Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nuông Chiều Bảo Bối: Nô Lệ Tình Yêu Của Báo Vương

Chương 7

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Cổn Cổn, cháu có biết tên của cha cháu là gì không?" Khấu Lê Lạc dịu dàng chải tóc giúp cô bé.

Viên Cổn Cổn ngoan ngoãn ngồi trên ghế tựa, mặc cho Khấu Lê Lạc đùa nghịch tóc của mình, cầm một cây kẹo que trong tay vui vẻ ăn.

"Cháu đã quên, cha chỉ nói qua một lần, cháu chỉ biết cha là cha của cháu a."

"Còn mẹ cháu? Nhớ rõ không?" Khấu Lê Lạc lại vừa nhỏ giọng tự hỏi quên sao? Quên tên cha của mình?

"Nhớ rõ, mẹ cháu gọi là Bàng Đô Đô." Viên Cổn Cổn lại liếm liếm kẹo que trong tay.

"Bàn* Đô Đô? Cháu chắc chắn?" Khấu Lê Lạc có chút nghi ngờ nhìn con bé, trong trăm họ trung quốc có họ Béo* sao?

(*) : Cổn Cổn nói Bàng nhưng Khấu Lê Lạc nghe ra là Bàn (có nghìa là béo)

"Chắc chắn a." Viên Cổn Cổn quay đầu nhìn cô cười ngọt ngào.

"A. . . . . . Đừng nhúc nhích. . . . . ." Khấu Lê Lạc vội vàng giữ chặt đầu cô bé, sau khi dùng dây thun cột tóc cho cô bé xong, cầm lấy một cái nơ con bướm màu hồng kẹp trên tóc cô bé.cộng’ của mình, nhịn không được hôn một cái lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé, thật sự là quá đáng yêu a..., Cổn Cổn. . . . .

Viên Cổn Cổn ôm cổ cô cười ngây ngô, chụt chut...cũng hôn hai cái lên trên mặt cô. . . . . .

Khấu Lê Lạc bế cô bé lên trên đùi, vui vẻ nhéo nhéo khuôn mặt cô bé: "Cổn Cổn ngoan, cháu có thích dì Lê và chú Tước hay không?"

"Thích, hai người đều rất xinh đẹp, Cổn Cổn thích hai người." Viên Cổn Cổn không chút nghĩ ngợi trả lời ngay.

"Vậy Cổn Cổn làm con dâu chúng ta có được hay không?" Khấu Lê Lạc lại nhịn không được nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của cô bé.

"Con dâu?" Viên Cổn Cổn khó hiểu chớp chớp đôi mắt to tròn.

"Đúng, chính là gả cho con trai của dì Lê, cháu nói có được hay không." Khấu Lê Lạc bị bộ dáng nháy mắt của cô bé 'giết' ngay tại chỗ, mức độ yêu thích cô bé ở trong lòng càng tăng lên đến mức không thể tăng nửa.

"Gả?" Viên Cổn Cổn vẫn không hiểu, đưa tay lên gãi gãi đầu. . . . . .

"Chờ sau khi cháu gả cho con trai dì, cháu có thể thường xuyên tới đây chơi a, dì Lê sẽ chuẩn bị rất nhiều đồ ăn ngon cho cháu an, còn có thể mua nhiều quần áo đẹp cho cháu mặc, chỉ cần cháu thích cái gì dì Lê cũng có thể tặng cho cháu." Khấu Lê Lạc bỏ ‘mồi’ xuống. . . . . .

Viên Cổn Cổn nghĩ nghĩ, "Cháu muốn con chó lớn nhà dì a."

Khấu Lê Lạc sửng sốt, "Con chó lớn nào?"

"Chính là con màu trắng, trên người có lốm đốm đen, lông rất thoải má, cái đuôi dài dài to to, màu tròng mắt cũng giống như dì, là con chó lớn cõng cháu ở trên người đến đây, cháu thích, cháu rất thích, nó ở đâu a? Dì Lê" Viên Cổn Cổn vừa nói vừa dùng tay khoa tay múa chân , sau đó chờ đợi nhìn Khấu Lê Lạc.

Khấu Lê Lạc cười cười, thật sự là nghé con mới đẻ không sợ hổ, không hiểu biết có thể không biết sợ a, đứa nhỏ ngốc, đó là báo tuyết, không phải chó, mà là báo tuyết. . . . . . . . . . . ."Cổn Cổn thích nó sao? Không sợ nó sao?"

Viên Cổn Cổn cười ngọt ngào gật gật đầu, lại lắc lắc đầu "Thích! Không sợ! Nó ở đâu a?"

"Cháu thật sự muốn gặp nó?" Khấu Lê Lạc cười nhẹ, sờ sờ của gò má non mềm của cô bé dịu dàng hỏi.

"Muốn, cháu muốn." Viên Cổn Cổn hưng phấn gật đầu, rất vui vẻ.

"Tốt lắm, dì Lê dẫn cháu đi gặp chó lớn." Khấu Lê Lạc nói xong liền để quả cầu nhỏ trên đuồi lên trên giường, chính mình đứng lên.

Chỉ chốc lát sau, toàn thân Khấu Lê Lạc tản ra ánh sáng màu bạc, chói mắt làm cho người ta không khỏi che mắt, ngay lúc ánh sáng lóe lên chỉ thấy cô quỳ gối trên mặt đất, tay chân thon dài bắt đầu thay đổi, sau đó là thân thể, cuối cùng là đầu, có lẽ là khoảng 3 phút sau. . . . . .

Một con báo tuyết hiện ra trước mắt Viên Cổn Cổn. . . . . . Con ngươi của nó màu tím, quỷ dị mà xinh đẹp, mang theo một cảm giác lạnh lùng xa cách mà lại hấp dẫn người ta muốn tới gần nó. . . . . . Lúc này, nó đang lẳng lặng nhìn quả cầu nhỏ trên giường, muốn biết, cô bé có thật là người thích hợp mà cô chọn hay không. . . . . . . . . . . . Cổn Cổn, đừng làm cho dì thất vọng a. . . . . . . . . . . .

Viên Cổn Cổn ngơ ngác nhìn 'con chó lớn’ trước mắt, kẹo que trong tay cũng rơi xuống trên mặt đất. . . . . . . . . . . .

Khấu Lê Lạc mất mác nhìn về phía kẹo que. . . . . . Trong con ngươi màu tím lộ ra cô đơn và bi thương. . . . . . Vẫn là. . . . . . Không được sao?

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 7
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...