Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Mỹ Nhân Yêu Kiều Năm 70

Chương 117

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Mùa đông ở Thượng Hải ẩm ướt lạnh buốt, sương mù trêи đường ʍôиɠ lung. Trình Dao Dao đi đến địa điểm đã hẹn với Mạnh Thư, cô thấy Mạnh Thư đang quấn khăn thò đầu ra nhìn.

Trình Dao Dao vỗ vai cô: «Đầu sắp chạm xuống đất rồi! »

Mạnh Thư giật mình ôm ngực kêu to: «Ôi trời ạ, cô làm tôi sợ muốn chết đó! Nhanh lên, đi theo tôi. »

Mạnh Thư kéo Trình Dao Dao đi vào sâu bên trong ngõ hẻm, một lát sau đến trước một căn nhà có cổng bình thường. Căn nhà này có sân giống sân ở Tô Châu, bên trong căn nhà có hai phòng. Đằng trước là nhà chính sáng sủa, có thể bày hai cái bàn, đằng sau là phòng bếp rộng rãi để gia vị, nồi và bếp lò.

Một người phụ nữ và hai bé gái đang bóc vỏ cua, họ thấy Mạnh Thư đến thì nói: « Đồ chuẩn bị xong hết rồi, đây là… »

Người phụ nữ kia nhìn Trình Dao Dao từ trêи xuống dưới, cô gái xinh đẹp trẻ tuổi như vậy nhìn thế nào cũng không giống « Đầu bếp » Mạnh Thư nói. Mạnh Thư cười giới thiệu Trình Dao Dao: «Đây là chị Dương, chúng ta đang thuê phòng bếp nhà chị ấy. Chị Dương, đây là Dao Dao. »

Trêи đường đi, Mạnh Thư đã nói với Trình Dao Dao, chị Dương có tay nghề nấu ăn ngon, chị cũng có phương pháp riêng, những người có tiền có quyền thường xuyên đến chỗ chị làm khách. Bởi vì có những khách hàng có quyền thế như vậy, nơi ở của chị Dương coi như an toàn.

Trình Dao Dao thầm nghĩ, đây không phải là quán cơm tư nhân sao? Đúng là phương pháp kiếm tiền tốt.

Hai bên đều hiểu rõ nhau, Trình Dao Dao không đứng ngoài nhìn mà đeo tạp dề bắt tay vào chế biến dầu cua. Phòng bếp nhà chị Dương có đủ nguyên liệu nấu ăn, mỡ heo vừa được nấu xong thơm nức. Thịt cua đầy hai chậu, trong sân còn có một đống vỏ cua giống như một ngọn núi nhà.

Mấy ngày nữa là đến Tết rồi, chỗ dầu cua này nhất định phải làm xong trước Tết để bán. Trình Dao Dao chế biến dầu cua, chị Dương và hai cô con gái làm trợ thủ, ba người bận rộn từ sáng sớm đến tối muộn cuối cùng cũng làm xong dầu cua, sau đó cho vào bình đóng gói lại, chỗ dầu cua này lập tức được người bán hàng vận chuyển ra ngoài, có thể gọi đây là một dây chuyền sản xuất chính quy.

Sau khi làm xong dầu cua, Trình Dao Dao còn hỗ trợ điều phiếu nước cua say, còn chị Dương và hai bé gái thì say cua. Dù có người giúp nhưng Trình Dao Dao vẫn mỏi nhừ tay.

Đến khi nhóm cua say cuối cùng được vận chuyện đi, mấy người liền lấy ốc xoắn ướp ăn với cơm. Lúc này Trình Dao Dao cũng không xoi mói gì, cô ăn sạch bát cơm nóng, bây giờ mới cảm thấy khôi phục sức lực.

Mạnh Thư cầm một túi tiền đầy cười không ngậm miệng được, cô báo tình hình buôn bán cho Trình Dao Dao và chị Dương nghe. Trình Dao Dao không cười nổi, ngoại trừ hai ngày đầu đến thôn Điềm Thụy làm việc, cô chưa từng làm việc mệt mỏi như vậy đâu.

