Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nuông Chiều Bảo Bối: Nô Lệ Tình Yêu Của Báo Vương

Chương 127

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Then,YANHE HEI,do you take GUN GUN YUAN to be your lawful,wedded wife?" (Tốt, Hắc Viêm Triệt, ngài có đồng ý cưới Viên Cổn Cổn làm vợ hợp pháp của ngài không? )

Nghe đến đó, Viên Cổn Cổn không khỏi bật cười, GUN GUN YUAN, Cổn Cổn Viên...

Hắc Viêm Triệt không nhịn được giật giật khóe miệng, nhìn nhìn cô gái ngốc bên cạnh, nhàn nhạt nói , "I do." (Tôi đồng ý)

"And you, GUN GUN YUAN,do you take YANHE HEI to be your lawful, wedded husband?" (Và cô, Viên Cổn Cổn, cô có đồng ý lấy Hắc Viêm Triệt làm chồng hợp pháp của cô không?)

Viên Cổn Cổn nhìn nhìn ngón tay thon dài của anh nắm chặt tay cô, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt hoàn mỹ của anh, nhẹ giọng nói, "I do." (Tôi đồng ý)."

Mục sư gật gật đầu, "The rings,please." (Mời trao nhẫn.)

Hắc Viêm Triệt cầm lấy MC chiếc nhẫn đầu báo trên đệm đỏ, đeo vào ngón tay cái tay phải của Viên Cổn Cổn, ánh sáng trắng lóe lên, chiếc nhẫn gắt gao dính vào trên làn da của cô, kim cương trên nhẫn phát ra ánh sáng chói mắt, đây là quyền lợi và đại biểu cao quý , tuyên thệ lời hứa cả đời.

Viên Cổn Cổn nhìn nhẫn trên ngón tay cái, hốc mắt ửng đỏ, tuy không biết vì sao lại đeo nhẫn trên ngón cái, nhưng trong giây phút anh tự tay cầm nó đeo vào ngón tay cô, cảm giác...rất đặc biệt, học bộ dáng của anh, cầm lấy nhẫn đầu báo anh thường đeo, đeo vào ngón tay cái tay trái của anh giống như ngày hôm đó.

Ánh sáng trắng chợt hiện, trên trán cô nóng lên, vết máu thay đổi hình dạng, vẽ nên hình dạng cổ xưa mà thần bí, chỉ có tộc Báo mới có thể thấy vết máu hiện ra ở trên trán của cô, Khấu Lê Lạc nắm chặt tay Hắc Viêm Tước, lộ ra tươi cười vui mừng.

"By the power vested in me by the laws of America, I now pronounce you husband and wife. you may kiss the bride now,YANHE HEI." (Theo luật quyền lợi hợp pháp của nước Mĩ, bây giờ tôi tuyên bố, các người chính thức là vợ chồng hợp pháp, bây giờ ngài có thể hôn vợ của mình.)

Hắc Viêm Triệt xốc lụa mỏng trên đầu cô lên lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn, nhắm mắt tím lại hôn lên trên môi cô.

Viên Cổn Cổn nhìn nhìn anh, cũng nhắm hai mắt lại.

Trong nháy mắt, giấy màu lay động bay xuống từ trên đỉnh nhà thờ, trong phút chốc chứng kiến cảnh đẹp này, tiếng cười vui và tiếng vỗ tay vang lên bên tai bọn họ, mà bọn họ chỉ nghe tiếng tim đập của nhau...

Một lúc sau, Hắc Viêm Triệt ôm Viên Cổn Cổn đi ra khỏi nhà thờ, hoa tươi và giấy màu không ngừng rơi, Viên Cổn Cổn nhìn cảnh thấy, nhỏ giọng phá hoại cảnh đẹp, "Vì sao kết hôn phải rải các loại hoa tươi? Vì sao không thể rải chocolate?"

Hắc Viêm Triệt cười lạnh một tiếng, "Rải một hộp chocolate được không?"

"Đương nhiên được." Viên Cổn Cổn cười hì hì gật đầu.

