Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nuông Chiều Bảo Bối: Nô Lệ Tình Yêu Của Báo Vương

Chương 170

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Na Tịch Thịnh Duệ cảm nhận được cô cứng ngắc, âm thầm kiềm nén khát vọng ở đáy lòng, dè dặt cẩn trọng vuốt ve thân thể của cô.

Na Tịch Liễm Diễm cắn môi, hai tay gắt gao nắm chặt drap giường bên cạnh ép buộc chính mình không thể từ chối, nhưng khi bàn tay to của Na Tịch Thịnh Duệ phủ lên ngực vì sinh con mà đầy đặn hơn của cô, một giọt nước trượt khỏi khóe mắt cô rơi xuống ở trên gối. Đây vốn là chuyện bình thường chuyện nhưng không biết vì sao lại làm cho cô khổ sở như vậy.

Na Tịch Thịnh Duệ dịu dàng dùng môi mút hôn cái cổ trắng nõn của cô, để lại dấu vết mập mờ phía trên.

"Ưm..." Na Tịch Liễm Diễm hừ nhẹ ra tiếng, sợ ngứa rụt cổ lại.

Na Tịch Thịnh duệ bị tiếng ngâm khẽ của cô kích thích hơi vội vàng xao động, vươn tay kéo quần lót của cô xuống, mang theo thở gấp hôn lên môi của cô.

"Ưm..." Na Tịch Liễm Diễm hơi sợ hãi run run, anh đối với cô luôn luôn là dịu dàng săn sóc, yêu thương có thừa, đây là lần đầu tiên, anh ta dùng cách mạnh mẽ thậm chí là có chút ép bức với cô như vậy.

"Liễm Liễm, Liễm Liễm." Na Tịch Thịnh Duệ kề bên môi cô lẩm bẩm.

"..." Na Tịch Liễm Diễm nhắm mắt lại, lặng lẽ rơi nước mắt.

Na Tịch Thịnh Duệ hôn môi cô, lại dính ướt át rơi xuống này.

Na Tịch Liễm Diễm vội vàng quay đầu không muốn anh ta phát hiện nước mắt của mình.

Lòng Na Tịch Thịnh Duệ như lửa nóng khi va chạm vào nước mắt lạnh lẽo này liền giống như bị người ta hắt một gáo nước lạnh, vươn tay mở ra đèn ngủ, ngọn đèn mờ nhạt ấm áp xua đuổi bóng tối.

Na Tịch Liễm Diễm lấy tay che mắt, đợi thích ứng với đèn.

Na Tịch Thịnh Duệ thấy cái mũi hồng hồng và khuôn mặt đầy nước mắt của cô, mấp máy môi không nói gì.

Na Tịch Liễm Diễm nhìn vẻ mặt không biểu cảm của anh ta, nhỏ giọng meo meo "Thật xin lỗi anh Duệ, em... Em chỉ hơi sợ."

Na Tịch Thịnh Duệ nghe tiếng nói nghẹn ngào của cô thì vươn tay lau nước mắt trên mặt cô.

"Em...Em biết giữa vợ chồng thì làm chuyện này là thật bình thường, nhưng em không có trí nhớ, em rất lo sợ, em...Em không cố ý từ chối anh,em...Em..."

"Hư... Không sao, không cần nói cái gì nửa, thả lỏng." Na Tịch Thịnh Duệ hôn hôn lên mắt cô, từ trên người lật xuống dưới, dịu dàng chỉnh sửa quần áo hỗn độn của cô.

Na Tịch Liễm Diễm nhìn anh ta, đột nhiên một loại cảm giác quen thuộc trào lên trong lòng, nhưng cái loại cảm giác này quá nhanh, chỉ chợt lóe lên làm cô muốn bắt cũng không bắt được, chỉ có thể ngẩn người.

"Là anh không tốt, quá nóng vội dọa em rồi, em không muốn thì chúng ta sẽ không làm, chờ em có thể hoàn toàn tiếp nhận thì chúng ta lại làm, đừng khóc." Na Tịch Thịnh Duệ kéo cô vào trong ngực, vỗ nhẹ phần lưng của cô, an ủi hôn nhẹ lên mặt cô.

"Không sao, e có thể, em chỉ là..."

"Không cần nói nữa, còn nói anh sẽ tức giận." Đột nhiên Na Tịch Thịnh Duệ trầm giọng, không giận tự uy.

