Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nuông Chiều Bảo Bối: Nô Lệ Tình Yêu Của Báo Vương

Chương 187

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Viên Cổn Cổn thở phì phò ngơ ngác nhìn anh, liền mất hồn, hoàn toàn không phát hiện mình đã bị anh đè ở dưới thân thể.

"Tiểu Bàn..." Hắc Viêm Triệt không tự chủ được gọi ra tiếng.

Viên Cổn Cổn nhìn đến gần như là quên hô hấp.Diễn.Đàn.Lê.Quý.Đôn

Mặt của hai người càng ngày càng gần, gần đến lông mi cũng 'chém giết' nhau, cũng có thể nghe thấy tiếng tim đập và hơi thở của đối phương, Hắc Viêm triệt nới bàn tay to đang phủ trên miệng nhỏ nhắn của cô ra, nhắm mắt lại nhẹ nhàng hôn lên môi cô.

Viên Cổn Cổn mở to mắt đẹp, lẳng lặng nhìn khuôn mặt anh gần trong gang tấc, lông mi dài dài giống như cây quạt nhỏ, lúc này chỉ nhẹ nhàng bao trùm ở dưới hốc mắt của anh, làm anh nhìn như tao nhã xinh đẹp đặc biệt, dường như không phải là một người thật mà là mơ, vừa chạm vào sẽ tan.

Hắc Viêm Triệt dịu dàng dùng môi mình day nhẹ, Diễn.Đàn.Lê.Quý.Đôn chạm nhẹ vào môi cô, sau khi cảm thấy cô không phản kháng mới thăm dò vẽ loạn, cắn nhẹ trên cánh môi cô.

"Ưm..." Viên Cổn Cổn than nhẹ ra tiếng, vươn tay đẩy đẩy bờ vai của anh.

"Đừng nhúc nhích... Chỉ hôn một chút, một chút là được rồi..." Hắc Viêm Triệt dùng giọng nói nhẹ nhàng nỉ non nói, làm cho không người nào có thể từ chối.

Viên Cổn Cổn nhìn anh, không biết vì sao bây giờ anh làm cho cô đau lòng, nhìn anh dè dặt cẩn thân giống như cô là thứ quý giá, dường như...Dường như anh đã chờ cô rất lâu, rất lâu rồi.

Không lâu thì Hắc Viêm Triệt đã xâm nhập vào môi cô, vốn là cái hôn dịu dàng lại trở nên hơi thô lỗ, bắt buộc cô dây dưa miệng lưỡi với anh, Viên Cổn Cổn không biết nên làm như thế nào, nhưng thân thể lại bắt đầu đáp lại anh, cảm giác này không giống với lúc cô ở cùng anh Duệ.

Không biết qua bao lâu, mãi đến khi cô cảm thấy đầu óc trống rỗng, không thở được nửa, Hắc Viêm Triệt mới buông cô ra, mặt không đỏ hơi thở không gấp nhìn cô thở hào hển gương mặt ửng hồng, cười khẽ "Kỹ thuật vẫn còn kém, lượng hô hấp vẫn thấp như vậy, còn chờ dạy dỗ."

Viên Cổn Cổn vừa nghe, khuôn mặt vốn là rấtt hồng liền giống như trứng tôm bị nấu chín, nhìn anh bĩu môi, một đôi mắt to sáng lấp lánh không hề chứa tạp chất, hấp dẫn người khác hãm sâu.

Hắc Viêm Triệt vươn tay nhẹ nhàng miêu tả hình dạng ánh mắt cô, mang theo nhớ nhung vô hạn, từ lúc nào thì anh bắt đầu yêu cô ngốc này? Là lúc cô khờ khạo cầm cây thông bồn cầu đứng ở bên cạnh giường anh? Là lúc cô ngã vào trong lòng anh, lấy tay 'phi lễ' anh? Là lúc cô không sợ chết ngăn cản anh uống thuốc? Là lúc cô vừa mát xa cho anh vừa dùng giọng nói ngọt ngào nói giỡn? Hay là lúc cô khóc đến đáng thương hỏi anh vì sao phải khi dễ cô? Không biết...Anh hoàn toàn không biết từ khi nào thì anh bắt đầu yêu cô, anh chỉ biết là lúc anh phát hiện mình yêu cô, muốn thoát ra đã quá trễ rồi...

Viên Cổn Cổn hất mặt, nhỏ giọng meo meo "Rất khuya rồi, anh mau về ngủ đi."

