Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thiều Hoa Vì Quân Gả

Chương 246

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Edited by Bà Còm in Wattpad

Bụng Tiết Thần càng ngày càng lớn, dạo này trong phủ chuyện quan trọng nhất chính là hôn sự của Nhu tỷ nhi. Từ khi Hàn tỷ nhi như nguyện được tự mình chọn lựa gả vào dòng dõi thư hương, cho tới hôm nay đôi phu thê đều là "cầm sắt hòa minh" không hề phát sinh sự tình không tốt nào khiến Trưởng Công chúa càng thêm kiên định, quyết tâm muốn để tiểu nữ nhi cũng tự chọn lựa vị hôn phu. Nhu tỷ nhi là đích nữ nhỏ nhất của Lâu gia, tính tình tuy rằng vẫn không thoát được sự dịu dàng mềm mại di truyền từ Trưởng Công chúa, nhưng so với Yên tỷ nhi và Hàn tỷ nhi thì rõ ràng có chủ ý hơn. Chẳng qua, coi bộ là quá có chủ ý, vừa lơ đãng đột nhiên xoay người phán một câu làm Trưởng Công chúa trở tay không kịp: "Lần trước nữ nhi ở trên phố gặp nạn, chính là được đại công tử của Chiêm Sự Phủ cứu giúp. Nếu mẫu thân quyết định để cho nữ nhi được tự mình chọn lựa, nữ nhi liền muốn tìm lang quân có nhân phẩm giống như đại công tử vậy."

Một câu nói ra làm Trưởng Công chúa hiếm khi thất thố mà uống trà cũng bị sặc. Thiền Oánh phải giúp bà thuận khí một hồi lâu Trưởng Công chúa mới nhíu mày hỏi: "Con nói ai? Cái gì mà đại công tử Chiêm Sự Phủ? Con ở trên phố gặp nguy hiểm thế nào?"

Tiết Thần ngồi bên cạnh nghe được cũng buông bút đang sao kinh, ưỡn bụng được Hạ Châu đỡ tới giường La Hán ngồi xuống bên cạnh Nhu tỷ nhi. Mới ngày nào cô nương này còn là một tiểu nha đầu, hiện giờ cũng đã trổ mã thành một thiếu nữ duyên dáng yêu kiều. Thiếu nữ nào mà không có mộng xuân, khi nhắc đến đại công tử kia thì ánh mắt Nhu tỷ nhi đều là tình ý, hiển nhiên đã động tâm.

Nhu tỷ nhi trả lời: "Chính là Trương gia công tử của Chiêm Sự Phủ. Lúc trước Trương phu nhân không phải đã tới nhà chúng ta vài lần rồi sao, mẫu thân thế nhưng không nhớ rõ?"

Nhu tỷ nhi nói như vậy nhưng Trưởng Công chúa vẫn chưa có khái niệm, bèn nhìn qua Tiết Thần có ý hỏi. Tiết Thần trả lời: "Đích xác có người như vậy, chẳng qua vị Trương phu nhân này vẫn luôn theo sau Tư Đồ phu nhân hoặc là Thái úy phu nhân tới phủ, chưa bao giờ đơn độc đưa qua bái thiếp, có tới đây cũng không nói được với mẫu thân mấy câu, khó trách mẫu thân không có ấn tượng."

Tiết Thần nói xong, Trưởng Công chúa coi bộ mới nhớ ra. Tiết Thần quay đầu nhìn Nhu tỷ nhi hỏi: "Nhu tỷ nhi, kể cho tẩu nghe, là khi nào mà muội gặp được Trương công tử kia? Hắn làm thế nào lại cứu muội?"

Nhu tỷ nhi đối với đại tẩu này rất là tôn kính, bởi vậy Tiết Thần hỏi chuyện là Nhu tỷ nhi thực tận tâm trả lời: "Đại khái khoảng một tháng trước, Lục cô nương Ngự sử đài gia hẹn muội đến cửa hàng son phấn ở Hải Thị phố du ngoạn. Lúc muội đến đó thì Lục cô nương còn chưa tới, muội bèn lên nhã gian ở trên lầu ngồi chờ. Nhưng đợi trong chốc lát thì nha hoàn bên người Lục cô nương liền tới truyền lời, nói ngựa kéo xe của Lục cô nương ở nửa đường bị hoảng sợ lồng lên khiến Lục cô nương bị thương, chỉ có thể đi lộn trở lại không thể tới chỗ hẹn. Muội bèn xuống lầu đi dạo một chút rồi chuẩn bị về nhà, nhưng ở trên đường lại gặp hai kẻ đãng đồ tử chặn đường không cho muội đi, còn muốn động thủ xốc mũ rèm của muội. Lúc ấy bên người muội chỉ mang theo hai nha hoàn và hai hộ vệ, nhưng hai kẻ xấu kia có một đoàn đại hán theo sau, hộ vệ của muội đánh không xuể. Mắt thấy mũ rèm của muội sắp bị bọn chúng xốc lên, Trương công tử đúng lúc xuất hiện đã cứu muội, đánh chạy những kẻ xấu kia."

