Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nuông Chiều Bảo Bối: Nô Lệ Tình Yêu Của Báo Vương

Chương 188

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Viên Cổn Cổn khịt khịt mũi nhắm mắt lại không nói chuyện.

Hắc Viêm Triệt bộ dáng thỏa hiệp của cô, nhẹ nhàng hôn lên trán cô, kéo

chăn phủ lên bọn họ, nói câu ngủ ngon, sau đó tắt đèn, cũng nhắm hai mắt lại.

Viên Cổn Cổn vốn hờn dỗi không muốn để ý anh, nhưng cũng nhanh chóng

phát ra tiếng hít thở đều đều, đã ngủ say, cuối cùng còn chủ động chui

chui vào trong lòng Hắc Viêm Triệt, tìm vị trí thoải mái thở dài tiếp

tục ngủ.

Hắc Viêm Triệt vuốt ve tóc của cô, hôn môi lên trên đầu cô, xa cách hai năm, rốt cục anh có thể ngủ ngon rồi.Diễn.Đàn.Lê.Quý.Đôn

Ánh mặt trời sáng sớm xuyên qua cửa sổ mà vào,rắc rải lên thân người đàn ngủ say trên giường, chỉ thấy anh giật giật không yên, tay thon dài

lung tung sờ lung tung ở trên giường, giống như đang tìm kiếm cái gì,

không tới một giây ánh mắt người đàn ông lập tức mở, sốt ruột đứng dậy

ra khỏi phòng.

Viên Cổn Cổn cầm cái chén nhỏ đúc cho Na Tịch Hách ăn từng muỗng từng

muỗng, mà Na Tịch Hách lại nhăn lông mày xinh đẹp y y a a nói "Con...Tự

ăn."

"Hách Hách lớn thật nhanh, cảm giác giống như mới nháy mắt con đã có thể nói, có thể đi rồi." Viên Cổn Cổn cầm chén đưa cho cậu, dịu dàng nhìn

cậu.

Na Tịch Hách tiếp nhận chén, nhìn nhìn cô, không có hé răng.

"Hách Hách, con đừng không vui, nếu con không vui mẹ cũng sẽ không vui,

mẹ biết con nhớ anh Duệ, nhưng anh ấy đi rồi, mẹ cũng không biết khi nào thì anh ấy sẽ về, hoặc nói căn bản là mẹ không biết anh ấy có về hay

không, cho nên chúng ta đều phải học thói quen không có anh ấy, con hiểu không?" Viên Cổn Cổn vừa nói hốc mắt vừa đỏ ửng.

Na Tịch Hách tiếp tục ăn cơm, không có tiếp lời.

"Hách Hách, mẹ vẫn cho rằng mẹ yêu ba con cho nên mới có con tồn tại,

trước kia mẹ cho rằng anh Duệ chính là ba con, liền chính là nơi trở về

của mẹ, nhưng đột nhiên mẹ phát hiện mọi chuyện không phải như vậy, cái

loại cảm giác này rất khổ sở, nhưng sự thật chính là sự thật, chúng ta

đều phải chấp nhận, bộ dạng của con và anh ta giống nhau như đúc, ngay

cả mẹ muốn phủ nhận cũng không có cách nào, con là con anh ta, là máu

thịt của anh ta..." Viên Cổn Cổn nhẹ nhàng nói, cho dù cô không biết cậu nghe có thể hiểu được không.

Đúng lúc này, cửa bị mở ra thô lỗ, 'rầm' phát ra một tiếng vang thật lớn.

Viên Cổn Cổn liền giật mình, nhìn về phía cửa.

"Em, cái cô gái này sao lại thế này, rời giường cũng không nói một

tiếng?" Gương mặt Hắc Viêm Triệt lạnh lùng đi qua kéo cô đứng lên hơi

kích động lớn tiếng nói.

"Em..." Viên Cổn Cổn không biết vì sao anh tức giận lớn như vậy, hơi ngu ngơ nói không nên lời.

Đột nhiên một cái chén nhỏ nhẹ nhàng bay bổng, xuất hiện độ cong 'tao nhã' trên không sau đó đáp xuống trên đầu Hắc Viêm Triệt.

Hắc Viêm Triệt không hề phòng bị cứ như vậy mà cả đầu dính đầy đồ ăn.

"A... Hách Hách..." Viên Cổn Cổn kêu một tiếng, gần như là không dám nhìn sắc mặt xanh mét của Hắc Viêm Triệt.

