Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nuông Chiều Bảo Bối: Nô Lệ Tình Yêu Của Báo Vương

Chương 141

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Hắc Viêm Triệt cười lạnh nhìn thiên hạ nhỏ của mình rõ ràng đã bị dọa, tốt lắm, thì ra cô lại có ý kiến lớn với anh như vậy, xem ra cần 'nói chuyện thật tốt' rồi.

"Triệt..." Viên Cổn Cổn sợ hãi gọi tên của anh.

"Bảo bối, đi thôi, chúng ta về nhà." Hắc Viêm Triệt 'dịu dàng' nói.

"Em, em, hôm nay em muốn ở lại với Bảo Bảo..." Nói từ từ cũng không còn phát ra tiếng.

"Anh nói, về nhà." Hắc Viêm Triệt kéo ra tươi cười tuyệt mỹ như đóa hoa, nhẹ giọng nói.

"Dạ..." Viên Cổn Cổn chậm rãi đi tới bên cạnh Hắc Viêm Triệt, dè dặt cẩn thận nhìn anh.

Hắc Viêm Triệt vươn tay tới liền bế cô ở trên tay, giống như bế một đứa trẻ con.

"Chúng ta đi, em gái Tịch Bảo 'đáng yêu', tạm biệt." Hắc Viêm Triệt cười nham hiểm cười.

Long Tịch Bảo lạnh run một cái, nhỏ giọng nói "Tạm biệt, có rảnh dẫn Cổn Cổn đến chơi."

"Cố gắng, nhưng anh nghĩ từ giờ đến sang năm cô ấy cũng sẽ không rảnh." Người nào đó cười nói xong liền ôm theo tâm can bảo bối của anh đi, để lại Long Tịch Bảo yên lặng cầu nguyện cho Viên Cổn Cổn, chậc chậc, Cổn Cổn, bạn liền chấp nhận số mệnh đi, đi một ngày đàng học một sàng khôn, họa là từ trong miệng mà ra, chắc chắn bây giờ bạn có thể hiểu rõ những lời này... Amen.

Nhà lớn họ Hắc.

Lúc Hắc Viêm Triệt có sắc mặt không tốt ôm 'thỏ trắng nhỏ' không yên phận về đến nhà, không chút ngoài ý muốn nhìn thấy Khấu Lê Lạc buồn rầu không hé răng ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách, bên cạnh đương nhiên là Hắc Viêm Tước.

"Mẹ Lê, cha Tước." Viên Cổn Cổn vui vẻ chào hỏi.

"Ngoan." Khấu Lê Lạc kéo ra một chút tươi cười, nhìn rất là cứng ngắc.

"Trở về phòng." Hắc Viêm Triệt nhìn Viên Cổn Cổn, nhàn nhạt phun ra ba chữ.

Viên Cổn Cổn ngẩn người, hơi không đồng ý chu miệng nói "Vì sao?"

Hắc Viêm Triệt chỉ nhìn cô, im lặng không hé răng.

"Em muốn ở lại với mẹ Lê." Viên Cổn Cổn nhìn nhìn Khấu Lê Lạc, nhỏ giọng meo meo.

"Lặp lại lần nữa, trở về phòng." Hắc Viêm Triệt vẫn là giọng điệu nhàn nhạt như trước, nhưng lại làm cho người ta có cảm giác áp bách trong vô hình.

"Em..."

"Còn nghe không hiểu?" Hắc Viêm Triệt nhíu mày, rất rõ ràng là không kiên nhẫn rồi.

Viên Cổn Cổn cắn môi, đi trở về phòng.

Chờ sau khi bóng lưng cô biến mất ở phòng khách, Khấu Lê Lạc nhăn lông mày xinh đẹp lại, đôi mắt tím xinh đẹp không chớp mắt nhìn Hắc Viêm Triệt, "Triệt nhi, con hơi quá đáng, cho dù Ký Dao làm chuyện không đúng nhưng con có cần phải tàn nhẫn như vậy không."

"Mẹ cảm thấy con tàn nhẫn?" Hắc Viêm Triệt ngồi lên trên ghế sô pha,vẻ mặt không cho là đúng.

"Chẳng lẽ không đúng sao?"

"Vậy chỉ có thể trách mẹ chọn sai chồng, nếu lúc trước mẹ chọn một người dịu dàng thiện lương thì bây giờ sẽ không có con trai như vậy, vấn đề di truyền, con cũng bất lực." Hắc Viêm Triệt nhìn nhìn Hắc Viêm Tước, kéo khóe miệng lên.