Tính toán sổ sách xong, Mạnh Thư chia tiền cho ba người, Trình Dao Dao đầu tư kỹ thuật nhận 3 phần. Cô cầm một xấp tiền ở trong tay kinh ngạc: «Nhiều vậy sao? »

Mạnh Thư cười tủm tỉm nói: « Vừa rồi cô không nghe tôi tính sổ sách à? Sắp hết năm rồi, tôi nâng giá cao lên một chút. Một bình dầu cua 20 đồng, cua say thì 8 đồng. Chúng ta bán thêm mấy ngày nữa, đến Tết, chúng ta sẽ kiếm được số tiền này! »

Mạnh Thư giơ một bàn tay ra, mắt Trình Dao Dao sáng lên. Nếu kiếm thêm được 5000 đồng nữa, cô sẽ đủ 10000 đồng! Trình Dao Dao đang muốn bỏ cuộc nửa đường lập tức hăng hái lên.

Ra khỏi nhà họ Dương, Trình Dao Dao và Mạnh Thư đến ngân hàng gửi tiền vào sổ tiết kiệm. Mạnh Thư có suy nghĩ giống người ở niên đại này: «Để tiền trêи người mình có phải tốt hơn không, thường xuyên bỏ ra đếm, trong lòng thích hơn nhiều. »

Trình Dao Dao nói: «Tiền để trong nhà không an toàn, nhỡ bị trộm thì sao? Hoặc trong nhà cháy thì làm sao? Để trong ngân hàng có tiền lãi. »

Mạnh Thư vội nói: « Phi, phi, phi! Tốt linh xấu không linh!” Tuy nói như thế, trong lòng Mạnh Thư vẫn đi theo làm sổ tiết kiệm mới rồi gửi tiền vào.

Kết quả trêи đường đi cô nói liên tục: “Nhiều tiền như vậy mà chỉ đổi được quyển sổ bé tẹo, có đáng tin không?”

Trình Dao Dao xoa lỗ tai. Chưa nói đến việc ngân hàng đáng tin hay không, dù sao cô cũng không thể để tiền ở nhà họ Trình. Hôm qua cô về nhà liền phát hiện đồ vật trong phòng ngủ của mình bị động vào. May mà cô mang ví theo, nếu không tất cả tài sản đều bị móc rỗng rồi.

Dạo này Trình Dao Dao thường đi sớm về trễ, Trình Chinh còn tưởng cô đi cùng Thẩm Yến nên không cảm thấy lạ. Dù sao lúc trước nguyên chủ cũng ra ngoài suốt ngày, cô thường chạy theo sau lưng Thẩm Yến. Không biết hai mẹ con Ngụy Thục Quyên vội vàng làm cái gì mà không tìm Trình Dao Dao gây chuyện.

Buổi chiều tầm 3-4 giờ, trong sân nhà chị Dương có một bàn khách. Dạo này chị Dương bận làm dầu cưa nhưng đây là khách hàng nổi tiếng ở Thượng Hải, cô không tiếp không được. Chị Dương đành phải rửa tay đi nấu đồ ăn, Trình Dao Dao và Mạnh Thư đã đi đến ngõ chuẩn bị về nhà rồi.

Vừa đi đến đường rẽ, con gái chị Dương chạy tới: “Chị Dao Dao, chị Dao Dao, khách hàng mang một túi hải sản đến, mẹ em bảo em gọi chị giúp một tay!”

Trình Dao Dao nói với Mạnh Thư: « Cô về trước đi, tôi đi xem thử xem. »

Mạnh Thư đang vội đi đón con, cô nói: “Được rồi, cô cũng về sớm một chút.”

Trình Dao Dao đi theo con gái chị Dương vào phòng bếp, chị Dương đang đứng nhìn giỏ đồ buồn phiền: “Dao Dao, cô nhìn xem, đây là hải sản tươi họ mang đến bảo tôi làm.”

