Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hỉ Tương Phùng

Chương 47

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Lúc này, Nhị thiếu phu nhân nhìn phu nhân cười nói: “Tứ thiếu gia thật đúng là người ngốc có phúc của ngốc! Có thể lấy được một vị thê tử hiền lành xinh đẹp lại giỏi y thuật. Mẹ chồng, người nói xem có phải tứ thiếu gia sẽ coi muội ấy như bảo bối mà giữ gìn hay không!”

Vừa rồi nàng đã trêu chọc mình, bây giờ còn nói mấy lời này khiến Hạ Lan Tử Kỳ nhướng mày, có chút không lọt tai.

Ngũ thiếu phu nhân hừ nhẹ một tiếng, khinh bỉ Nhị thiếu phu nhân: “A! Tỷ lại ghen tỵ nữa rồi!”

“Ơ, tại sao ta lại phải ghen tỵ nhỉ? Tường Thụy nhà ta đối xử với ta rất tốt nhé!” Nhị thiếu phu nhân bất mãn lườm ngũ thiếu phu nhân, lại xích qua cạnh nữ tử có hơi mập mạp ngồi ở ngay phía sau nàng, sắc mặt càng thêm khó coi.

Động tác này của nàng đã bị Hạ Lan Tử Kỳ thu hết vào mắt, lúc này mới chú ý tới cô gái ngồi ở bên cạnh Nhị thiếu phu nhân hơi dựa ra phía sau kia.

Cô gái này làn da trắng tinh, trên mặt dặm chút phấn trang điểm, khuôn mặt tròn trịa trông rất có phúc. Bụng nàng lớn ngồi ở chỗ đó, tay trái đỡ eo, tay phải thoải mái đặt ở trên bụng, vừa thấy đã biết là phụ nữ có thai.

Nhìn bụng của nàng ấy thì thế nào cũng phải đã bảy tám tháng rồi, tuy rằng Hạ Lan Tử Kỳ lần đầu tiên nhìn thấy cô gái này nhưng theo nàng biết, trong số các vị thiếu gia trong phủ thì trước mắt chỉ có thiếp thất của Nhị thiếu gia đang mang bầu, hơn nữa cô gái kia lại ngồi ở phía sau ngay cạnh Nhị thiếu phu nhân. Không cần hỏi Hạ Lan Tử Kỳ cũng biết, đây đích thị là tiểu thiếp của Nhị thiếu gia Tường Thụy.

Như bình thường, chỉ có chính thê được sắp xếp chỗ ngồi thoải mái còn đám thiếp thất chỉ có thể đứng ở phía sau chính thê mà nay lại duy chỉ có cho nàng ấy được ngồi chắc chắn là bởi vì đang có bầu nên mới được phá lệ.

Thông thường, người già ai cũng ngóng trông có thể sớm có cháu trai để ẵm, mà trong phủ Đại thiếu phu nhân lại chỉ sinh được một đứa con gái. Cho nên, lão thái gia, Hầu gia cùng phu nhân chắc chắn đều đem hết thảy hi vọng ký thác vào vị thiếp thất này rồi! Hạ Lan Tử Kỳ không kiềm chế được đánh giá nàng ấy một lượt, thấy nàng khí sắc không tệ theo điều này có thể thấy được, trong phủ cũng chăm sóc nàng rất cẩn thận.

Lúc này, phu nhân có hơi trách cứ tiểu thiếp ngồi bên cạnh Nhị thiếu phu nhân: “Vân Nương, không phải đã dặn ngươi rồi sao? Ngươi đang mang thai, đi lại không tiện nên không cần đến thỉnh an ta. Sao hôm nay lại tới?”

Vân Nương mở miệng, ôn thuần nói: “Thực không dám dấu diếm, Vân Nương hôm nay đến có việc thỉnh cầu mẹ chồng.”

“Chuyện gì, nói đi!”

