Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nuông Chiều Bảo Bối: Nô Lệ Tình Yêu Của Báo Vương

Chương 180

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Viên Cổn Cổn nhìn nhìn ông, không nói gì.

Viên Tịnh Lưu đứng dậy đi ra khỏi phòng ngủ của cô.

Ban đêm.

Na Tịch Thịnh Duệ ôm Na Tịch Hách có vẻ mặt khó chịu nhẹ nhàng gõ cửa phòng Viên Cổn Cổn.

"Liễm Liễm, là anh Duệ đây."

Theo bản năng Viên Cổn Cổn muốn mở cửa nhưng tay vừa đụng tới tay cầm cửa liền cứng lại.

"Liễm Liễm, mở cửa được không?" Na Tịch Thịnh Duệ không đợi cô đáp lại, buồn bã nói khẽ.

Viên Cổn Cổn cắn cắn môi dưới, vẫn không nhúc nhích.

"Cho dù em không muốn gặp anh, chẳng lẽ ngay cả Hách Hách em cũng không cần sao?" Na Tịch Thịnh Duệ nhìn Na Tịch Hách ở trong lòng, lộ ra một chút cười khổ, tuy cũng là tóc trắng cũng là mắt tím nhưng anh ta đối với cậu là thật lòng cưng chiều, bởi vì, mặc kệ như thế nào, trong thân thể cậu vẫn chảy dòng máu của cô.

Viên Cổn Cổn mở cửa, mặt không biểu cảm nhìn anh ta.

Na Tịch Thịnh Duệ đi vào thả Na Tịch Hách ở trên giường, bị bộ dáng lạnh lùng của cô hung hăng tổn thương.

Viên Cổn Cổn nhìn anh ta, cũng không nói cái gì.

"Liễm Liễm, tôi của anh thật sự không thể thứ sao?" Na Tịch Thịnh Duệ cười cười tự giễu, giọng nói yếu ớt làm người ta thương tiếc.

Viên Cổn Cổn xoay người, nhỏ giọng nói "Em không phải là Liễm Liễm, em là Viên Cổn Cổn."

Na Tịch Thịnh Duệ ngẩn người, đi đến phía sau cô "Nếu Cổn Cổn có thể yêu anh, sao anh có thể bịa đặt một thân phận Na Tịch Liễm Diễm cho em."

Viên Cổn Cổn cứng đờ, nơi mềm yếu nhất trong lòng bị đâm một cái.

"Nhưng sự thật chứng minh, cho dù em đãmất trí nhớ, tiếp nhận thân phận anh bịa đặt nhưng em vẫn không thương anh, mặc kệ em là Viên Cổn Cổn hay là Na Tịch Liễm Diễm, thời gian 2 năm. anh cũng không thể tiến vào trong lòng em, em vẫn ở trong thế giới của anh ta, cho dù trong trí nhớ của em đã không có anh ta, nhưng trong tiềm thức em vẫn vì anh ta mà từ chối anh, ở trong lòng em thì anh là anh trai, là nơi che chở em muốn tìm kiếm lúc bị tổn thương, là người em muốn tâm sự, nhưng lại không phải là người em giao cả thân thể và linh hồn, Cổn Cổn, em có biết, nếu em bằng lòng cho anh một chít tình cảm em giành cho Hắc Viêm Triệt, cho dù là một chút thôi, anh cũng sẽ không lừa gạt em, anh cũng không muốn mỗi ngày lo lắng đề phòng sợ em đột nhiên nhớ ra, mỗi ngày lừa gạt chính mình có một ngày em sẽ yêu anh, nhưng anh không có cách nào, anh đã lúng vào quá sâu, không rút ra được, tất cả lỗi của anh là vì yêu em, em có thể tha thứ cho anh không?" Na Tịch Thịnh Duệ gằn từng tiếng nói, một đôi mắt chim ưng sắc bén bốc lên chút mờ mịt.

Viên Cổn Cổn xoay người nhìn anh ta, nước mắt, một giọt tiếp một giọt chảy xuống theo gò má, tuy cô không có trí nhớ, nhưng nét mặt bất đắc dĩ và đau khổ của anh ta lại quen thuộc như vậy, giống như thật lâu trước kia cô đã thấy qua, cái loại cảm giác đau lòng khắc vào xuông cốt, giờ phút này đang đau đớn âm ỷ.

