương?”

Hách Liên Dung cười khẽ, lập tức liền bị vô số bảo vật hấp dẫn ánh mắt. Từng kiện từng kiện hoặc cổ xưa hoặc tinh mỹ được đặt ở đây, mỗi loại lại được phối hợp bài trí, mỗi một góc độ đều được thiết kế tỉ mỉ, cố gắng để mỗi món đồ cổ đều phù hợp với toàn thể, đồng thời lại không làm mất đi khí chất cổ xưa riếng biệt.

Hách Liên Dung cẩn thận dạo qua trước từng món đồ cổ, ngừng hô hấp, sợ bản thân chỉ cần có một chút sơ xuất sẽ phá hủy đi món bảo vật kia. Vị Thiếu ngay khi ánh mắt nàng dừng lại trên món đồ cổ nào, liền đưa tay lấy nó xuống, hướng dẫn nàng thông qua cảm giác cảm nhận sự tồn tại của nó, nói qua đặc điểm niên kỉ của nó, truyền kỳ được lưu truyền, đặc điểm về màu sắc hình dạng, từng kiện từng kiện đều thuộc nằm lòng.

Giữa một đống lớn những kiến thức, Hách Liên Dung phần lớn không nhớ hết, nhưng lại vô cùng thỏa mãn, chỉ bởi vì lúc Vị Thiếu miệng lưỡi lưu loát, hắn không chút nào lưu tâm mà thần thái phi dương. (phi dương: ý chỉ sáng lạn)

Hách Liên Dung đột nhiên vô cùng cảm tạ Vệ Vô Hạ, thập phần may mắn hắn thuyết phục được Vị Thiếu Quân, nếu không bản thân không biết đến tận ngày tháng năm nào mới có thể nhìn thấy loại kiêu ngạo thuần túy thỏa mãn này.

Lôi kéo tay Hách Liên Dung, Vị Thiếu Quân lên lầu hai, nhưng không thắp đèn, mang theo Hách Liên Dung chậm rãi sờ qua, vẫn là một cái giá trống không.

“Sao lại trống không?”

“Lầu hai dự định sẽ đặt bảo bối của Vị Tất Tri, trước khi khai trương một đêm sẽ bố trí.”

Hách Liên Dung cố gắng mở to hai mắt, trước mắt vẫn là một mảnh tối đen, “Vậy lầu ba thì sao?”

“Lầu ba để lưu trữ, tương lai sẽ dùng để đặt tinh phẩm chân chính của Tri Âm Thưởng.” Vị Thiếu Quân nâng tay che lại ánh mắt Hách Liên Dung, “Trước mắt có thể vẫn để trống.”

Hách Liên Dung cười khẽ ra tiếng, đây chân chính là không nhìn thấy năm đầu ngón ta, chỉ có thể cảm giác được độ ấm của hắn.

“Liên Dong.” Vị Thiếu Quân chậm rãi ghé lại bên tai Hách Liên Dung, “Cảm ơn nàng.”

Hơi thở ấm áp thổi vào trong tai, Hách Liên Dung kháng nghị, cọ cọ lỗ tai ở trên vai hắn, lại mang théo chút nghi hoặc, “Sao lại cảm ơn thiếp? Tri Âm Thưởng này, thiếp không có chút công lao nào.”

“Cảm ơn nàng vẫn ở cạnh ta.” Vị Thiếu Quân ôm lấy nàng từ phía sau, đem cằm đặt lên vai nàng, chóp mũi cọ cọ chiếc gáy trắng mịn của nàng, “Cảm ơn nàng tin tưởng ta, cảm ơn nàng… yêu ta như vậy.”

Trước mắt một mảnh tối đen khiến cho những giác quan khác càng thêm nhạy bén, Hách Liên Dung bất an rụt rụt cổ, “Ngứa…”

Vị Thiếu Quân nhẹ nhàng cười, mang theo nàng từng bước từng bước đi tới, “Ta còn nhớ rõ nơi này…”

Có đặt một chiếc bàn vuông thật lớn.