Trưởng Công chúa nghe đến đó, không khỏi đưa ra suy đoán: "Hắn đánh chạy những kẻ xấu xong, có phải liền nói cho con thân phận của hắn hay không, khiến cho con cảm kích hắn? Ai nha, hiện tại các nam hài tử dùng thủ đoạn này thật đúng là không ít..."

Tiết Thần nhìn nhìn Trưởng Công chúa, thầm nghĩ bà mẫu dạo này tiến bộ quá, ít nhất còn có thể nhận biết mánh khóe này, Tiết Thần nén cười, trong lòng cũng hơi chút yên tâm. Nhu tỷ nhi không tiếp xúc nhiều ngoài đời thường, chưa bao giờ nếm thử ái tình nam nữ; nàng sinh trưởng ở Lâu gia, vẫn luôn được bảo hộ tương đối nghiêm mật, có phụ thân như Lâu Chiến cộng thêm ca ca như Lâu Khánh Vân, ai ngu ngốc đến nỗi dám đến gây chuyện với nàng; lần đầu tiên gặp nạn đã bị Trương công tử cấp cứu, cũng khó trách khiến cho Trưởng Công chúa vẫn luôn lương thiện mà còn có chút hoài nghi mục đích của vị Trương công tử này. Bất quá, Nhu tỷ nhi rốt cuộc là tiểu thư khuê các, chỉ quen biết Trương công tử chưa tới một tháng, nhiều lắm cũng chỉ là chút tâm tư ái mộ, sẽ chưa có quá nhiều cảm tình nhập sâu.

Nhu tỷ nhi vội vàng xua tay đính chính: "Không phải, nương đã hiểu lầm Trương công tử rồi, huynh ấy không hề nói cho nữ nhi biết huynh ấy là ai. Do, do chính nữ nhi ta phái người dò hỏi về huynh ấy. Hôm đó sau khi huynh ấy cứu nữ nhi xong liền đi ngay, sợ nữ nhi ở trên đường còn gặp được nguy hiểm nên sai mấy tùy tùng của huynh ấy đi theo sau cỗ kiệu bảo hộ, mãi đến khi nữ nhi an toàn về đến nhà bọn họ mới lặng im không một tiếng động bỏ đi. Vậy đâu phải là muốn mượn chuyện này để làm nữ nhi cảm kích huynh ấy?"

Nghe Nhu tỷ nhi hăng hái biện luận như vậy làm Trưởng Công chúa cũng có chút chần chờ không biết có nên phân tích rõ hay không? Vị Trương công tử kia nếu thật sự không muốn cho Nhu tỷ nhi chú ý, vậy mà còn cố tình an bài người của mình đi theo Nhu tỷ nhi trở về làm gì, đây chẳng phải muốn ngầm cho Nhu tỷ nhi manh mối để tự mình hỏi thăm hắn hay sao? Thế nhưng Trưởng Công chúa lại không biết mở miệng giải thích như thế nào với Nhu tỷ nhi, sợ làm thương tổn tâm tư thiếu nữ của nàng thì ngược lại càng khích lệ nàng nhìn trúng Trương công tử. Trưởng Công chúa đành nhìn về phía Tiết Thần cầu cứu, Tiết Thần cúi đầu nhìn cái bụng to đùng của mình, mỉm cười hỏi: "Nghe muội nói vậy thì vị Trương công tử này dường như không tệ. Nhu tỷ nhi thích hắn sao?"

Trước đi sâu vào vấn đề thì điểm mấu chốt là phải biết rõ ràng tâm ý của Nhu tỷ nhi, đánh giá xem nàng đã bỏ bao nhiêu tâm tư vào vị Trương công tử này, sau đó Tiết Thần mới có thể định ra kế hoạch tiếp theo.

Nhu tỷ nhi mặt mày ửng đỏ, bối rối dứng bật dậy ngượng ngùng lắp bắp: "Đại tẩu, tẩu, tẩu nói gì thế! Muội, muội đối với Trương công tử chỉ là, chỉ là cảm kích mà thôi, cảm thấy nam tử giống ca ca như vậy thật ổn trọng đáng tin cậy, làm cho muội có cảm giác an toàn, cũng đâu phải là... thích."