“Mẹ chồng đã lớn tuổi, thiếp thân vốn không nên làm phiền đến người, nhưng việc này lại chỉ có thể nhờ mẹ chồng làm chủ.” Vân Nương đại khái là ngồi không thoải mái, hai tay nâng thắt lưng lên: “Thiếp thân từ nhỏ không cha không mẹ, đều là anh trai và chị dâu nuôi lớn. Mọi người đều nói nữ nhân sinh con một lần đi qua Quỷ Môn quan, thiếp thân cũng sắp sinh rồi nên hiện tại vô cùng nhớ anh trai và chị dâu, vì vậy thiếp thân cả gan muốn xin mẹ chồng đồng ý cho họ đến đây gặp mặt một lần.”

Nàng do dự một chút, lại nói: “Nếu như có thể, có thể an bài cho anh trai và chị dâu của thiếp thân ở trong phủ làm việc, để bọn họ có thể ở bên cạnh thiếp thân thì con vô cùng cảm kích!”

“Chuyện này......”

Thấy phu nhân có chút do dự, Vân Nương bỗng nhiên che bụng kêu lên: “Ôi, ôi a!”.

Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn hết về phía Vân Nương, không khí cũng đột nhiên khẩn trương lên.

“Vân Nương, muội làm sao vậy?” Nhị thiếu phu nhân cách nàng gần nhất, cầm lấy cánh tay của nàng vội vàng hỏi.

“Bụng, bụng của muội......” Vân Nương thét chói tai.

“Cái gì, bụng của ngươi làm sao vậy?” Phu nhân quá sợ hãi, lập tức đứng lên, kêu to với Hạ Lan Tử Kỳ: “Tử Kỳ, mau qua đây xem một chút!”

“Vâng!” Hạ Lan Tử Kỳ lên tiếng, đứng dậy rời ghế, đi đến trước mặt Vân Nương trước mặt rồi nắm cánh tay nàng để bắt mạch.

Sau khi bắt mạch xong, phát hiện nàng ta ngoài trừ khí hư bình thường ra cũng không có gì đáng ngại, vừa rồi cũng chỉ là thai đạp thôi.

Nhưng mà nói đến thai đạp, chuyện thai đạp không thể chỉ là lần một lần hai, Vân Nương sao có thể không biết được? Tại sao thái độ lại hốt hoảng, sợ hãi kêu lên như vậy? Có điều, kết hợp với chuyện nàng vừa mới thỉnh cầu phu nhân cho anh trai và chị dâu đến phủ làm việc, Hạ Lan Tử Kỳ trong lòng hiểu rõ đây là Vân Nương đang cố ý, chính là lấy đứa nhỏ trong bụng làm để uy hiếp! Thế nhưng nàng làm như vậy trước mặt đám chị em dâu, chắc chắn hoặc nhiều hoặc ít muốn khoe khoang bản lĩnh của mình trước mặt mọi người rồi!

“Tử Kỳ, Vân Nương thân thể thế nào? Đứa nhỏ trong bụng không sao chứ?” Phu nhân nhịn không được lên tiếng hỏi.

Hạ Lan Tử Kỳ đưa tay xoa nhẹ lên bụng Vân Nương, ngẩng đầu lên nói: “Mẹ chồng yên tâm, thân thể của cô ấy được chăm sóc rất tốt. Có điều khí huyết có chút hư hại để phòng ngừa trúng độc thai nhi thì thường ngày nên ít hấp thụ muối vào cơ thể, chú ý nghỉ ngơi nhiều một chút là có thể an tâm dưỡng thai.”

Phu nhân không yên lòng nói: “Vậy vừa rồi nàng......”

“À! Vừa rồi chỉ là thai đạp!”

Ngũ thiếu phu nhân bĩu môi một cái: “Thai đạp mà cũng kêu to như vậy sao?”

