Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tặng Quân Rượu Độc, Tiễn Quân Ra Đi

Chương 12

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trong nháy mắt, toàn bộ sự tĩnh lặng đều bị phá vỡ, Mai vũ hầu như không thấy được hành động của hắn, chỉ cảm thấy yết hầu mình đang bị siết chặt lại, tiếp đó là phần lưng truyền đến một trận đau đớn, Mai Vũ đau đớn kêu lên, gần như muốn ngất đi. Đau quá!!! Tuy có choáng váng một chút, xong dần dần suy nghĩ cũng trở nên rõ ràng. Mai Vũ túm lấy cổ tay trước mặt mình, nhưng làm thế nào cũng không thoát ra được. An Thiếu Hàn không một chút cảm xúc, thanh âm lạnh lùng truyền đến: “Ai cho phép ngươi làm càn như vậy.” Mai Vũ cảm thấy dù có cố hít thế nào không khí cũng không vào, nên chẳng quan tâm đến lời hắn nói, cố gắng mở to miệng thở hổn hển. Chóng mặt quá, sớm biết như thế, nàng nhất định sẽ không đi vào nơi này. Chẳng lẽ sẽ chết ở chỗ này sao? Chết trong tay của hắn sao? Nghĩ tới đây, ánh mắt Mai Vũ dần dần mơ màng, đột nhiên dùng hết khí lực toàn thân, dùng cổ họng đau đớn đến cực điểm, gào lên thành tiếng: “Đồ lãnh huyết, đồ bỏ đi!” Không biết vì sao ý nghĩ cuối cùng lại là muốn mắng hắn, chỉ cảm thấy không mắng không được, nhất định, nhất định phải mắng tên hỗn đản đáng chết này! An Thiếu Hàn ngẩn người, bất giác buông lỏng tay. Lần đầu tiên, bị mắng. Mai Vũ ngã trên mặt đất, vỗ ngực, từng ngụm từng ngụm hít vào. Rốt cục, lại được chạm mặt với không khí rồi. Ô ~ Bồ Tát, còn sống thật là tốt a. “Đồ lãnh huyết đồ bỏ đi? Ngươi biết nói lời này hậu quả là gì không?” An Thiếu Hàn hứng thú ngồi xổm xuống, mắt nhìn Mai Vũ yếu ớt. Lấy lại được một chút hơi sức Mai Vũ lập tức ngẩng đầu lên, trừng to mắt nhìn thẳng hắn, miệng không thể kiềm chế bắt đầu rủa: “Phải, giống như ngươi coi nhân mạng con người là cỏ rác thì không được tính là con người, chỉ có thể coi là đồ bỏ đi. Ngươi không phải là có tiền có quyền sao, như vậy ngươi cho rằng người khắp thiên hạ đều là người hầu của ngươi sao? Hậu quả? Tịch thu tài sản hay là liên lụy chín họ? Bổn cô nương không cha không mẹ, càng không có một người thân, từ nhỏ liền độc lai độc vãng, sống không mang theo, chết không thể mang theo. Cùng lắm thì chết ở trên tay ngươi, tiêu tiêu sái sái vi hành đời người một lần. Đến Địa phủ, ta cũng muốn đi gặp Diêm Vương để cáo trạng ngươi, kiếp này để cho ngươi tiêu dao, kiếp sau ngươi phải đền tội cho nhưng sai lầm của mình.” Một hơi nói xong, Mai Vũ thở hồng hộc, tuy vẫn là vẻ mặt quật cường như cũ, nhưng trong thâm tâm quả muốn cho mình một bạt tai. Mai Vũ a, Mai Vũ, ngươi chết sớm chết muộn đều tuyệt đối là chết vì cái mồm a…. Ngươi không thể nhẫn nhịn một chút sao? Tốt xấu gì hiện tại hắn cũng là chủ nhân của ngươi, nắm quyền sinh