Trình Dao Dao xem xét, trong giỏ đựng đầy hải sản tươi mới: Tôm hùm, cua biển mai hình thoi, nhím biển, tôm sông, sò biển, tất cả đều cực kỳ mới mẻ.

Trình Dao Dao cười nói: “Chị biết tôm và cua rồi đúng không, đây là nhím biển, kia là sò biển. Khách nói muốn làm thế nào?”

Chị Dương nói: “Bọn họ nói phải nấu thật ngon vào để chiêu đãi khách quý.”

Trình Dao Dao nói: “Đồ hải sản rất tươi. Chị cho tất cả vào hấp, sau đó pha nước chấm phù hợp là được.”

Chị Dương khổ sở nói: “Nhưng tôi chỉ biết nấu mấy món trong nhà hàng thôi, tôi chưa từng làm mấy đồ kiểu này. Dao Dao, cô nhận ra mấy loại này thì nhất định biết cách nấu đúng không? Cô giúp tôi đi!”

Trình Dao Dao không thể làm gì khác hơn: “Được rồi.”

Trình Dao Dao hấp tôm hùm trước, sau đó cô pha nước chấm đặc biệt để chị Dương bê ra ngoài cho khách.

Trình Dao Dao sắp xếp mọi việc: “Chị Dương, chị pha nước chấm cua đi, cho thêm ít tỏi vào.”

Chị Dương có Trình Dao Dao đáng tin cậy ở đây rồi, chị vội vàng làm theo lời cô nói.

Chị Dương cũng thường xuyên tiếp đãi khách quý, nhưng sao hôm nay chị lại khẩn trương vậy? Trình Dao Dao tò mò nhìn qua khe cửa, một bàn có 5,6 người ngồi, vừa nhìn liền biết người có địa vị cao, tuổi tác cũng tầm 30,40 tuổi. Người ngồi đầu bị rèm che nên không thấy rõ.

Con gái chị Dương vén rèm đi vào vui vẻ nói: “Khách nói tôm hùm hấp rất ngon, nước ngon còn ngon hơn nữa, họ hỏi có phải mẹ đổi đầu bếp rồi không?”

Gương mặt chị Dương tràn đầy sự vui mừng, xem ra khách hàng lần này là người không tầm thường. Chị Dương nghe đến câu cuối thì nhìn Trình Dao Dao.

Trình Dao Dao lập tức nói: “Đừng nhắc tới em.”

Chị Dương hiểu rõ, bộ dáng Trình Dao Dao xinh đẹp như vậy dễ gây phiền toái, đặc biệt là ở nơi như này. Chị nói với Trình Dao Dao: “Cô tránh đi, tôi ra ngoài nói với họ.”

Chị Dương đi ra ngoài. Trình Dao Dao nghe thấy khách hàng khen nước chấm thì biết rõ khẩu vị của họ, cô tiếp tục làm món sò biển hấp tỏi và cơm rang nhím biển.

Chị Dương cười tủm tìm quay lại, cô kể lại lời khen của mấy vị khách kia: “Những vị khách như này không đắc tội nổi. Hôm nay bọn họ đặc biệt mang chỗ hải sản này đến để chiêu đãi khách quý, nếu không có cô giúp đỡ, tôi thực sự không làm được những món ăn như này.”

Trình Dao Dao lấy xà phòng thơm rửa tay, cô cười nói: “Cũng không có gì khó, đều là mấy hải sản thường thấy thôi.”

Chị Dương thổn thức: “Tôi thấy cô còn nhỏ tuổi mà tay nghề nấu ăn tốt như vậy. Nếu cô mở quán ăn, việc buôn bán của cô nhất định tốt hơn tôi nhiều. Ôi, xem tôi nói cái gì này. Cô là con gái chưa lấy chồng, sao có thể làm mấy việc này. Tôi bị bức không còn cách nào khác mới làm công việc này, không chừng ngày nào đó sẽ bị bắt.”

