Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nuông Chiều Bảo Bối: Nô Lệ Tình Yêu Của Báo Vương

Chương 198

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Đừng...ưm." Kỹ thuật hôn của Viên Cổn Cổn vốn không tốt lại bị anh tấn

công đến mơ màng không rõ, không phải là cô từ chối anh nhưng cô không

cách nào đuổi kịp nhịp của anh.

"Cổn Cổn." Hắc Viêm Triệt kề sát môi cô, khẽ gọi.

Viên Cổn Cổn bị anh kêu như vậy làm xương cốt đều rụn rời, từ trước tới

bây giời chưa từng nghĩ tới người đàn ông lạnh lùng bá đạo như vậy sẽ

dùng giọng điệu này để gọi cô, loại cảm giác này thật tốt.

Hắc Viêm Triệt vừa hôn vừa vươn tay lôi kéo áo ngủ vướng víu trên người

cô, không tới một phút Viên Cổn Cổn đã bị cởi trống trơn như trẻ sơ

sinh.

"Đừng." Hai tay Viên Cổn Cổn ôm ngực, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng thì

thào nói, ngay cả cô cũng cảm thấy câu đừng này không có sức thuyết

phục.

"Anh muốn, em cũng muốn." Hắc Viêm Triệt không cho cô nhiều thời gian để thẹn thùng, cởi bỏ quần áo trên người mình, hơi ngang ngược tách hai

chân cô ra trêu chọc nơi nguyên thủy nhất.

"Đừng ở đó." Viên Cổn Cổnn sửng sốt, theo bản năng muốn đẩy ngón tay chen vào cơ thể cô ra.

Hắc Viêm Triệt cúi người hôn lên môi của cô, tay cũng phủ lên mềm mại của cô.

"Ưm..." Viên Cổn Cổn vặn vẹo không yên, dần dần lý trí bị tấn công của

Hắc Viêm Triệt đẩy đi xa, trong lúc không hay biết cô đã bắt đầu chậm

rãi đáp lại.

Hắc Viêm Triệt hôn qua cổ hôn qua xương quai xanh xinh đẹp hôn qua mềm

mại vểnh cao, ở mỗi một chỗ đều bá đạo in lại dấu vết của riêng mình,

loại cảm giác xôn xao sôi trào này đã nhớ làm anh thức bao nhiêu đêm

cũng không nhớ rõ, bởi vì không có cô tồn tại nên anh cảm thấy lạnh lẽo

cô đơn mà bây giờ thân thể mềm mại ở trong lòng anh là chân thật, nhiệt

độ cơ thể của cô cũng là thật, tất cả đều là thật không phải giấc mơ?

Viên Cổn Cổn bị Hắc Viêm Triệt biến thành cả người mềm yếu như nước, híp mắt đắm chìm vào đó nhưng ngay lúc cô thoải mái hừ hừ, lại bị cảm giác

đau đớn xuyên qua truyền khắp toàn thân làm cho đôi mắt trợn to kêu đau.

Hắc Viêm Triệt thở phì phò mở đôi mắt tím mông lung nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ủy khuất của cô.

Toàn thân Viên Cổn Cổn cứng ngắc, đã khóc.

Hắc Viêm Triệt cảm nhận được cô gắt gao bao trùm, cảm giác ấm áp làm cho anh gần như phát điên nhưng anh còn vì cô kêu đau mà ngừng động tác,

anh nhớ anh vẫn nhớ cô sợ đau.

"Hư đừng khóc."

"Đau." Viên Cổn Cổn khóc hu hu.

"Em vẫn yếu ớt như vậy." Hắc Viêm Triệt cười cười thương tiếc hôn lên nước mắt của cô.

"Đau quá." Viên Cổn Cổn vểnh cái miệng nhỏ nhắn lên, mắt to ngập nước

đáng thương tội nghiệp nhìn anh, thật ra cũng không phải đau như vậy

nhưng vẻ mặt và sự dịu dàng của anh như vậy làm cô không khỏi muốn làm

nũng muốn anh thương tiếc nhiều hơn.