Na Tịch Thịnh Duệ vươn tay ôm lấy cô, giọng run run nhẹ nhàng nói "Vì sao không thể không có anh ta? Rõ ràng là anh quen em trước, là anh nhìn em lớn lên, là anh luôn luôn bảo vệ em từ một cô bé 5 tuổi đang yêu ngây thơ đến cô gái xinh đẹp 18 tuổi, Cổn Cổn, vì sao không phải là anh?"

Viên Cổn Cổn cũng khoát tay lên trên lưng anh ta, không biết nên nói cái gì.

Đúng lúc này, toàn bộ vật dụng xung quanh đều trôi nổi ở giữa không trung, Na Tịch Hách bày ra khuôn mặt nhỏ nhắn không vui cha mẹ đứng ôm nhau vứt bỏ cậu một bên thật lâu.

Na Tịch Thịnh Duệ buông Viên Cổn Cổn ra, để cô đi đến bên giường dỗ dành ông cụ nhỏ tính khí không tốt kia.

"Hách Hách ngoan, đừng như vậy." Viên Cổn Cổn đi qua ôm lấy cậu, trên mặt đều là vết nước mắt.

Na Tịch Hách nhăn lông mày xinh đẹp vừa dùng tay nhỏ bé chà lau lung tung ở trên mặt cô, vừa ngọt ngào ngây thơ nói "Xấu... Xấu "

Viên Cổn Cổn khịt khịt mũi, hôn một cái ở trên mặt cậu.

Na Tịch Thịnh Duệ nhìn bọn họ tình cảm mẹ con sâu đậm, nhẹ giọng nói "Thời gian không còn sớm, đi ngủ sớm một chút đi."

Viên Cổn Cổn nhìn anh, nghẹn ngào nhỏ giọng meo meo "Vậy còn anh..."

"Anh ngủ ở phòng khách." Na Tịch Thịnh Duệ cười cười, giấu đi toàn bộ đau khổ của mình.

Viên Cổn Cổn nhìn anh ta, không nói gì.

Na Tịch Thịnh Duệ xoay người chuẩn bị rời đi, lại bị cô gọi lại.

"Anh Duệ...Em...Em không trách anh."

Na Tịch Thịnh Duệ cười cười không có quay đầu, nhỏ giọng nói "Cảm ơn."

Đột nhiên Na Tịch Hách y y a a, giọng non nót kêu "Ba ba...Hôn..."

Tim của Na Tịch Thịnh Duệ giống như bị người ta đâm một cái, có loại xúc động muốn rơi nước mắt, lẳng lặng bước đến bên cạnh cậu dịu dàng ấn nhẹ một nụ hôn lên mặt cậu.

"Hách Hách ngủ ngon, phải nghe lời mẹ có biết không."

"Ngủ ngon..." Rốt cuộc Na Tịch Hách nguôi giận thả vật dụng lại chỗ cũ, người nhỏ rộng lượng gật gật đầu. Dường như rất vừa lòng tất cả mọi người đều chúc cậu ngủ ngon.

Na Tịch Thịnh Duệ không nỡ sờ sờ gò má trắng noãn mềm mại của cậu, đi ra phòng.

Viên Cổn Cổn nhìn bóng lưng của anh ta, trong lòng đau âm ỷ, hay là không cần thay đổi tình trạng này đi, anh Duệ thật sự yêu cô, cô cũng không nhớ chuyện trước kia nửa, bắt đầu lần nửa không phải rất tốt sao? Nhưng mà... Vì sao cặp mắt tím đậm không chớp xuất hiện ở trước mặt cô, giống như đang lên án cô phản bội và bỏ trốn... Làm cô có cảm thấy đau đớn khó hiểu.

Buổi tối 12 giờ, nhà lớn họ Hắc.

Hắc Viêm Triệt ngồi ở trên giường lớn, cầm trong tay chính là áo ngủ màu đen mỗi ngày bị anh 'tàn phá', ngón tay thon dài vuốt ve trên chữ cái lồi len, một chút lại một chút, vẫn luôn rối rắm trong ý nghĩa đối với chủ nhân của nó.

"Thiếu gia, bên ngoài có một vị tiên sinh tự xưng là Na Tịch Thịnh Duệ muốn gặp ngài." Quản gia Bạch nhẹ nhàng gõ cửa, cung kính nói.

Hắc Viêm Triệt nhìn áo ngủ trong tay, lạnh lùng phun ra một chữ "Mời."

"Dạ." Quản gia Bạch xoay người đi xuống lầu.

Hắc Viêm Triệt buộc chặt ngón tay, trên mặt là khát máu tàn nhẫn, ai cũng không thể cướp cô nhóc béo của anh, nếu không thì phải chết.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 180
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...