Tiết Thần nhìn Nhu tỷ nhi như vậy trong lòng cũng thở phào, rũ mắt ngẫm nghĩ một chút liền mỉm cười ôm cánh tay Nhu tỷ nhi nói: "Được được, tẩu chỉ đùa một chút mà thôi. Nhìn muội gấp đến mức mặt nóng phỏng rồi kìa! Mau kêu Hương Nhiễm lấy nước đắp mặt cho muội đi."

Nhu tỷ nhi biết hiện tại trên mặt mình khẳng định thực đỏ, quả thật quá xấu hổ bèn uốn gối hành lễ với Tiết Thần và Trưởng Công chúa, sau đó liền cùng nha hoàn bên người đi vào tây thứ gian.

Khi Nhu tỷ nhi rời khỏi, Trưởng Công chúa hỏi Tiết Thần: "Con cảm thấy chuyện này thế nào?"

Tiết Thần hơi mỉm cười: "Còn thế nào gì nữa ạ? Trương công tử này nếu nghĩ cách đánh chủ ý lên người Tam cô nương Lâu gia chúng ta, chẳng lẽ chúng ta còn phải khách khí với hắn?"

Trưởng công chúa có chút lo lắng; "Chỉ là ta thấy Nhu tỷ nhi đối với hắn..."

Tiết Thần cắt ngang: "Theo nhi tức thấy, Nhu tỷ nhi không có cảm tình sâu đậm với hắn đâu, bất quá chỉ là tiểu cô nương ngây thơ, cho rằng gặp được một nam tử lợi hại giống phụ huynh mình liền sùng bái theo thói quen. Chỉ cần để nàng thấy rõ gương mặt thật của vị Trương công tử này, chắc hẳn nàng sẽ ghét bỏ ngay cứ không gây ra chuyện gì khác đâu ạ."

Thấy Trưởng công chúa còn có chút chần chờ, Tiết Thần lại tiếp tục: "Chuyện này cứ giao cho nhi tức làm nhé, mẫu thân không cần lo lắng."

Trưởng Công chúa gật đầu: "Được rồi, giao cho con khiến ta yên tâm. Chẳng qua còn một điều, nếu Trương công tử này thật sự có tâm tư dơ bẩn đối với Nhu tỷ nhi, tuyệt đối không thể khinh tha hắn."

Nhìn ra được trong vấn đề Trương công tử lén lút tiếp xúc Nhu tỷ nhi đã hoàn toàn làm Trưởng Công chúa nổi giận. Thật ra ai cũng đều biết, Trưởng Công chúa không phải là loại người "yêu phú ngại bần" coi trọng danh môn vọng tộc. Công tử của Chiêm Sự Phủ tuy không có thân phận gì, nhưng chỉ cần thành tâm tới cầu thú thì chắc chắn Trưởng Công chúa sẽ không vác gậy đánh chết hắn, nhưng hắn cố tình muốn sử dụng loại thủ đoạn này thì thực sự đáng giận. Hơn nữa, có thể suy đoán ra được gã này là kẻ yêu thích luồn cúi, dùng chiêu "anh hùng cứu mỹ nhân" đã không quang minh chính đại lại còn muốn giả bộ hướng dẫn cho cô nương nhà người ta đích thân đi điều tra hắn, sau đó mới bày ra một bộ dáng lãnh đạm cao ngạo để lừa gạt tâm tư của cô nương ngây thơ. Loại hành vi này tuy không phải tội không thể xá, nhưng cũng xem như một gã lưu manh. Nếu hắn dùng thủ đoạn như vậy đối với những người khác thì Tiết Thần sẽ không thèm quản, chỉ có thể trách hắn đầu óc bị nước vào nên dám đem thủ đoạn này dùng trên người cô nương Lâu gia.

Lâu gia là ai chứ? Phụ thân và ca ca của Nhu tỷ nhi là người nào? Tiết Thần cảm thấy vẫn cần thiết làm cho gã Trương công tử kia hiểu biết một phen. Nếu hắn muốn ám chỉ cho Nhu tỷ nhi đi tra hắn, vậy thì cho hắn đạt được ước nguyện, sẽ có người đi tra hắn thật cẩn thận.

Mà chuyện này Tiết Thần cảm thấy vẫn nên giao cho Lâu Khánh Vân đi làm thì tốt hơn, rốt cuộc Trương công tử muốn đánh chủ ý lên người muội muội ruột thịt của chàng không phải sao? Người làm ca ca vẫn nên xuất ra một phần lực mới đúng.

