Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nuông Chiều Bảo Bối: Nô Lệ Tình Yêu Của Báo Vương

Chương 145

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Thật xin lỗi, ta... Em vừa mới ở nhà vệ sinh." Viên Cổn Cổn đứng cách Hắc Viêm Triệt không xa, nhỏ giọng thì thào.

"Tới đây." Lần đầu tiên Hắc Viêm Triệt không có phát giận, chỉ vươn tay thon dài ra với cô.

Viên Cổn Cổn nhìn nhìn anh, chậm rãi đi tới gần anh, đưa tay của mình cho anh, vẫn ngoan ngoãn trước sau như một.

Hắc Viêm Triệt nắm tay bế cô lên trên chân, nhìn nhìn đôi mắt và cái mũi ửng đỏ của cô, nhàn nhạt hỏi "Đã khóc?"

Viên Cổn Cổn ngẩn người, không nói gì.

"Anh nói không đúng? Em cảm thấy ủy khuất?" Hắc Viêm Triệt nhếch mày kiếm hơi bất mãn với sự im lặng của cô.

Viên Cổn Cổn lắc lắc đầu “Anh nói đều đúng là em không tốt, thật xin lỗi, sau này cũng sẽ không như vậy nửa.”

“đã như vậy sao còn trốn đi khóc? Em cảm thấy anh là người không nói lý lẽ?” Hắc Viêm Triệt nhìn mắt cô, nhàn nhạt nói.

Viên Cổn Cổn cắn cắn môi dưới, tiếp tục im lặng.

“nói chuyện!” Hắc Viêm Triệt hơi không kiên nhẫn tăng thêm giọng điệu.

“Em… Ở trong lòng anh chính là người khác sao?” Viên Cổn Cổn thở sâu, ngẩng đầu nghênh đón ánh mắt của anh, giọng nói nhẹ nhàng mang theo run run làm người ta thương tiếc.

Hắc Viêm Triệt ngẩn người, lập tức không vui mím chặt môi mỏng, lạnh lùng nhìn cô.

Viên Cổn Cổn cúi đầu, hơi hối hận vì mình đã hỏi vấn đề này.

“Ha ha, không sai, 3 năm qua đầu óc không thông minh hơn nhưng đã học được ‘bắt lấy trọng điểm’ rồi.” Hắc Viêm Triệt nhàn nhạt trào phúng, từng chữ đều lạnh như băng.

Viên Cổn Cổn không yên tuột xuống từ trên chân anh, nhỏ giọng ngập ngừng “Em đi sắp xếp lịch trình lại.”

Hắc Viêm Triệt không ngăn cản cô, tay nắm chặt thành quyền, hừ lạnh một tiếng tập trung chú ý vào trên máy tính, không nhìn cô nửa.

Viên Cổn Cổn yên lặng xoay người đi đến chỗ ngồi của mình.

Từ hôm nay về sau, mọi người rơi vào hoàn cảnh vô cùng tối tăm, mỗi ngày đều hốt hoảng cùng đợi tổng giám đốc đại nhân bắn pháo, mà tổng giám đốc phu nhân chỉ ngoan ngoãn ngồi ở một bên, cái gì cũng không nói, nhưng ai nấy đều thấy được bọn họ… có mâu thuẫn nội bộ rồi… Ngay dưới tình huống ‘ác liệt’ như vậy, có người còn ngại không đủ loạn đưa tới cho Viên Cổn Cổn một gói hàng và một tấm thẻ tràn ngập tình yêu, vì thế… Tổng giám đốc đại nhân phát điên rồi…

Phòng ngủ chính nhà họ Hắc.

“Viên! Cổn! Cổn!, buông! tay!” Hắc Viêm Triệt gằn từng tiếng, nghiến răng nghiến lợi nói.

Viên Cổn Cổn gói hàng nhỏ lắc lắc đầu “Đây là của em.”

“Buông tay hay không?” Hắc Viêm Triệt nhíu mày, con ngươi màu tím nhạt dần dần biến thành màu tím đậm.

“Anh… không phải anh đã nói không được sự cho phép của chủ nhân của vật đó thì không được phép chạm vào vật đó sao?” Viên Cổn Cổn cắn chặt răng, cố lấy dũng khí nhỏ giọng nói.