Nhị thiếu phu nhân cùng ngũ thiếu phu nhân bình thường quan hệ không tốt lắm, lúc này thấy ngũ thiếu phu nhân nói người trong viện nàng, lập tức phản pháo: “Thì làm sao? Thai đạp mạnh không được sao? Đúng rồi! Ta hiểu được, muội nghi ngờ là vì không biết cảm giác này như thế nào! Chờ ngày nào đó muội cũng mang thai rồi thì thử kêu cho mọi người cũng nghe xem!”

Ngũ thiếu phu nhân sắc mặt đại biến, lúc này đứng lên lấy ngón tay chỉ vào nàng: “Tẩu không phải là cũng chưa từng mang thai sao? Có tư cách gì ở trước mắt ta khua môi múa mép!”

“Câm mồm!” Phu nhân giận đến tái mặt: “Các ngươi là đến thỉnh an ta, hay là đến làm ta tức chết? Sao lúc nào cũng như oan gia đối đầu cứ vừa thấy mặt đã cãi nhau! Đều là chị em dâu chẳng lẽ không thể có hòa khí hay sao?”

Phu nhân trừng mắt lườm ngũ thiếu phu nhân một cái: “Miệng lưỡi của ngươi cũng thật đặc sắc, còn không mau ngồi xuống cho ta!”

Cho dù trong lòng vẫn còn vô cùng bất mãn, nhưng ngũ thiếu phu nhân không dám phạm vào quyền uy của phu nhân đành phải ôm một bụng đầy lửa giận, ngoan ngoãn ngồi xuống.

Hạ Lan Tử Kỳ ở bên cạnh trông thấy rõ, là Nhị thiếu phu nhân này công kích trước, tại sao bà ấy lại không nói gì Nhị thiếu phu nhân?

Lúc ấy phu nhân thấy Vân Nương được Hạ Lan Tử Kỳ trấn an, đã từ từ yên ổn trở lại mới đành phải mở miệng nói: “Vân Nương, thân thể ngươi không tốt, vẫn là mau quay về nghỉ ngơi đi thôi! Từ giờ cho đến khi ngươi sinh xong thì không cần đến thỉnh an ta.”

“Vậy chuyện Vân Nương thỉnh cầu người?” Vân Nương dùng ánh mắt sáng quắc nhìn bà, không có đứng dậy.

Trải qua chuyện hỗn loạn vừa rồi, phu nhân thực sự sợ nếu không đáp ứng nàng, tâm tình của nàng lại bất ổn rồi đối không tốt cho đứa nhỏ. Dù sao Tề gia lớn như vậy, an bài thêm hai người cũng không có vấn đề gì, vì thế nói: “Ngày mai ta sẽ cho người đến đón anh trai và chị dâu ngươi đến. Đợi bọn họ đến đây rồi thì tạm thời trước mắt ở phòng bếp làm chút việc lặt vặt! Ngươi quay về yên tâm dưỡng thai đi!”

Vân Nương nghe xong vui mừng nhướng mày: “Đa tạ mẹ chồng ưu ái! Vân Nương xin cáo lui!”

“Được rồi, ta cũng thấy mệt, các con cũng về hết đi!” Phu nhân vung tay về phía mọi người, sau đó được hai nha hoàn đỡ trở về nội đường.

“Tứ thiếu phu nhân, cám ơn ngươi!” Vân Nương vừa ra đến trước cửa, đã nói lời cảm tạ với Hạ Lan Tử Kỳ.

Hạ Lan Tử Kỳ lắc đầu cười: “Không cần khách khí, mau trở về dưỡng thai cho tốt đi!”

Tất cả mọi người trong phòng đều theo chủ tử của mình rời đi, Hạ Lan Tử Kỳ cố gắng nán lại đến khi mình là người cuối cùng ở trong phòng mới rời khỏi Vinh Quý Sảnh.

Ở ngoài viện, thấy mọi người đều đã đi xa. Hạ Lan Tử Kỳ lấy lí do muốn đến thăm Tứ di nương một chút nên kêu ba tiểu thiếp bên người mình trở về trước.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 47
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...