*Đăng tại Wattpad by Bà Còm*

Buổi tối nàng liền đem chuyện này kể cho Lâu Khánh Vân. Lâu Khánh Vân nghe xong cũng vô cùng tức giận mắng: "Lại là tiểu tử Trương Minh Thanh kia, hắn đúng là kẻ luồn cúi. Hai tháng trước hắn còn muốn ở ngay dưới mí mắt ta khơi thông quan hệ, định mưu cầu một chức vị trong Đại Lý Tự nhưng bị ta cự tuyệt, thế mà lại còn dám đánh chủ ý trên người Nhu tỷ nhi. Làm tốt lắm, thật là làm tốt lắm!"

Đến bây giờ Tiết Thần mới biết được, hóa ra gã Trương công tử kia thật đúng là lập mưu đã lâu, bèn cười nói: "Ồ, gã Trương công tử này coi bộ thật sự chấp nhất muốn dính vào chàng."

Không thể đến làm thuộc hạ của Lâu Khánh Vân bèn dốc hết sức lực làm muội phu, không biết là bàn tính như ý của gã này gảy thật vang dội hay do gã thật sự quá mức ngu ngốc. Gã quả thật không hiểu biết tính tình Lâu Khánh Vân, cho dù là gã đắc thủ chiếm được trái tim của Nhu tỷ nhi thì Lâu Khánh Vân vẫn sẽ không cần hắn, chẳng sợ phải câu thúc Nhu tỷ nhi ở nhà cả đời cũng sẽ không muốn một tên muội phu đê tiện vô sỉ như vậy. Chỉ tiếc Trương công tử không rõ điểm này, dốc hết sức đi tìm đường chết.

Tâm tình Lâu Khánh Vân không tốt, nghe Tiết Thần trêu ghẹo bèn phản pháo: "Hừ, đừng nói mát! Cái gì gọi là "chấp nhất muốn dính vào ta" chứ? Không biết ta đã có gia thất rồi à?"

"..."

Đổi lại đến phiên Tiết Thần bị trêu chọc, trợn mắt lườm mỗ nào đó một cái nói: "Ai da, có gia thất cũng không làm giảm mị lực mê hồn của Lâu Đại công tử nha! Đến nỗi có người lập ra một kế hoạch tiếp cận không thành thì lập ra mưu kế khác, thật sự là "si tâm bất hối" đấy."

Lâu Khánh Vân bị câu nói của Tiết Thần chọc cho phì cười, lập tức bế nàng lên nhìn bụng nàng hung tợn nói: "Ta nói cho nàng biết, dạo này trong người ta chứa đầy dục hỏa không chỗ phát tiết, nàng chớ chọc ta, chọc ta nóng nảy... hừ hừ, ta cũng mặc kệ bên trong có mấy tên nhãi ranh."

Tiết Thần cúi người cắn cắn cổ chàng ta đáp lễ: "Nói cái gì vậy, chàng mới là tên lưu manh đó. Không chỗ dập hỏa liền tới khi dễ ta à?"

Lâu Khánh Vân bế người đặt xuống giường đệm, từ phía sau ôm lấy nói: "Vậy sao? Ngược lại ta muốn xin hỏi, vì sao ta lại không có chỗ dập hỏa hửm?"

Tiết Thần bị nhột vặn vẹo, nhịn không được bật cười: "Đừng nháo, làm sao ta biết được chứ!"

"Nàng không biết?" Lâu Khánh Vân lật nàng lại, còn mình thì lật úp trên người nàng, khổ nổi lại không thể áp xuống đành phải chống tay treo người phía trên: "Sớm muộn gì ta sẽ làm nàng biết một cách rành mạch rõ ràng."

Tiết Thần tặng phu quân một ánh mắt khiêu khích, thấy Lâu Khánh Vân chống người bắt mệt bèn đẩy sang một bên để chàng ta nằm, còn mình thì thò lại gần nói: "Đang bàn về chuyện Nhu tỷ nhi nè, chàng thật không đứng đắn chút nào. Nói đi, chàng chuẩn bị làm như thế nào? Mẫu thân cũng nói không thể tha cho gã Trương công tử kia, chuyện này hắn ra tay quá không đạo nghĩa, ngay cả người hiền từ như mẫu thân mà cũng nhịn không nổi."

Lâu Khánh Vân hừ lạnh một tiếng, ôm Tiết Thần hung tợn nói: "Hừ, hắn muốn "lạt mềm buộc chặt" thì ta đây liền đem tiền đồ nhà hắn lật ngược! Làm hắn biết rõ ràng Đại Lý Tự rốt cuộc có thể làm ra được chuyện gì."

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 246
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...