Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thích Sủng Ái Phúc Hắc Tiểu Nương

Chương 1

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Gió mát từ từ lại, sóng nước lặng lờ.[1]

Trong Hách vương phủ, quanh năm luôn có một mùi hương phảng phất, đó là hương hoa, còn có thêm cả hương trái cây dịu nhẹ.

Hàng cây ăn trái xanh um, lá trên cành khẽ lay động, không giấu được nét sầu của trái lớn đương mùa kết.

Trên cây vẫn còn vương những giọt sương, tựa như những ngôi sao lấp lánh.

Tất cả vẽ nên một bức tranh tươi đẹp, đầy màu sắc.

Kiều Linh Nhi nửa nằm nửa ngồi trên chiếc ghế quý phi [2], nheo nheo đôi mắt nhìn cây nho trên đỉnh đầu, trong lòng chộn rộn.

“Ô kìa, chẳng phải là Vương phi đây sao? Sao lại một mình ở đây hóng gió vậy?”

Một giọng nói yểu điệu bỗng từ đâu truyền đến tai Kiều Linh Nhi, khiến đôi mày nàng nhíu lại.

Người của Hách vương phủ này quá vô vị, biết nàng thích chơi đùa còn kiếm chuyện đến tận cửa.

Nếu không nhận tấm thịnh tình này thì chẳng phải thật có lỗi đã khiến người ta bỏ công vô ích, nhưng nếu nhận thì lại cảm thấy như mình bắt nạt người ta, quả thật là khó xử.

Kiều Linh Nhi còn đang trầm tư thì Phượng Mai đã lắc eo thon đi tới, đặt mông ngồi trên chiếc ghế nệm êm ái mà nha hoàn của nàng ta đã chuẩn bị sẵn.

Đôi môi đỏ thắm khiến người ta thoạt nhìn đã nghĩ tới cây lựu, nhưng lại chẳng có hứng thú thưởng thức.

Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn điểm thêm chút phấn son càng tăng thêm vẻ quyến rũ.

“Có vẻ như, Mai trắc phi đẹp lên vài phần.” Kiều Linh Nhi chớp chớp đôi mắt, con ngươi phân rõ trắng đen kia ánh lên sự thích thú.

Phượng Mai từ nhỏ vốn đã lớn lên trong lời khen ngợi của mọi người, nay nghe được lời tán thưởng của Kiều Linh Nhi, nàng ta chẳng những không vui vẻ còn hừ lạnh một tiếng.

“Vương phi quá khen.”

Đứa bé xấu xa này mới chỉ lên tám, thế mà đã nghiễm nhiên chiếm lấy danh hiệu vương phi, thật vớ vẩn.

Đúng là đứng gần nhà xí thì chẳng tránh khỏi phân!

Kiều Linh Nhi nhìn nàng ta, khoan khoái nheo hai mắt, làm ra vẻ không chút hứng thú với khuôn mặt đầy phấn kia.

“Vương phi cảm thấy người có thể ngồi vững vị trí này sao?” Phượng Mai không quen nhìn vóc dáng tiểu hài tử này, trong lòng đầy phẫn hận.

Kiều Linh Nhi mở to đôi mắt, chớp chớp mấy cái, vô tội nhìn Phượng Mai.

“Mai trắc phi không sợ ghế của ta có đinh sao?”

Phượng Mai sửng sốt, nhất thời không hiểu được những lời này là có ý gì.

Kiều Linh Nhi lập tức ngồi dậy, dáng người nhỏ nhắn rất đáng yêu.

“Ta tuy mới tám tuổi nhưng tốt xấu gì cũng là do Thái hậu nương nương gả cho Vương gia ca ca, nếu Mai trắc phi muốn ngang hàng với ta, có thể bẩm với Thái hậu nương nương.

Ta nghĩ, lão tổ tông hẳn là rất thích ý này.”

Trong nháy mắt, toàn thân Phượng Mai toát mồ hôi lạnh nhưng vẫn cứng rắn chịu đựng, “Hừ, cũng không thử soi gương xem chính mình, một con nhóc tám tuổi, đức hạnh cỡ nào.

Tư cách làm ấm giường cũng không đủ, còn kiêu ngạo được sao?”

Phượng Mai là phi tử Vương gia sủng ái nhất, chỉ cần đem nước mắt ra dọa thì có thể bước lên vị trí vương phi cao quý.

Kiều Linh Nhi cúi đầu, nhìn trái nhìn phải rồi nhăn mặt, thân thể nhỏ bé này mới tám tuổi, đúng là không thể làm chuyện không phù hợp.

Nhớ lại hôm ấy, khi nàng xuyên đến cơ thể này, vừa vặn được chiêm ngưỡng dáng người mỹ miều của Phượng Mai, chỉ thế thôi đã cảm thấy rất cao hứng, vậy mà không ngờ nàng vẫn mang suy nghĩ của một hủ nữ hiện đại.

“Đừng tưởng rằng ngươi không mù là đủ khiến Vương gia thích ngươi, nhìn bộ dáng nhỏ thó của ngươi xem, hừ…” Thấy Kiều Linh Nhi không nói gì, Phượng Mai cho là mình đang chiếm thế thượng phong, lập tức vênh váo đắc ý.

Kiều Linh Nhi miễn cưỡng ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh như băng, từ cái miệng nhỏ nhắn cũng phát ra một tiếng hừ lạnh.

“Vân Lam, nhớ kỹ từng lời của Mai trắc phi.

Lão tổ tông đang đợi, cũng đến giờ rồi, chúng ta tiến cung.”

“Vâng, tiểu thư.” Vân Lam, chẳng biết từ khi nào đã đứng phía sau Phượng Mai, nghe được lời của Kiều Linh Nhi liền cung kính đáp.

Chỉ trong nháy mắt, toàn thân Phượng Mai đông cứng.

[1] Tô Thức 蘇軾 : Thanh phong từ lai, thủy ba bất hưng 清風徐來, 水波不興 (Tiền Xích Bích phú 前赤壁賦 ) Gió mát từ từ lại, sóng nước lặng lờ.

[2] Ghế quý phi

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 1
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...