Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Lão Công Của Ta Là Cổ Nhân

Chương 181

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Sở dĩ lần này Cam Mạn Mai chuẩn bị hai quả sầu riêng này, cũng là vì thấy Tống Gia Thành rất thích ăn mới căng da đầu nhét vào.

Đỗ Khanh và Tống Gia Thành nói từ chuyện sầu riêng, nói tới những quý tộc mà Tống Gia Thành biết.

Thẳng đến khi Đỗ Khanh che miệng ngáp một cái, mới phát hiện trong bất tri bất giác đã tới 10 giờ rưỡi.

Đỗ Khanh nhìn Tống Gia Thành, một bên lau nước mắt ở khóe mắt, một bên nói: “Không chú ý đã muộn thế rồi, em mệt rồi, tối hôm nay nói tới đây thôi, em về ngủ đây.”

Tống Gia Thành nhìn Đỗ Khanh bởi vì buồn ngủ mà hiếm khi lộ ra vài phần ngây thơ, thấy cô đứng dậy còn cố ý trêu chọc nói: “Xem nàng buồn ngủ tới dạng này rồi, có tự mình trở về phòng được không? Nếu không tối hôm nay cũng đừng trở về, ngủ luôn trong phòng của ta cũng được.”

Đỗ Khanh vì câu nói của hắn mà trợn tròn đôi mắt, cái tay đang xoa mắt cũng khiếp sợ đến mức quên buông xuống.

Đỗ Khanh khó tin nhìn Tống Gia Thành, lẩm bẩm nói: “Chẳng lẽ anh bị hồn xuyên, hay là lỗ tai của em hư rồi, sao em lại nghe được mấy câu ngả ngớn như vậy phát ra từ trong miệng anh.”

Cái này không phù hợp với tính cách của Tống Gia Thành, dựa theo tính cách của hắn, ở Quốc công phủ, hắn sẽ lấy lý do trai đơn gái chiếc, đêm khuya ở chung một phòng không ổn mà thúc giục cô về phòng sớm mới đúng, chứ sao lại bảo cô ở lại phòng mình ngủ?

Tống Gia Thành hiếm khi thấy biểu tình mất khống chế của Đỗ Khanh, lập tức vỗ vỗ thái dương thấp giọng nở nụ cười.

Đỗ Khanh hiếm thấy hắn thể hiện cảm xúc như vậy, không khỏi nhướng nhướng mày, cười xấu xa nói: “Em cảm thấy anh nói rất có lý, em đúng là buồn ngủ lắm rồi, tối hôm nay em dứt khoát ở lại đi.”

Dám đùa bỡn cô, cô muốn cho hắn biết, hai bọn họ ai mới là người lưu manh hơn.

Sáng hôm sau, khi Đỗ Khanh bị Vân nhi đánh thức, nghĩ đến bộ dạng hoảng loạn của người nào đó đêm qua, vẫn còn cảm thấy buồn cười.

Lúc ấy cô vừa nói ra lời khiêu khích, Tống Gia Thành liền sợ tới mức ngồi bệt xuống ghế, lúc sau Đỗ Khanh còn trêu hắn có phải thật sự muốn giữ cô lại ngủ hay không, hắn lập tức đỏ mặt phủ nhận liên tiếp ba lần liền, thật sự như bản thân lắc đầu không đủ rõ ràng, sẽ bị cô bá vương ngạnh thượng cung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me -

https://monkeyd.me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-181-luu-manh.html

.]

Vân nhi vốn đang đứng ở phía sau Đỗ Khanh giúp cô búi tóc, thấy cô tự dưng nở nụ cười, lập tức hiểu ý cười, hỏi: “Sáng sớm tâm tình của cô nương đã tốt như vậy, có chuyện tốt gì sao?”

Chẳng lẽ là chuyện tốt với công tử nhà mình?

Anan

Đỗ Khanh vội vàng lắc lắc đầu, áp xuống ý cười ở khóe miệng, cô ngồi yên ngay ngắn lại, để Vân nhi có thể dễ dàng chải tóc: “Không có gì, chỉ đang nghĩ tới mấy chuyện buồn cười thôi.”

Vân nhi vốn còn muốn hỏi có chuyện gì buồn cười, nhưng nàng làm nô tỳ, thời điểm mấu chốt vẫn nhớ rõ bổn phận của bản thân.

Tuy rằng Đỗ Khanh thoạt nhìn cực kỳ bình dị, gần gũi, bình thường cũng không ra vẻ hay lên mặt với hạ nhân trong phủ, đối với ai cũng là một bộ dạng dễ gần, nhưngdù sao nàng ấy cũng là chủ tử.

Các nàng một người là chủ, một người là người hầu, có một số việc Đỗ Khanh không chủ động nói, nàng làm hạ nhân liền không thể hỏi nhiều.

Dựa theo lẽ thường, nhị đẳng nha hoàn như Vân không có tư cách đi theo cùng tới yến hội hôm nay, nhưng Tần thị sợ hôm nay ở phủ công chúa sẽ có chuyện gì ngoài ý muốn mà mình không để ý Đỗ Khanh kịp thời, cho nên phá cách để Vân nhi đi theo hầu hạ Đỗ Khanh.

Cũng không phải trông cậy Vân nhi có thể làm được chuyện gì, chỉ mong khi có chuyện, bên người Đỗ Khanh có thêm một người, thêm một phần bảo đảm.

Hôm nay Đỗ Khanh phá lệ mặc rất long trọng, trên người cô mặc váy áo vân cẩm, giày trên chân thêu hai viên đông châu to bằng ngón tay cái, vải dệt cùng đông châu này đều là Tống Mẫn Lan ban thưởng cho cô sau tiệc mừng thọ.

Vân cẩm là cống phẩm chuyên dụng của hoàng gia, một năm cũng cũng chỉ sản xuất mấy cuộn, mỗi năm chỉ có rất ít công huân chi thần hoặc là mệnh phụ mới có thể được ban thưởng một chút.

Tống gia làm nhà mẹ đẻ của Hoàng Hậu, thật ra có thể nhiều hơn những người khác một ít, bất quá dù là như thế, Tần thị cũng không phải có thể tùy ý lấy vân cẩm may thành quần áo hằng ngày.

Lúc trước Tần thị bị tin tức con trai có người trong lòng làm choáng váng, cho nên lấy gần hết số vân cẩm trong phủ tích cóp mấy năm nay để Đỗ Khanh làm y phục mới.

Mục đích của Tần thị rất đơn giản, chính là muốn triển lãm một ít của cải của Quốc công phủ trước mặt con dâu tương lai, để con dâu biết con trai mình là con cháu quý tộc đỉnh cấp.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 181
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...