Na Tịch Liễm Diễm nhìn anh ta, hơi ủy khuất.

Na Tịch Thịnh Duệ thở dài, nhẹ nhàng nói "Liễm liễm, lúc ở cùng với anh thì không cho em miễn cưỡng bản thân, lúc nào cũng không được, không muốn làm chính là không muốn làm, vậy không có gì, anh có thể hiểu, so với làm tình thì anh càng để ý cảm nhận của em hơn, em hiểu không?"

Na Tịch Liễm Diễm vùi mặt vào trong lòng anh ta, không dám nhìn thẳng đôi mắt sắc bén tràn đầy thâm tình của anh ta, đôi mắt làm cô có loại cảm giác tội ác rất sâu, loại tội ác này làm cho cô rất bứt rứt, vì sao cô lại cảm thấy mình rất hổ thẹn với anh ta?

"Liễm Liễm, anh yêu em." Na Tịch Thịnh Duệ ôm chặt cô, thì thào nói.

Na Tịch Liễm Diễm ngẩn người, nhỏ giọng nói "Em cũng yêu anh Duệ."

Na Tịch Thịnh Duệ cười khổ một cái, tình cảm của cô đối với anh ta và tình cảm anh ta đối với cô thì làm sao có thể giống nhau... Cô vẫn luôn xem anh ta là anh trai, là người thân, ở sâu trong trí nhớ của cô, vẫn luôn vì người đàn ông bị lãng quên kia mà giữ mình.

Newyork, nhà lớn họ Hắc.

Hắc Viêm Triệt để tài liêu lên trên bàn, mệt mỏi ngã ở trên giường lớn, đôi mắt tím vừa xinh đẹp vừa lạnh lùng ngây ngốc nhìn chằm chằm trần nhà, một lúc sau anh lấy một cái áo ngủ màu đen dưới đáy gối ra, ngón tay thon dài trắng nõn vuốt nhẹ trên vải lụa kia, cuối cùng dừng ở một vùng nhỏ hơi lồi lên. Chỗ đó dùng chỉ màu đen thêu bốn chữ cái 'DOVE', không cẩn thận nhìn thì căn bản là không nhìn ra, Hắc Viêm Triệt sờ qua từng chữ từng chữ, động tác này đã lặp lại hơn 1 năm nay, rốt cuộc chữ DOVE này có ý nghĩa gì? Vì sao ở trên áo, áo trong của anh, thậm chí là trên khăn tắm đều có, là cô làm sao? Nếu phải, như vậy thì ý của cô là cái gì? DOVE trong tiếng Đức chỉ bồ câu, cô làm như vậy là muốn nói cho anh biết, cô muốn giống như bồ câu giương cánh bay lượn sao? Hắc Viêm Triệt lắc lắc đầu, kèo ra một chút cười khẽ, làm sao cô có thể có chỉ số thông minh cao như vậy, hoặc là chữ DOVE này chỉ là vì lúc anh không cho cô ăn chocolate, là con đường để cô trút giận, cô muốn nói cho anh biết, cô muốn ăn chocolate Dove chắc là vậy... Dựa theo lối suy nghĩ của một người ngốc, đây là đáp án có khả năng nhất. Hắc Viêm Triệt xếp áo ngủ lại thả lại dưới đáy gối, hơi ảo não thở dài, rốt cuộc là anh đang làm cái gì, người cũng đà đi, vì sao anh còn phải nghiên cứu chuyện cô từng làm là xuất phát từ tâm trạng và động cơ gì, thật sự là rất ngu xuẩn, vì sao lâu như vậy còn chưa học quên được? Từ khi nào thì khả năng học tập của anh bị thoái hóa đến nước này... Cười cười tự giễu, nhắm hai mắt lại.

Nhà lớn họ Long

"Long Tịch Bảo, anh không cho đi, em có nghe hay không!" Long Tịch Bác nghiêm mặt, lạnh lùng nhìn Long Tịch Bảo đang thu dọn đồ đạc.

Long Tịch Bảo quay đầu vẻ mặt nghiêm túc nói "Em mặc kệ, thật vất vả mới điều tra được chỗ của Cổn Cổn, đánh chết em em cũng phải đi."

"Anh đã nói với em bao nhiêu lần rồi, đây là chuyện của nhà Triệt không cho em quản." Long Tịch Bác nhíu mày không khỏi cao giọng lên.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 170
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...