"Hắc Viêm Triệt!" Khấu Lê Lạc tức giận hô, ngón tay thon dài nắm lại thành quyền.

"Con trai, con đang gây sự?" Hắc Viêm Tước cười lạnh một chút, biểu cảm tà mị lạnh lùng nghiêm nghị làm cho người ta bị ông hấp dẫn.

"Chẳng qua là con muốn để cho cô ta nếm trải một chút những gì cô ta muốn làm với Viên Cổn Cổn mà không thành, rất tàn nhẫn sao? Đó đều là cô ta nghĩ ra chuẩn bị đối phó con dâu đáng yêu của mẹ." Hắc Viêm Triệt bắt chéo hai chân thon dài, lười nhác dựa vào sô pha.

Khấu Lê Lạc ngẩn người, không biết nên nói cái gì.

Hắc Viêm Triệt nhìn bà, cũng không nói gì.

Một lúc sau, hốc mắt Khấu Lê Lạc đỏ ửng thì thào nói "Nhưng Cổn Cổn cũng không có bị thương mà, con bé cũng không đạt được mục đích, vì sao con không thể tha cho con bé một lần, còn phải tàn nhẫn như vậy..."

"Mẹ thân mến, mẹ khẳng định con không có buông tha cô ta sao? Con nói rồi không có lần thứ hai, mẹ đã quên?" Giọng nói của Hắc Viêm Triệt lạnh xuống, lẳng lặng nhìn bà.

"Hắc Viêm Triệt, chú ý thái độ của con." Hắc Viêm Tước ôm Khấu Lê Lạc hốc mắt đỏ ửng lên trên đùi, con ngươi màu xám bạc nhàn nhạt nhìn lướt qua con trai của mình, không giận mà uy.

"Được rồi, xem ra mẹ muốn Viên Cổn Cổn chịu một ít tổn thương, sau đó lại hốc mắt ửng đỏ đi tới trước mặt Mạnh Ký Dao chỉ trích cô ta vì sao tàn nhẫn như vậy." Hắc Viêm Triệt gật gật đầu, vẻ mặt con đã hiểu được.

"Mẹ không có." Khấu Lê Lạc lớn tiếng phản bác, làm sao bà có thể nỡ lòng để Cổn Cổn chịu tổn thương.

Đúng lúc này, 'Bốp' một tiếng đồ sứ vỡ vụn truyền đến, Hắc Viêm Triệt cau mày đi đến góc tường ngã rẽ cách đó không xa bắt được Viên Cổn Cổn muốn 'chạy tội'.

"Viên Cổn Cổn, những ngày gần đây của em rất thoải mái phải không?"

"Em...Em..." Viên Cổn Cổn nhìn anh, vẻ mặt chột dạ.

"Em không biết ý nghĩa ba chữ trở về phòng này hai hay là muốn thử xem anh có thể dùng roi đánh chết em hay không?"

Viên Cổn Cổn cắn môi dưới, đôi mắt trong suốt trắng đen rõ ràng dè dặt cẩn thận nhìn anh không có trả lời.

Hắc Viêm Triệt quay đầu nhìn nhìn Khấu Lê Lạc ngồi trên sô pha lạnh giọng nói "Con phải đi chế tạo đời sau, cha mẹ tự nhiên." Nói xong cũng không quản phản ứng của bọn họ, dễ dàng ôm con nhóc nào đó đang giãy dụa không ngừng xoay người đi về phòng.

Khấu Lê Lạc nhìn bóng lưng bọn họ, lấy tay che khuôn mặt mặt hoàn mỹ làm tổ trong lòng Hắc Viêm Tước, nhẹ nhàng lẩm bẩm "Nếu lúc trước em không dẫn Ký Dao đến đây, hôm nay sẽ không xảy ra chuyện như vậy."

"Trên thế giới không có nhiều nếu lúc trước như vậy, không nên lo sợ không đâu, tất cả đều là con bé gieo gió gặt bão." Hắc Viêm Tước khẽ vuốt tóc bạc của bà, nhàn nhạt nói.

Khấu Lê Lạc thở dài, nhắm mắt lại lẳng lặng nhịp tim của ông, yêu một người, thật sự sẽ làm người ta đánh mất bản tính sao? Ký Dao đã từng dịu dàng tươi ngọt như vậy, yêu có thể điên cuồng đến mức này, chữ tình làm người ta tổn thương, đúng là lý lẽ nghìn đời không thay đổi.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 141
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...