"Em muốn anh về đâu ngủ? Đây là phòng của anh." Hắc Viêm Triệt nhìn nét mặt mất tự nhiên của cô, hơi không vui lạnh giọng nói.

"Vậy em đi ngủ cùng Hách Hách, ngày mai anh sắp xếp lại cho em một căn phòng khác là được." Viên Cổn Cổn nói xong muốn đẩy anh ra, lại phát hiện không cách nào di chuyển đc anh, mà anh cũng không có ý đứng lên

"Nghe rõ đây, chỗ này là phòng của 'chúng ta'." Hắc Viêm Triệt đè ép không vui trong lòng gằn từng tiếng nói.

Viên Cổn Cổn nhìn bộ dáng cưởng ép của anh như vậy, không khỏi cũng không vui, mấp máy môi nhẹ giọng nói "At before." (Trước đây)

Hắc Viêm Triệt nhếch mày kiếm, cơn tức liền bị một câu đơn giản như vậy khiêu khích.

"Em muốn đứng lên..." Viên Cổn Cổn né tránh ánh mắt bốc lửa của anh, nhỏ giọng meo meo.

"Em còn nhúc nhích nửa xem." Hắc Viêm Triệt cười lạnh một tiếng, cuối cùng không thể đèn nén nổi tính cách mạnh mẽ.

Viên Cổn Cổn ngẩn người, cương cứng tại chỗ.

Hắc Viêm Triệt tà mị kề sát vào lỗ tai cô nhàn nhạt nói "Em có thể không nhớ rõ trước kia chúng ta làm việc gì ở trên chiếc giường này nhưng anh nhớ rất rõ, nếu bây giờ em muốn 'nhớ lại' một chút, vậy em cứ tiếp tục khiêu chiến độ nhẫn nại của anh đi, nếu em không muốn thì anh đây khuyên em tốt nhất là nghe lời."

Viên Cổn Cổn nhìn anh, không rõ sao anh lại thay đổi thành một người khác, vừa nảy rõ ràng là dịu dàng như vậy...

"Muốn anh nhắc nhở em trước kia chúng ta làm chuyện gì không?" Hắc Viêm Triệt vươn tay vuốt nhẹ mặt cô, chậm rãi xẹt cổ, trên mặt treo một nụ cười thản nhiên nhưng lại không đến đáy mắt.

Đột nhiên Viên Cổn Cổn cảm thấy hơi ủy khuất, nước mắt lập tức vận sức tích tụ trong hốc mắt chờ phát động, vừa nhìn làm cho người ta thương mến, nhưng càng thúc giục dục võng người khác muốn khi dễ cô, nhất là vị ác bá trước mặt này, mà dường như là Hắc Viêm Triệt còn xấu xa hơn cả ác bá.

"Chúng ta ở trên chiếc giường này hôn môi, yêu, xoa nhẹ, vui thích, yêu, thằng nhóc thối kia chính là chứng cớ tốt nhất, em cũng không có cách nào phủ nhận, không phải sao?" Hắc Viêm Triệt khiêu khích khẽ cắn lỗ tai cô khiến cho cô run rẩy.

Viên Cổn Cổn bị bộ dáng hiện tại của anh dọa sợ, không nhịn được hừ nhẹ một tiếng, khóc lên.

Hắc Viêm Triệt lau chùi hết nước mắt của cô, nhìn bộ dáng nước mắt lưng tròng của cô, lạnh giọng "Cho dù em không nhớ rõ chuyện trước kia cũng không em gạt bỏ sự thật đã tồn tại này, Viên Cổn Cổn, em là vợ của anh, cho dù em mất trí nhớ hay không, em cũng là vợ của anh.

Viên Cổn Cổn bĩu môi dùng mu bàn tay che mắt, tự nhiên khóc.

Hắc Viêm Triệt nhìn động tác trẻ con, lửa giận cũng biến mất hơn phân nửa, vươn tay kéo tay cô, nhẹ nhàng in xuống một nụ hôn ở trên mặt cô "Anh thích nhất là nhìn bộ dáng em khóc, em còn khóc đi nửa anh liền không nhịn được muốn 'xâm phạm' em đấy."

"Biến thái." Viên Cổn Cổn bình luận không khách sáo.

"Biết là tốt rồi, ngàn vạn lần đừng chọc anh, biến thái sẽ không nói lý." Hắc Viêm Triệt gật gật đầu tiếp nhận từ hình dung này, lưu loát lật xuống từ trên người cô, kéo cô ôm vào trong ngực.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 187
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...