Trình Dao Dao nói: “Đừng lo lắng, tình thế sẽ tốt hơn thôi.”

Chị Dương cười cười: “Không nói đến chuyện này nữa. Làm phiền cô lâu như vậy rồi, thừa dịp trời còn chưa tối cô mau về nhà đi, phải chú ý an toàn đấy.”

Trình Dao Dao biết chị Dương không tin lời mình nói. Dù sao chị ấy cũng lớn lên trong xã hội chỉ cho phép quán cơm quốc doanh mở ra, quán ăn tư nhân không được lộ ra ngoài ánh sáng, ngày nào chị Dương cũng nơm nớp lo sợ, sợ ngày ngào nào đó bị đội tra xét bắt lại.

Thật ra chậm nhất là năm 1979, quán cơm tư nhân đầu tiên ở Trung Quốc sẽ được đăng lên báo. Trong 10 năm dài đằng đẵng tiếp theo, mọi người phải chịu thái độ phục vụ tồi tệ của nhân viên và đồ ăn đơn điệu trong quán cơm quốc doanh, đến lúc đó, những quán cơm tư nhân sẽ xuất hiện như măng mọc sau mưa, họ mở rộng khắp nơi trêи đất nước này.

Trình Dao Dao mặc áo khoác vào sau đó chào tạm biệt chị Dương đi về.

Lúc này trời không còn sớm, nắng chiều đầy trời, có rất nhiều người tan làm đạp xe ngang qua vang lên tiếng chuông. Trình Dao Dao gọi xe trực tiếp đi đến quán cơm quốc doanh.

Đúng lúc xe dừng ở trước cửa quán cơm quốc doanh thì cô chạm mặt Thẩm Yến cũng đang xuống xe ô tô. Thẩm Yến nhanh chóng chạy đến đỡ Trình Dao Dao xuống xe: “Dao Dao.”

Trình Dao Dao xuống xe cầm theo một bọc giấy.

Thẩm yến nghi ngờ hỏi: “Em mặc như này sao?”

Trình Dao Dao cúi đầu nhìn bản thân: “Tôi mặc như này có vấn đề gì?”

Cô cũng không chú ý lắm, cô mặc một cái áo len trắng cao cổ và một cái váy xếp ly dài và khoác áo khoác đen. Gương mặt vẫn xinh đẹp, lạnh lùng, dáng người cũng rất đẹp.

Thẩm Yến quan sát cô sau đó cười nói: “Dao Dao mặc gì cũng đẹp.”

Giọng điệu của hắn vừa nhẹ vừa buồn nôn, Trình Dao Dao ghét bỏ liếc nhìn hắn, cuối cùng cô cũng nhớ ra hôm nay là sinh nhật mẹ Thẩm Yến. Cô ra lệnh cho Thẩm Yến: “Che giúp tôi.”

Hai người đi sang một bên, Thẩm Yến nghiêng người ngăn cản những ánh mắt từ bên ngoài nhìn vào, Trình Dao Dao lấy son môi trong túi ra, sau đó soi trước cửa kính bôi son, cô lấy cài một cái nơ màu vàng đính ngọc trai nhỏ lên cổ áo, người trong kính lập tức sinh động hẳn lên.

Từ sau khi Trình Dao Dao ở nông thôn về, đây là lần đầu tiên Thẩm Yến nhìn Trình Dao Dao ở khoảng cách gần như vậy, hắn vui như mở cờ trong bụng, đôi mắt nhìn chằm chằm không nỡ di chuyển. Hắn nhìn đôi mắt cô, rồi đến cái mũi cao thẳng, tiếp đến là đôi môi đỏ tươi, hắn nuốt nước bọt.

Bên cạnh quán ăn quốc danh, thanh niên cao lớn cúi đầu nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt, trông rất xứng đôi.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 117
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...