"Không cho... Ông... Khi dễ mẹ..." Na Tịch Hách ngọt ngào ngây thơ nói,

nhưng biểu cảm lại lạnh lùng không khác gì Hắc Viêm Triệt, trời sinh

liền mang theo khí phách.

Hắc Viêm Triệt cười lạnh, không biết là nên khen thưởng lá gan của cậu hay là nên bóp chết đứa con trai bất hiếu này.

"Thật xin lỗi... Hách Hách còn nhỏ không hiểu chuyện, anh mau đi tắm rửa đi." Viên Cổn Cổn Cổn vừa nói xin lỗi vừa kiễng chân gạt bỏ cơm và thức ăn trên đầu anh.

Hắc Viêm Triệt đi tới gần Na Tịch Hách, đứng ở trước mặt cậu nhìn cậu, không nói chuyện.

Na Tịch Hách ngẩng đầu lên, vẻ mặt ông muốn thế nào đồ đáng ghét.

Viên Cổn Cổn nhìn bầu không khí rút kiếm giương cung, không khỏi nuốt

nuốt nước miếng, nhẹ nhàng kéo kéo ống tay áo Hắc Viêm Triệt, dùng giọng nói gần như là cầu xin "Hách Hách là con trai anh...Đừng so đo với

con."

Tâm trạng Hắc Viêm Triệt vốn tối tăm nhưng vì những lời này liền sáng sủa lên, không khỏi kéo khóe miệng.

Na Tịch Hách lại nhìn anh bằng vẻ mặt khinh thường.

Đột nhiên Hắc Viêm Triệt ôm lấy cậu, giơ lên hơn đầu, sau đó quẹt hết

toàn bộ thức ăn trên đầu anh lên trên quần áo cậu, cuối cùng còn lấy một cọng rau xanh ở trên đầu anh xuống, sau đó thì tâm trạng rất tốt đi ra

khỏi phòng, trở về phòng tắm rửa.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Na Tịch Hách đen kịt, cứng ngắc nhìn bóng lưng anh, nắm chặt nắm tay nhỏ.

"Ưm..." Viên Cổn Cổn nhìn cả người Na Tịch Hách tản ra khí lạnh, không biết nên nói cái gì.

Đột nhiên Na Tịch Hách vươn tay nhỏ bé, chỉ về hướng Hắc Viêm Triệt rời đi y y a a nói "Chán ghét...ông ấy."

Viên Cổn Cổn cười gượng vài tiếng, ôm lấy cậu đi vào phòng tắm "Đừng

nóng giận, mẹ tắm cho con thơm thơm, sau đó lại làm đồ ăn ngon cho

con."

Na Tịch Hách mấp máy cái miệng nhỏ nhắn, không nói chuyện nửa.

Chờ Hắc Viêm Triệt tắm sạch sẽ, sảng khoái tinh thần đi đến phòng Na

Tịch Hách, không ngoài dự đoán nhìn khuôn mặt căm thù của Na Tịch Hách.

"Tiểu quỷ, cha phải dẫn mẹ con đi ăn sáng, con có đi hay không?"

Na Tịch Hách không để ý anh, để mặc Viên Cổn Cổn dùng khăn lông lau tóc trắng ướt sũng của cậu.

"Đừng đi, có thể mang lên đây ăn không?" Viên Cổn Cổn vừa nói vừa cắm đầu máy sấy tóc dịu dàng sấy tóc cho Na Tịch Hách.

"Không thể, ăn cơm phải ăn ở nhà ăn." Hắc Viêm Triệt nhăn mày, nhìn động tác dịu dàng của cô.

"Vậy chờ em sấy tóc cho Hách Hách xong rồi em tự đi, anh đi ăn trước đi." Viên Cổn Cổn nhẹ nhàng nói.

Hắc Viêm Triệt không để ý cô, tự ý ngồi ở trên giường lớn.

Viên Cổn Cổn nhìn nhìn anh, cũng không nói cái gì nữa.

Không bao lâu thì Viên Cổn Cổn liền ngừng động tác sấy tóc, vừa mới

chuẩn bị nhổ đầu cắm, liền thấy Na Tịch Hách bay bổng lên sau đó an ổn

ngồi trên giường, lại thấy Hắc Viêm Triệt ngồi trên chiếc ghế nhìn cô từ trong gương nói "Tóc của anh cũng phải sấy khô."

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 188
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...