Hắc Viêm Triệt nhìn cô, tức giận đến răng cũng ngứa rồi. “Thế nào? Em liền thích chứng cứ trêu hoa ghẹo bướm của em như vậy?”

Viên Cổn Cổn ngẩn người lập tức không vui nói “Vậy còn anh? không phải anh cũng rất quý trọng chứng cứ hái hoa ngắt cỏ bên ngoài của anh sao, cũng không phải một cái mà là hai cái đấy.”

Hắc Viêm Triệt nghiến răng không nói hai lời liền gạt bỏ gói hàng trên tay cô, ném cô ngã nhào xuống giường, há mồm liền cắn lên mặt trắng non mềm của cô, để lại dấu răng hung tợn trên mặt cô.

“A…” Viên Cổn Cổn đau kêu ra tiếng, không ngừng giãy giụa.

“Dám tranh luận, thiếu dạy dỗ em.” Hắc Viêm Triệt vừa để lại dấu răng trên mặt, trên môi, trên gáy của cô, vừa dùng sức véo cái mông co dãn của cô, trút hết lửa giận của mình.

“A… Đau quá… Đừng… Anh không phân rõ phải trái… Hu hu… Đau…” Viên Cổn Cổn vươn tay đẩy anh ra lại bị anh bắt lấy hai tay cố định ở trên đỉnh đầu, nhúc nhích cũng chẳng được, chỉ có thể mặc cho anh khi dễ.

Hắc Viêm Triệt hung hăng cắn nơi mềm mại đầy đặn cách một lớp áo của cô, khiến cho cô run rẩy.

“Hu hu… Anh khi dễ em…” Viên Cổn Cổn khóc thì thào nói, giống như một động vật nhỏ bị người ta khi dễ, đáng thương tội nghiệp.

“Liền khi dễ em, như thế nào!” Hắc Viêm Triệt bá đạo nói, nhìn bộ dáng của cô thì tức giận dần dần bị đánh tan, con ngươi tím đậm cũng dần dần khôi phục thành tím nhạt.

“Hu hu…” Viên Cổn Cổn ủy khuất khóc, thế nào… cô có thể như thế nào? cô chỉ có thể mặc cho anh khi dễ như vậy.

Hắc Viêm Triệt cúi người phủ lên môi của cô, phát huy bản năng cơ bản nhất của đàn ông - - t*ng trùng lên não.

“Ưm… không cần…” Viên Cổn Cổn hất mặt kháng cự, che giấu quật cường từ trong thân thể.

“Dám không cần!” Hắc Viêm Triệt hừ lạnh một tiếng, bóp chặt cằm của cô không để cô từ chối.

Viên Cổn Cổn thở gấp lớn tiếng khóc rống, rất giống bị kẻ bắt cóc xâm phạm.

Hắc Viêm Triệt mắng nhỏ một tiếng buông cô ra, mất đi hứng thú.

“Viên Cổn Cổn! Rốt cuộc là em muốn gì?”

Viên Cổn Cổn được tự do liền xê dịch về sau vài bước, ngồi xổm ở trên giường “Em không muốn làm.”

“Anh đã nhìn ra, nói lý do?” Hắc Viêm Triệt khoanh hai tay ở trước ngực, tức giận nhìn cô, con bé ú chết tiệt, anh cũng không so đo cô ‘bất kính’, cô còn dám cướp đoạt quyền lợi người chồng của anh.

“không muốn làm với anh, nếu anh muốn làm thì đi tìm người tặng quà thân mật cho anh đi.” Viên Cổn Cổn lấy hơi hô lớn, rốt cuộc cũng trút ra hết nghi ngờ và ủy khuất trong nhiều ngày như vậy.

“Cái gì?” Hắc Viêm Triệt híp híp mắt, hơi nghi ngờ những gì mình nghe được.

“Em… Em…” Viên Cổn Cổn nhìn đôi mắt của anh đột nhiên biến màu và nét mặt nguy hiểm này, không khỏi xê dịch mông về sau.

“Lặp lại lần nữa.” Hắc Viêm Triệt kéo lấy tay cô, giọng điệu rất là bình tĩnh.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 145
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...