"Đau như vậy? Anh xoa xoa." Hắc Viêm Triệt hôn lên trên môi cô, vươn tay đến chỗ hai người kết hợp xoa xoa.

Viên Cổn Cổn run nhẹ lên một cái, ngay cả chỗ nào đó cũng co rút theo.

Co rút này không thể nghi ngờ chính là khảo nghiệm Hắc Viêm Triệt, chỉ thấy anh cứng đờ không nhịn được động đậy.

"Hu hu anh đừng động." Viên Cổn Cổn vội vàng vươn tay chống đẩy anh.

"Không động không động em cũng đừng động." Hắc Viêm Triệt bắt lấy tay cô, giọng cũng run lên.

Viên Cổn Cổn hừ hừ hai tiếng nhìn anh, không nói chuyện.

Môi Hắc Viêm Triệt lại bắt mềm mại của cô tranh thủ khiêu khích cô trong thời gian ngắn nhất.

"Ưm." Viên Cổn Cổn run run một chút không khống chế nổi mình kêu ra tiếng.

Hắc Viêm Triệt không ngừng cố gắng cùng sử dụng tay miệng làm toàn thân đều bị nhuộm thành màu hồng mềm mại.

Viên Cổn Cổn giật giật không rõ vì sao chỗ bụng dưới của mình dâng lên

một loại cảm giác kỳ lạ nhưng mà cô biết đây là động tình.

"Còn đau không?" Hắc Viêm Triệt mồ hôi đầy đầu ngẩng đầu giọng khàn khàn hỏi.

Viên Cổn Cổn mở đôi mắt nước khép hờ ra nhìn bộ dáng anh hơi chật vật, xấu bụng gật gật đầu : "Đau đau muốn chết."

Hắc Viêm Triệt nhếch mày kiếm, không phải là anh đa nghi nhưng anh thấy trong mắt cô chợt lóe sáng lên.

"Đau ở đâu?

"Toàn thân đều đau." Viên cuồn cuộn nhịn cười, vẻ mặt nghiêm túc nói.

"Hả, thật sao." Hắc Viêm Triệt kéo khóe miệng tà ác, giọng điệu rất là dịu dàng.

"Thật." Viên Cổn Cổn dùng sức gật gật đầu chứng minh mình không nói dối.

"Vậy thì chịu đựng."

Hắc Viêm Triệt nói xong dùng sức vùi sâu mình vào trong cơ thể cô.

Viên Cổn Cổn sửng sốt không đợi cô phản ứng kịp lại đón nhận một lần

thẳng tiến vào sâu khiến cô không khỏi kêu ra tiếng, trong thời gian sau vẫn không ngừng như vậy cho đến sáng sớm.

Viên Cổn Cổn giống như bị yêu quái hút hết hơi sức, nằm sắp không nhúc

nhích chỉ có tiếng hít thở nhẹ nhàng tchứng minh rồi cô còn sống, ngược

lại tinh thần của Hắc Viêm Triệt sảng khoái rạng rỡ giống như yêu quái

vừa mới hút hơi sức của con người vui vẻ xuất hiện ở nhà ăn.

Quản gia Bạch nhìn Hắc Viêm Triệt cười cười thì hiểu, xem ra kế hoạch đã thành công, nhà họ Hắc sẽ nhanh chóng có lại sức sống mà từ ngày Cổn

Cổn đi không xuất hiện.

"Chủ nhân, Hiên thiếu gia và Bác thiếu gia đưa thiệp cưới tới mời ngài

và Cổn Cổn tới tham dự hôn lễ của bọn họ." Á Tư cung kính đưa một tấm

thiệp màu đỏ khảm vàng bên trên, cười khẽ nói.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 198
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...