"Đập chết em."

"... ... . . ."

Hơn 9h giờ tối, Viên Cổn Cổn choáng váng đầu óc ru rú ở trong lòng Hắc Viêm Triệt, hoàn toàn không nhớ nổi mình đã vượt qua ngày hôm nay như thế nào, vừa ở nhà thờ lại đến tiệc tối, chỉ là quần áo thôi liền thay ba bốn lần, phải trang điểm lại, tóc cũng phải làm lại, một chút phải chuẩn bị cái này, một chút phải làm cái kia, làm cho toàn thân cao thấp cả người cô đều cực kỳ khó chịu, nhưng làm cho cô cảm thấy ấm áp chính là khuôn mặt tươi cười và cưng chiều của cha mẹ hai bên, làm cho cô cảm động chính là lúc Hắc Viêm Triệt đeo nhẫn cho cô, trừ những thứ này ra, cô cảm thấy... Kết hôn chính là một tai họa...

Hắc Viêm Triệt nhìn Viên Cổn Cổn ngồi trên đùi mình tinh thần không tốt, nhàn nhạt hỏi, "Đói bụng?"

Nghe vậy, Viên Cổn Cổn xụ mặt xuống, "Nhiều thức ăn ngon như vậy, em lại không ăn được một chút gì, rất đáng tiếc, nên đóng gói đem về."

Hắc Viêm Triệt sờ sờ bụng của cô, "Về nhà ăn."

Viên Cổn Cổn gật gật đầu, tựa đầu ở trên vai anh.

10 giờ 20 phút, Viên Cổn Cổn về tới nhà họ hắc, vừa thấy quản gia Bạch liền kêu thảm, "Vú Bạch, con sắp chết đói."

Quản gia Bạch cười khẽ nhìn cô, "Mau lên phòng nghỉ ngơi một chút, vú Bạch làm thức ăn ngon cho con."

"Cám ơn vú Bạch, đại ân đại đức trọn đời khó quên, con đi tắm rửa trước." Nói xong, người nào đó liền chạy trở về phòng.

Chờ cô đi rồi, quản gia Bạch nhìn Hắc Viêm Triệt nói, "Thiếu gia, có bưu phẩm cho Cổn Cổn, gửi tới từ Pháp, ngài xem... Có muốn đưa cho Cổn Cổn hay không?"

Hắc Viêm Triệt nhìn bà, một lúc sau mới khẽ mở môi mỏng, "Ngày mai đưa cô ấy."

"Dạ." Quản gia Bạch khom lưng xoay người đi vào phòng bếp.

"Vú Bạch."

"Dạ."

"Để chút rượu Mateus vào đồ ăn." Hắc Viêm Triệt nhàn nhạt nói.

Quản gia Bạch ngẩn người, lập tức cười gật gật đầu, xoay người rời đi.

Viên Cổn Cổn vào phòng liền nhốt mình vào phòng tắm, cởi lễ phục sang trọng cao quý ra, tắm rửa tí tách ồn ào một lúc, nửa tiếng sau tinh thần sảng khoái đi ra, thấy trên bàn bày đầy món ăn mà cô thích, lập tức vọt tới, cầm lấy đũa gắp thức ăn nhét vào miệng.

Hắc Viêm Triệt nhìn nhìn tướng ăn của cô, nhàn nhạt nói, "Quỷ chết đói."

Viên Cổn Cổn cười gật gật đầu, tỏ vẻ cô cũng đồng ý.

Hắc Viêm Triệt đứng dậy đi vào phòng tắm, để mặc cô ngồi trên ghế ăn ngốn nghiến.

1 tiếng sau, Hắc Viêm Triệt từ phòng tắm đi ra, không ngoài dự đoán là thấy cơm nắm mơ màng ngồi ở trên ghế, trên mặt mang theo sắc đỏ động lòng người.

"Triệt... Thức ăn hôm nay là lạ..." Viên Cổn Cổn lắc lắc đầu, lấy tay để ở trên trán.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 127
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...