Vị Thiếu Quân kề bụng Hách Liên Dung bên cạnh bàn vuông, hai tay lại càng gắng sức ôm chặt lấy nàng, ở bên tai nàng nhẹ nhàng thổi khí, “Có muốn ở trong này?”

“Chuyện gì…” Hách Liên Dung bị thổi nhiệt khí vào trong tai, sự trêu trọc này khiến toàn thân nàng run rẩy, khẽ đẩy hắn ra một chút, hô hấp có chút hỗn loạn, muốn cự tuyệt, “Không được.”

Vị Thiếu Quân không cho phép nàng thoát ra, ôm lấy vòng eo của nàng, một lần nữa chậm rãi tìm tới bên tai nàng, ngậm lấy một bên thùy tai của nàng, “Nhớ lại lần ở bên ngoài trước, phản ứng của nàng thật tuyệt, ta cũng như vậy ở phía sau….”

“Đừng, đừng nói…” Nhớ lại cảnh tượng một lần kích tình giữa thiên địa, Hách Liên Dung liền nhịn không được cả người nóng lên.

Vị Thiếu Quân cười thật khẽ, “Nàng rất thích đi? Đến từ phía sau? Mỗi lần đều ngậm ta thật chặt…”

“Chàng…” Hách Liên Dung mặt đó tía tai nghe hắn miêu tả lại sự điên cuồng phóng túng của bọn họ, chỗ sâu nhất trong bụng nhanh chóng xuất hiện một ngọn lửa quen thuộc, dần dần di chuyển xuông bên dưới, đốt cháy nơi chân nàng.

“Phản ứng thật tuyệt…” Bàn tay Vị Thiếu Quân không biết từ khi nào đã vén lên váy Hách Liên Dung, tiến vào chỗ bắp đùi của nàng, mới phát hiện sự nhiệt tình của nàng đã sớm thấm ướt cả khố sam. (khố sam=underwear)

“Đừng… Đừng ở đây….” Hách Liên Dung cố gắng nắm lấy cổ tay hắn, “Tường thúc còn ở bên dưới…”

“Mặc kệ chứ!” Vị Thiếu Quân lướt qua hai gò má Hách Liên Dung, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn huyên náo, một tay đi lên trước nắm lấy nơi mềm mại, chuẩn xác tìm được nơi đỉnh núi, nhẹ nhàng xoa nắn.

Nghe thấy nơi yết hầu Hách Liên Dung phát ra tiếng ngâm khẽ, Vị Thiếu Quân mới buông tha nàng, ôm nàng lại gần hơn, ngay khi đang định tiến thêm bước nữa, từ chỗ cầu thang truyền đến tiếng bước chân, thanh âm Tường thúc chần chừ vang lên, “Lão bản?”

Vị Thiếu Quân dừng lại một chút, Hách Liên Dung vội vàng đẩy hắn ra, vội vàng không ngừng sửa sang lại quần áo hỗn độn.

“Lão bản?” Không thấy hồi âm, Tường thúc lại bước lên mấy bậc cầu thang, chỗ cửa cầu thang cũng hiện lên ánh lửa chập chờn.

“Đừng quá đắc ý.” Hách Liên Dung đỏ mặt nhéo Vị Thiếu Quân một cái, đi về phía cầu thang lên tiếng, “Tường thúc, chúng ta xuống đây.”

“Đắc ý cũng đâu có gì không tốt a…” Vị Thiếu Quân vượt qua Hách Liên Dung, ôm cổ nàng thấp giọng nói: “Sau khi chúng ta trở về lại tới chỗ hòn núi giả kia làm đi?”

“Đi chết đi!”

Hách Liên Dung cả giận một câu, theo ánh lửa nơi Tường thúc đi xuống cầu thang, Vị Thiếu Quân đứng tại chỗ sờ sờ cằm, “Không thì trên bàn đá trong viện cũng không tồi…”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 172
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...