quyền sát của ngươi. An Thiếu Hàn không chớp mắt lấy một cái chằm chằm nhìn nàng. Một thân màu đỏ này, hắn nhớ rõ rất rõ ràng. Ba lần, tính thêm lần này nữa, bọn họ gặp nhau tổng cộng ba lần. Lần đầu tiên, nàng không đếm xỉa hắn, trong làn mưa Giang Nam, càn rỡ đi lại trong một đám nha hoàn. Lần thứ hai, nàng vô lễ trước, lại thong dong bình tĩnh, dường như hắn mới là người sai. Lần thứ ba, chính là tại chỗ này, hắn rốt cục đã hiểu được bộ mặt thật của nha đầu này. Quật cường? Dũng cảm? Hay là tùy hứng. An Thiếu Hàn cũng nói không rõ loại cảm giác này. Thế nhưng, nhìn đôi mắt như hai hồ nước, An Thiếu Hàn hi vọng hiện trong đó, không phải sự khinh thường, mà chân chân chính chính là bóng dáng của mình. Tại sao vậy chứ? Nàng rõ ràng chỉ là một tiểu nha hoàn, sao lại đặc biệt như vậy. “Nguyên lai, đây mới là bộ mặt thật của ngươi. Cái gì nhún nhường, cái gì lễ tiết, ngươi đều không để vào mắt a.” Đột nhiên truyền đến tiếng cười nhẹ làm cho lông tơ của Mai Vũ dựng đứng hết dậy. “Cười, cười cái gì!” A a a!!! Nở nụ cười, hắn nở nụ cười. Nụ cười làm cho người ta sởn cả tóc gáy. Bồ Tát a, tại sao lại có loại người đáng sợ như vậy, bị mắng lại còn cười. Bất quá...... Thật sự nhìn rất đẹp...... Khóe miệng của hắn cong lên nụ cười tà tà, làm cho người ta không thể kháng cự. Không thể tới gần, không thể tới gần, thanh âm hò hét từ nội tâm nhưng ánh mắt lại không thể dời đi. Nhất định là hoa đào mê mắt. Cho nên, cho nên sẽ có lúc tim đập không thể kiểm soát được. Gió xuân Giang Nam phải đem hình ảnh này cất giấu đi. Trong vườn đào, thiếu nữ quật cường, cùng nam tử phong lưu... Mai Vũ ảo não cắn môi, không nghĩ rằng suy nghĩ và thực tế là hai điều hoàn toàn khác nhau. Đây là cái gì a, mới vừa rồi còn thiếu chút nữa bị hắn giết. “Tên của ngươi.” “Tiểu Vũ.” “Tiểu Vũ sao?” An Thiếu Hàn trong ánh mắt lạnh lùng lóe lên tia sáng, khóe miệng treo lên nụ cười nhạt, vươn tay ra với nàng: “Nhớ kỹ tên của ta, ta gọi An Thiếu Hàn. Tiểu Vũ, ta sẽ không để cho ngươi chết, ta sẽ cho ngươi nếm thử một chút sự thống khổ khi còn sống.” Mai Vũ rùng mình một cái. Hắn là nghiêm túc. Từ trong nụ cười của hắn, Mai Vũ thấy được đầy sự trêu ngươi. Hắn nói: “Trò chơi bắt đầu.” Một khắc này, Mai Vũ cảm thấy hoa đào xung quanh đều dừng lại, rét lạnh như băng từ trong nội tâm khuếch tán đến máu. Lạnh. Nàng không ngừng run rẩy. Nhưng là... Tay không thể khống chế bất giác nắm lấy tay hắn, bàn tay giống như hàn băng, giống chủ nhân của nó, không mang theo chút nhàn nhạt ấm áp nào. “Ta sẽ phụng bồi.” Không thể khống chế, không thể khống chế. Cuối cùng kết cục chính là, rơi vào tay giặc......

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 12
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...